Cưng Chiều Em Nhất

Chương 43



Edit: Thanh Hưng

Hề Hi dễ dàng thẳng thắn được khoan hồng, nói trắng ra, chính là một chữ: sợ. Trong lòng cô thật sự không nắm chắc, cần gấp một lqd người ủng hộ và trợ giúp. Cho dù bạn trai không phải khoa phụ sản nhưng dù sao cũng là một bác sĩ, nói thế nào cũng mạnh hơn “thiếu nữ ngu ngốc” là cô nhiều.

Về phần cam kết đối với Du Khả Dương...... Chỉ có thể nuốt lời, thật ra thì cũng là vì cô ấy thôi, có Hạng Việt ở đó, ở thành phố T lạ nước lạ cái càng có nhiều phần bảo đảm hơn đúng không?

Khụ... Được rồi (-. -), vì mình tìm lý do cái gì... Thói hư tật xấu của con người thôi ~t^t

Hề Hi tự an ủi mình, lại lần nữa lên tinh thần nói cụ thể với Hạng Việt chuyện Du Khả Dương bị cha mẹ ruột “bán” thay anh của cô ấy kiếm tiền bù vào lỗ thủng. Chỉ muốn vì bạn thân tẩy trắng, bày tỏ bạn thân thật không phải người tùy tiện.

Hạng Việt nghe hết, theo ý anh thì nhiều lý do hơn nữa cũng không có quan hệ gì với Triệu Giang. Nhà họ Du gấp gáp muốn bán con gái, đó cũng là vấn đề nội bộ của nhà họ Du, nếu lúc đính hôn Du Khả Dương không phản lqd đối vậy thì cô ấy nên gánh vác trách nhiệm của mình. Nhà họ Du muốn tiền, nhà họ Triệu đưa tiền, không thể nói không có lòng riêng ở bên trong, nhưng đối với nhà họ Du, tóm lại cũng coi như giúp người đang gặp nạn. Coi như Du Khả Dương không cảm kích chồng chưa cưới thì cũng không nên làm người vợ ngoại tình, ngay cả đứa bé cũng làm ra rồi, ngày mai sau khi cô ấy thần không biết quỷ không hay bỏ đứa bé đi, người nhà họ Triệu có thể cả đời cũng không biết chuyện này. Nói thật ra, có chút quá bắt nạt người khác. Cái này so với muốn lập đền thờ gì kia lại có gì khác nhau?

Chỉ là dù sao cũng là bạn bè của gấu nhỏ nhà mình, anh cũng không tiện nói gì nhiều, chỉ nắm vành tai của cô nhíu mày cười die,nda.nl:equ.yd.on yếu ớt: "Không có việc gì, chuyện của người khác anh không xen vào cũng không có hứng thú, anh chỉ muốn xen vào chuyện của em thôi."

Trong nháy mắt Hề Hi có loại cảm giác khóc không ra nước mắt.

Ở nhà Hạng Việt bị bạn trai bắt nạt đã rất tức giận, không nghĩ đến thế nhưng anh trai cũng đâm thêm một đao.

Buổi tối Hề Duy có xã giao, gần mười giờ mới về đến nhà, anh ta uống một chút rượu, có chút say, Hề Hi vừa tức giận vừa tới phòng bếp nấu canh giải rượu, Hề Duy uống canh giải rượu mùi vị quái dị, vỗ vỗ vị trí bên cạnh: "Tới đây ngồi, chúng ta trò chuyện."

Hề Hi còn tưởng rằng chuyện mình trốn học bị bại lộ, tâm can bùm bùm nhảy loạn, nhưng mà vẫn giả bộ trấn định, đi tới chỗ ghế sa lon ngồi xuống: "Anh, anh nên nghỉ ngơi."

Hề Duy xoa nhẹ hai cái trên đầu em gái, thật ôn hòa nới: "Anh nghe A Việt nói năm ngoái em đã biết chuyện anh yêu đương?"

Hề Hi: "......" Cái tên Hạng Việt này cái gì cũng nói ra!

“Ý định của anh là chờ em tốt nghiệp đại học sẽ nói cho em biết, trước ba mươi tuổi anh không chuẩn bị kết hôn, nhưng suy nghĩ một chút, em đã biết rồi thì cần phải giải thích vói em một chút."

"Anh, không cần thiết," Cô ngắt lời, "Đây là chuyện riêng của anh mà, không cần báo cáo với em."

Phát hiện em gái mâu thuẫn, Hề Duy suy nghĩ một chút cũng không nói thêm nữa, chỉ trầm ngâm: "Hai ngày nữa hẹn A Việt cùng đi ra ngoài, bốn người chúng ta chính thức gặp mặt một lần, Thẩm Vi không phải người xấu, em cũng đã gặp rồi."

Hề Hi suy nghĩ một lúc mới nhớ tới Thẩm Vi là con cháu nhà kia, lập tức không bình tĩnh: "Anh, anh thế nhưng nói yêu đương với chị họ của Thẩm Gia!" Thẩm Vi đó là nữ cường nhân nổi danh trong vòng, diện mạo không lqd tính là tốt nhưng rất có bản lĩnh, hiện tại nghe nói đã vinh dự lên làm phó giám đốc của tập đoàn Thẩm thị, căn bản là không cùng một đẳng cấp với Thẩm Gia gà mờ quần áo lụa là kia, thậm chí có lời đồn đãi nói đương gia tương lai của Thẩm thị đang lựa chọn giữa chị ấy và anh trai Thẩm Gia.

Người như vậy căn bản không phải một vòng với Hề Hi, vốn cô cũng không có ý kiến gì với nữ cường nhân thần mã, vào lúc này đột nhiên lại cảm thấy...... Ha ha 〒_〒

"Gần đây em rất bận rộn, không có thời gian, anh, không có việc gì em đi ngủ trước đây, anh cũng nghỉ ngơi sớm một chút." Nói xong đứng lên đi thẳng lên lầu, để lại Hề Duy ngồi trên ghế sa lon nhìn bóng lưng gần như là nhếch nhác chạy thục mạng của em gái dở khóc dở cười, lại có chút cảm thán, thôi, qua lần này rồi hãy nói.

Hề Hi trở về phòng, trước tiên gọi điện thoại cho bạn trai, chất vấn vì sao lại nói cho anh trai cô chuyện cô biết anh ta yêu đương! Hạng Việt rất bình tĩnh, lý do đầy đủ: "Tình huống lúc đó chỉ có thể chọn lựa chính sách dụ dỗ, chỉ ra cậu ta giấu diếm chuyện yêu đương thì anh em mới trở thành người đuối lý, nếu không em cho rằng ngày đó anh có thể toàn thân mà lui?"

"Vậy sao anh không nói cho em biết anh đã kể cho anh ấy chuyện này!!!" Cho nên cô vừa mới bị đẩy vào thế bị động đấy!

Bác sĩ Hạng cười khẽ, giống như có dòng điện trượt vào màng nhĩ của cô: "Ngoan, là lỗi của anh, đừng nóng giận được không? Anh chỉ lo lắng em trách anh tự tiện bới móc chuyện này, vốn định chờ chuyện của Du Khả Dương kết thúc sẽ thẳng thắn với em."

Trước tiên anh nói xin lỗi, lại dùng từ “thẳng thắn”, tức giận trong lòng Hề Hi vừa nổi lên lại thẳng tắp rơi xuống, lại nói cũng by.tha.nhh.ung không phải là chuyện gì lớn, chính mình lại chuyện bé xé ra to rồi. Vì vậy bên ngoài mạnh bên trong yếu nói: "Lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa, về sau nếu có việc gì thì không thể gạt em, chúng ta phải thẳng thắn với nhau, biết không?"

"Thẳng thắn với nhau?" Hạng Việt cười khẽ một tiếng, trong nháy mắt Hề Hi nhớ tới việc xấu lúc trước của mình, chuyện Du Khả Dương cũng không phải là ví dụ bẽ mặt sống sờ sờ ra đấy sao?!

"Khụ, trước kia không tính, em là nói về sau, về sau!"

Thật là đáng yêu, tâm tình Hạng Việt không tệ nghĩ, lại đùa mấy câu, hai người mới cúp điện thoại.

Rạng sáng ngày hôm sau, Hề Hi lái xe tới nhà của Hạng Việt, đỗ xe ở trong nhà để xe của anh, hai người ngồi lên chiếc Lamborghini màu đen kia tới sân bay.

Trong xe Hạng Việt đã chuẩn bị trước sữa đậu nành, còn bốc hơi nóng, Hề Hi đang uống, thỉnh thoảng còn đút cho anh một hớp, sau đó lqd nghĩ đến cái gì, thương lượng nói: "Lát nữa đến thành phố T, anh hãy ở đại sảnh khách sạn chờ trước, em lên lầu nói với Du Khả Dương một tiếng trước sau đó anh hãy xuất hiện, có được không?"

Đây, Hạng Việt bày tỏ được! Hề Hi nghiêng người tới hôn một cái trên mặt bạn trai: "Ngoan ~"

Hạng Việt:"......"

Máy bay hạ cánh, ngồi xe taxi chạy thẳng tới khách sạn. Để Hạng Việt lại đại sảnh, Hề Hi đi thang máy lên lầu, mới vừa gõ cửa cửa đã mở ra, hiển nhiên Du Khả Dương vẫn luôn đứng chờ bên cạnh cửa!

Trước tiên Hề Hi cho bạn thân một cái ôm, sau đó là vẻ mặt cầu xin, bộ dạng khổ sở khóc không ra nước mắt, Du Khả Dương sợ hết hồn, đóng cửa lại vội vàng hỏi làm sao, Hề Hi chỉ lắc đầu than thở không nói, nhưng đôi mắt to lại long lanh, xem ra giống như tùy thời đều có thể rơi nước mắt.

Du Khả Dương kinh ngạc, thúc giục hỏi: "Cuối cùng là thế nào? Xảy ra chuyện gì?"

"Dương Dương ~ tôi thực xin lỗi cô! Hu hu ~(>_<)~”

Trong lòng Du Khả Dương hồi hộp một trận, cho rằng chuyện của mình bị lộ rồi, nghe xong bạn tốt giải thích, mới biết được chính l.eq.uy.d.on mình sợ bóng sợ gió một hồi, Hề Hi vẫn còn đang khóc lóc kể lể: "Tôi chỉ là sợ hãi, nhớ tới Hạng Việt tốt xấu gì cũng là một bác sĩ, nào biết sau khi cúp điện thoại anh ấy lại gọi điện thoại cho Lạc Lạc, hu hu ~ tôi không muốn nói cho anh ấy, anh ấy lập tức muốn gọi điện thoại cho anh tôi, như vậy khẳng định sẽ càng tệ hơn, thực xin lỗi... ≧﹏≦ "

Bởi vì lúc trước có suy đoán tệ nhất, lúc này chỉ là bị một mình Hạng Việt biết, ngược lại Du Khả Dương cũng không để ý chuyện này, cô ấy vỗ vỗ vai bạn tốt: "Biết thì biết đi, cô cũng là vì muốn tốt cho tôi, nếu không ngày hôm qua vạn nhất vì thuốc phá thai ở bệnh viện kia mà xảy ra chuyện, xui xẻo không phải là tôi sao."

"Đúng thế..."

"Được rồi, tôi không tức giận, loại tình huống ngày hôm qua kia cô không nói thật cũng không có cách nào, nếu thật sự để anh ta gọi điện thoại cho anh Hề Duy, vậy mới nguy rồi."

Hề Hi nói: "Dương Dương cô thật tốt," Sau đó lời nói xoay chuyển, thật cẩn thận nói, "Ừm, cái kia, hôm nay Hạng Việt cũng đến đây, đang lqd ở dưới lầu. Anh ấy nói hai ta ở thành phố T lạ nước lại cái, lại là con gái nên lo lắng, có anh ấy đi theo mới tốt hơn một chút. Tôi nghĩ anh ấy là con trai, lại là bác sĩ, đúng không?"

Du Khả Dương: "... Tới cũng tới rồi, cô bảo anh ta đi lên đi."

Lúc Hạng Việt gõ cửa, là Hề Hi ra mở cửa, trên tay cô ra dấu “V”, có chút đắc ý, tài ăn nói của mình vẫn rất tốt! Bác sĩ Hạng bật cười, vuốt vuốt chóp mũi của cô, đi qua cô vào trong phòng.

Du Khả Dương có chút thận trọng đứng ở đằng kia, khô khốc nói: "Hạng tiên sinh." Dù sao cũng biết sự kiện này quá vô lý, thật sự cảm thấy rất mất mặt.

Ấn tượng của Hạng Việt đối với cô ấy quả thật không tốt, nhàn nhạt đáp lại câu xin chảo, Hề Hi cảm thấy cục diện xấu hổ bèn chủ động mở miệng hòa hoãn: "Vừa rồi trong điện thoại anh nói đi bệnh viện nào nhỉ?"

Hạng Việt liếc cô một cái: "Bệnh viện nhân dân, nơi đó danh tiếng không tệ, vừa rồi anh đã gọi điện thoại cho một người bạn, ông ấy tiến cử cho anh một vị chuyên gia, lát nữa chúng ta đến đó sẽ trực tiếp tiến vào phòng phẫu thuật."

"Sao anh lại hỏi người khác loạn lên như thế! Việc này muốn giữ bí mật, không thể để cho quá nhiều người biết!" Hề Hi có chút mất hứng nói.

Lý do của Hạng Việt cũng rất đầy đủ: "Người bạn kia của anh năm nay đã hơn bốn mươi tuổi, đã di cư ra nước ngoài nhiều năm, không có gì ngoài ý muốn ông ấy sẽ không dễ dàng về nước, ở Vũ Lăng cũng không thanh.hưng có ai quen biết ông ấy, anh cũng không nói bất luận tin tức gì của Du Khả Dương cho ông ấy. Mà chuyên gia ông ấy giới thiệu là chị họ chủa ông ấy, y đức rất cao, sang năm cũng sẽ di cư ra nước ngoài, cũng giống ông ấy không có thân thích gì ở Vũ Lăng." Nói xong dừng lại một lát, nhìn về phía Du Khả Dương: "Dù sao phá thai cũng tổn thương thân thể, nếu cô thật sự không muốn, vậy thì cứ làm dần từng bước tùy tiện tìm bác sĩ mặc cho số phận."

Hề Hi không quyền lên tiếng, cô cũng nhìn về phía Du Khả Dương, Du Khả Dương trầm mặc một lát, gật đầu nói: "Vậy làm phiền anh rồi."

Vì thế toàn bộ tiến vào trạng thái nước chảy, ba người Hạng Việt xuống lầu đón xe đi bệnh viện nhân dân thành phố T, phẫu thuật cũng cực kỳ thuận lợi, không có xuất hiện kịch tính trên đường đổi ý muốn giữ lại đứa nhỏ gì gì đó. Lúc Du Khả Dương đi ra sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, cô ấy không muốn nằm viện, Hề Hi đỡ cô ấy ba người quay lại khách sạn.

Đến chiều tối, sau khi cùng Du Khả Dương ăn cơm tối xong, Hề Hi và Hạng Việt không thể không đi rồi, chậm thêm chút nữa có khả năng sẽ bị Hề Duy phát hiện.

Mãi đến khi lên máy bay, trước mắt Hề Hi dường như vẫn còn có thể rõ ràng hiện ra tình cảnh khi Du Khả Dương mới từ phòng phẫu thuật đi ra: vẻ mặt cô ấy rất trầm trọng, suy yếu giống như một nhành hoa bị rơi lqd vào hồng trần, không còn dáng vẻ hiên ngang lúc trước nữa. Lại nghĩ, chuyện này đối với bạn tốt hẳn là vết thương không thể xóa nhòa. Nhớ đi nhớ lại, lại nhịn không được thở dài, nhỏ giọng nói với Hạng Việt bên cạnh: "Trước khi kết hôn em tuyệt đối muốn thủ thân như ngọc, có con lại bỏ, đối với phụ nữ mà nói là quá thảm rồi." Hơn nữa vừa rồi lúc cô và Hạng Việt rời khỏi, cả phòng chỉ còn lại một mình Du Khả Dương, thật sự cực kỳ thê lương.

Bác sĩ Hạng nghe vậy, khóe miệng giật giật, nhất thời cũng không biết nên nói với gấu nhỏ cái gì.

#Thanh Hưng: edit xong chương này đau buồn mất mấy ngày, không mong Dương Dương bỏ em bé tí nào T^T

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.