Cưng Chiều Mỗi Em

Chương 1315: Chương 1396





Chương 1396
“Tổng giám đốc Lâm nói là Robert – người đã rút tiền bỏ trốn, bị cảnh sát nhỡ tay ngộ sát sao?”
“Đúng thế! Nhưng nói cho mọi người một tin tốt.

nhân chứng của tôi ~ Robert vẫn chưa chết, lúc đó để bảo vệ nhân chứng khỏi thủ đoạn của James, che mắt James mà diễn kịch mà thôi” Lâm Quân cong khoé miệng, may là anh đã tính toán từ sớm, nếu không bây giờ Robert đã chết từ lâu, không thể đối chứng được rồi.

Dưới sự hộ tống của mấy vệ sĩ, một người đàn ông đi lên bục.

“Chào mọi người, tôi là Robert, tôi muốn chứng minh với mọi người một vài chuyện…”

“Chuyện này là thế nào? Không phải cậu nói Robert đã chết rồi sao?”
James đỏ mắt, vừa tức vừa sợ, túm cổ áo trợ lí ẩn xuống đất.

“Ông, ông chủ…lúc đó người tới báo cáo nói, trời tối quá, chỉ nhìn thấy Robert nằm ra đất, trên ngực toàn máu, không còn dấu vết sự sống, sợ bị cảnh sát bắt nên đã chạy vội, chứ không lên nghiệm thị, tôi sợ ông, sợ ông trách chúng tôi vô dụng, nên đành nói dối”
Giọng trợ lý run rẩy, không dám nhìn thẳng vào.

James, cả người lẩy bẩy trên đất.

“Khốn kiếp, cậu làm hỏng chuyện của tôi rồi”
James tức giận đi lên đá vào bụng trợ lí, trong đau đớn lùi ra xa.

“Người đâu, người đâu, chuẩn bị vé máy bay cho tôi, tôi phải ra nước ngoài, người đâu, đến đây mau!”
James hét lên, không thấy ai vào, trong lòng thấy không ổn, đang chuẩn bị đi ra ngoài thì đã bị ngăn lại.

“Tổng giám đốc James sao vội thế, định đi đâu hả?”
Allen cười gian trá, nhìn ông ta, hai cảnh sát bên cạnh đi lên, khống chế James, khoá còng lại.

Trợ lí dưới đất cũng không trốn được, bị hai cảnh sát khác còng lại.


“Các người làm gì thế, các người muốn làm gì?”
James giãy giụa một chút, ánh mắt sợ hãi nhìn Allen.

“Không làm gì, chỉ là nghe nói ở đây có người phạm trọng tội, phải đưa về thẩm vấn kĩ”
Allen cúi người, bộ dạng đùa cợt.

“Các người không thể đối xử với tôi như thế, tôi là chủ tịch tập đoàn James, tôi có tiền, có địa vị, có thế lực, các người đối xử với tôi như thế, đợi tôi ra ngoài rồi sẽ không tha cho các người đây!” James điên cuồng gào thét.

“Vậy thì đợi ông ra ngoài được thì tính tiếp!”
Allen hừ một tiếng, tiếp tục dứt khoát vẫy tay, nói: “Đưa đi”
“Lâm Quân, chuyện này làm hay lắm”
Trong cục cảnh sát, Allen chặc lưỡi khen ngợi Lâm Quân.

“Bỏ đi, bỏ đi” Lâm Quân xua tay.

“Bây giờ tập đoàn Hules đã không có James dẫn đầu, tan đàn xẻ nghé, tôi đã tìm được không ít chứng cứ phạm tội của.


James, ccs phần tử phạm tội chịu liên luy nhiều không đếm nổi, lần này, cậu coi như giúp được một chuyện lớn cho tôi đó.


“Tôi không quan tâm người khác, tôi chỉ quan tâm James thôi”
“Ông ta là người cầm đầu, chỉ riêng việc phái người đi giết Robert, thêm việc hại Lâm Ảnh, thậm chí giam cầm cô ta thôi, kể cả không phán tử hình thì cả đời này cũng đừng mong ra khỏi tù!”
“Đều là do ông ta! Những chuyện còn lại giao cho cậu, tôi sẽ đưa nhân chứng vật chứng cho cậu, James bị nhốt trong tù, bên này cũng hết việc của tôi rồi”
Lâm Quân nói, quay người định đi.

“Sao thế? Không chuẩn bị đi xem ông ta sao, lần này đi, không biết bao giờ cậu mới có cơ hội nhìn kẻ thù của mình nữa?”
Lâm Quân ngẩn ra một chút, lập tức hiểu ý của Allen, bây giờ mọi chuyện thế này, anh cũng không muốn dây dưa mãi, nên đi gặp.

James một lần, coi như chấm hết vướng bận lâu nay.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.