Cưng Chiều Mỗi Em

Chương 1416: Chương 1497





Chương 1497
“Trước đây cô vẫn luôn sống trong nhiều hoàn cảnh khác nhau, đây cũng có thể là một trong những nguyên nhân mà cô nhớ không ra” Lâm Quân nhìn CT, mặc dù nhìn không hiểu lắm, chỉ là anh vẫn cố gắng hiểu biết một ít về chuyện của Lê Nhật Linh.

“Đương nhiên, chuyện này có ảnh hưởng rất lớn” Korando gật đầu.

“Hiện tại trong đầu tôi thường xuất hiện một số chuyện ngắn, nhưng rất mơ hồ” Lê Nhật Linh nghe cuộc trò chuyện của bọn họ, ngẩng đầu lên, mở miệng nói.


“Có lẽ có liên quan đến hoàn cảnh sống cùng với chỗ ở của cô, cô mới vừa tiếp xúc với hoàn cảnh quen thuộc, tôi nghĩ cái loại phản ứng này sẽ càng mãnh liệt, đây là bắt đầu tốt, chứng mình cô đang dân dần khôi phục”
Korando lộ ra sắc mặt vui mừng, khiến cho Lâm Quân và Lê Nhật Linh cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Ngoài việc dẫn cô đi các nơi quen thuộc để kích thích thần kinh trí nhớ, còn cách điều trị nào nữa không?”
Lâm Quân rất muốn Lê Nhật Linh nhớ tất cả mọi chuyện một cách nhanh chóng, nhớ đến mình cùng mấy đứa nhỏ, bọn họ trải qua nhiều chuyện như vậy, bây giờ chỉ có một mình anh nhớ rõ, khiến anh cảm thấy có chút chán nản “Tất nhiên là cóI”
Korando có chút do dự, cuối cùng vẫn gật gật đầu.

“Cách gì?”
“Thôi miên”
“Thôi miên?”
“Mặc dù thôi miên không được y học cho phép, nhưng có không ít những bệnh nhân đã thành công trong số những bệnh nhân mắc chứng mất trí nhớ, nó có thể đánh thức tầng trí nhớ sâu bên trong con người, cái cách đánh thức trí nhớ này là một cách gợi ý đối với bệnh nhân, nhưng không chắc chắn có hiệu quả đối với một số người bệnh”
“Tôi muốn thử!”

Lê Nhật Linh nói.

“Cô chắc chản? Có thể cô sẽ phải nhớ tới một số chuyện mà cô không muốn nhớ lại!”
“Tôi chắc chấn!”
Ánh mắt cô kiên định, trong lời nói của Korando cô không khó nghe ra được nguyên nhân chủ yếu làm mình mất trí nhớ lâu như vậy, là vì mình đang trốn tránh, mặc dù không nhớ nổi trước đó đã trải qua chuyện gì, khiến cô mệt mỏi như vậy!
Nhưng giờ phút này cô rất muốn nhớ lại tất cả những chuyện phát sinh với Lâm Quân, cô tò mò quá khứ của mình, tò mò về công ty JZ, cũng tò mò chuyện với người bên trong.

JZ, còn có Hà Dĩ Phong, Lê Minh Nguyệt…
Cô biết bọn họ đều là hồi ức rất quan trọng đối với mình, lo chỉ cái khả năng nhớ lại một ít chuyện không tốt gì đó, trong tiềm thức nói với mình, những người này càng quan trọng với cô hơn.

Cô muốn quay về làm chính mình một cách chân chính, mấy năm nay không nhớ lại quá khứ, cũng không nghĩ đến tương lai, cô chịu đủ rí “Được rồi, tôi làm cho côi”
“Sẽ không có chuyện ngoài ý muốn chứ?”
Lâm Quân vội vàng tiến lên hỏi, lỡ như thôi miên có ảnh hưởng gì, khó mà làm được.


“Thường là sẽ không, ở phương diện này tôi rất có kinh nghiệm, làm sao, ngay cả tôi cũng không tin được?” Korando nhìn Lâm Quân, cười cười.

Lâm Quân hít sâu một hơi, nhìn vào đôi mắt kiên định của Lê Nhật Linh, cuối cùng gật đầu: “Vậy, please”
Trong căn phòng trống trải yên tĩnh có phông màu xám trăng, chỉ có một chiếc.

giường ở giữa, Lâm Quân đang đứng ở một bên, vốn dĩ anh không thể vào được, nhưng anh lại lo lắng Lê Nhật Linh chỉ có một mình.

Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của anh, Korando không thể không để cho anh đứng ở một bên, có điều yêu cầu phải giữ im lặng tuyệt đối “Bây giờ hãy nhắm mắt lại và hít thở sâu, nằm thẳng ra giữa giường với tư thế thoải mái nhất!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.