Cưng Chiều Mỗi Em

Chương 1527: Chương 1645





Chương 1645
Lâm Hạ Ly nhanh chóng cầm lên, sau khi mở máy liền gửi tin nhăn cho Hạ Gia Huy: “Hạ Gia Huy, lời cậu vừa nói có phải là thật không?”
Trong khi Lâm Hạ Ly chờ mong Hạ Gia Huy cho cô câu trả lời thì Hạ Gia Huy chỉ đáp lại cô: “Muộn rồi, cậu đi ngủ đi, ngày mai còn phải lên lớp”
Khi Lâm Hạ Ly nhìn thấy hàng chữ này, cô có chút thất vọng lại có chút cảm kích, bởi vì cô rất sợ câu trả lời mà Hạ Gia Huy trả lời lại là câu trả lời cô không muốn xem nên không hỏi tới, Một lúc sau, Lâm Hạ Ly sờ sờ khuôn mặt có chút nóng lên, mới hỏi: “Hạ Gia Huy, ngày mai cậu không cùng lên lớp sao?”
“Cha tớ còn phải mấy ngày nữa mới xuất viện, cho nên…” Hạ Gia Huy trả lời.

Lâm Hạ Ly biết một khi Hạ Gia Huy quyết định mọi chuyện sẽ không dễ dàng thay đổi nên cũng không thuyết phục nhiều, chỉ đáp lại bằng một tiếng “Ừm” Cô đặt điện thoại xuống, nằm xuống giường.


Nhưng mà cô bé lăn qua lộn lại trên giường không ngủ được, nghĩ đến những gì Hạ Gia Huy nói với cô bé hôm nay, cô bé cảm thấy rất vui, nhưng sau đó lại nghĩ đến chuyện Hạ Gia Huy không thể đến lớp vài ngày tới, cô bé chợt cảm thấy lo lắng cho cậu ấy.

Cho nên một đêm này hầu như không ngủ, ngày hôm sau quầng thâm mắt to lại bị Lâm.

Chí Linh cười nhạo, đương nhiên chuyện này nói sau.

Còn Hạ Gia Huy ở trong bệnh viện cũng không ngủ được, cứ nghĩ đến mối quan hệ giữa cậu và Lâm Hạ Ly, cậu biết hai người không nên ở bên nhau, dù sao thì khoảng cách giữa hai người cũng lớn như vậy, nhưng cậu không thể nhịn được luôn muốn tiếp cận cô và bảo vệ cô.

Đó là lý do tại sao cậu không thể không nói điều vừa rồi.

Nhưng sau khi bình tĩnh lại, cậu lại không dám nhắc lại vì không chắc sau này cậu có thể cho Lâm Hạ Ly cuộc sống mà cô mong muốn hay không, nên khi Lâm Hạ Ly nhắn tin cho cậu, thay vào đó cậu đã chọn cách trốn tránh mà không nói với Lâm Hạ Ly câu trả lời trực tiếp.

Hạ Gia Huy cuối cùng cũng đã giải quyết được vấn đề trước mắt, trong lòng cậu cũng tạm thời yên tâm, sau khi suy nghĩ kỹ, cậu cảm thấy nhận lời giúp đỡ của người khác trong lúc nguy nan không phải là khinh thường bản thân, bản thân không cần nghĩ mọi người đều ác độc như vậy…
Hạ Gia Huy bắt đầu tập trung vào việc chăm sóc cha mình, cố gảng cho cha mình khỏe mạnh càng sớm càng tốt, để cha không còn phải đau khổ và cậu có thể tập trung vào việc học ở trường.


Nhắc đến chuyện học hành, ánh mắt cậu bé có chút ảm đạm, vì đã lâu rồi cậu bé không đến trường học.

Mà Lâm Hạ Ly những ngày này không còn phải vật lộn với chuyện của Hạ Gia Huy nữa, thay vào đó cô bé tập trung toàn bộ sức lực vào việc học.

Cô bé biết rằng Hạ Gia Huy rất thích học và xem trọng những người có học thức.

Cậu ấy không tới trường nhiều ngày như vậy chắc chắn sẽ có không ít bài tập về nhà vân chưa làm, cậu ấy phải khó chịu lắm.

Vì vậy, cô bé bắt đầu nghe giảng nghiêm túc mỗi ngày, chăm chỉ ghi chép, nếu không hiểu chỗ nào, cô bé cũng chủ động hỏi giáo viên, để cô bé có thể mang những gì mình ghi chép và các câu hỏi này đến bệnh viện để Hạ Gia Huy lúc nhàn rỗi có thể học bổ túc một chút.

Cậu ấy đã bỏ lỡ rất nhiều bài tập rồi.

Những hành vi bất thường hơn này của Lâm Hạ Ly cũng thu hút sự chú ý của các anh trai cô bé.

“Ôi! Mắt tôi bị mờ rồi à? Hạ Ly đang học bài kìa!” Lâm Hòa Phong không khỏi thốt lên sau khi dụi dụi mắt để xác nhận rằng cô em gái nhỏ của mình đang ngồi trên bàn học bài.


“Thật sao? Hôm nay mặt trời mọc từ đãng tây à?” Chí Linh cũng chạy tới sau khi nghe xong, nghe được chuyện khiến người khác kinh ngạc như vậy, thật sự muốn đến xem Lâm Hạ Ly đang học bài.

Lâm Hạ Ly bất lực nhìn hai người anh, không phải cô mới chỉ chăm chỉ học một lần mà hai người đã bị kích động như vậy rồi sao?
“Hai người đang làm gì vậy?” Giọng điệu của Lâm Hạ Ly có chút không vui, cô bé đang nghiêm túc ôn lại kiến thức đã học ngày hôm qua, và đang suy nghĩ về một bài khó, sắp nghĩ ra cách làm rồi, nhưng đã bị hai người anh điên khùng này làm cho nhiễu loạn.

Thật là khó chịu!
“Wowl Hạ Ly em có biết bây giờ em đang làm gì không?” Lâm Hòa Phong kinh ngạc muốn rớt cái cằm, vô cùng hiếu kỳ hỏi Lâm Hạ ty.

“Bây giờ em đang học bài! Được chưa!”
Lâm Hạ Ly có chút không kiên nhẫn!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.