Cưng Chiều Mỗi Em

Chương 594: Chương 595





Chương 595: Giải thích
Những người ký giả ở buổi họp báo đều chấn động, bên này Lâm Quân lại càng nắm bàn tay Lê Nhật Linh chặt hơn, căn bản không hề để ý đến những ký giả đang chụp hình phía sau lưng, ngược lại anh còn hy vọng bọn họ chụp nhiều một chút, lưu lại chứng cớ Lê Nhật Linh là vợ mình.
Những ký giả kia đuổi sát theo sau, ánh đèn pha nhấp nháy không ngừng.

Có thể nắm bắt được tin tức này còn tốt hơn tin tức về buổi họp báo Z0 gấp mấy lần.
Lê Nhật Linh không ngờ buổi họp báo ZO hôm nay vẫn bị cô làm hỏng, cho dù chuyện của cô và Lâm Quân như thế nào cũng không thể kéo.
Trần Hi Tuấn vào được.
Lê Nhật Linh vừa nghỉ đến ánh mắt vừa rồi Trần Hi Tuấn nhìn mình, bên trong tràn ngập nỗi bị thương.


Trần Hi Tuấn chăm sóc cô ba năm, nếu như không gặp được Trần Hi Tuấn thì lúc ấy cô thật sự không biết một mình nuôi sống Hạ Ly ở nước ngoài như thế nào, Vẫn là Trần Hi Tuấn luôn ở bên cạnh khích lệ cô, bảo cô hãy mạnh mẽ lên, không cần phụ thuộc vào bất kỳ người nào cũng có thể mang đến cho Hạ Ly một cuộc sống tốt đẹp, Trần Hi Tuấn càng vì cô mà buông tha cho sở thích nghệ thuật nhiều năm của mình, vẫn luôn âm thầm bảo vệ bên cạnh cô.
Thế nhưng cô đã đền đáp lại cho Trần H¡ Tuấn được gì? Sự tổn thương hết lần này đến lần khác sao? Lê Nhật Linh càng nghĩ càng cảm thấy bất an và áy náy.
Không biết cô lấy sức lực từ đâu, mạnh bạo hất tay khỏi bàn tay Lâm Quần.

Vẻ mặt vốn bình tĩnh của Lâm Quân đã tối sâm xuống, anh quay.
đầu lại lạnh lùng nhìn Lê Nhật Linh, muốn trực.
tiếp ôm ấy người phụ nữ này vác lên vai mang đi Ai ngờ Lê Nhật Linh quay người sang hít một hơi thật sâu, trên mặt khẽ nở một nụ cười chuyên nghiệp, đối mặt với đám ký giả: “Mọi người, hôm nay là buổi họp báo của Z0, hy vọng mọi người có thể đặt sự chú ý lên ZO.

Có lẽ chuyện của tôi và tổng giám đốc Lâm đã có chút hiểu lầm, hy vọng truyền thông sẽ không làm quá mức”
Tổng giám đốc Lâm? Cô gọi anh như vậy, giọng nói lạnh nhạt giống như đang nhắc đến một người bạn hợp tác làm ăn vậy.

Lâm Quân bị tiếng xưng hô này đâm xuyên qua màng nhĩ, đảo mắt nhìn chăm chẵm vào gương mặt xinh đẹp.
của Lê Nhật Linh Trên người Lê Nhật Linh mặc một chiếc áo sơ mi trắng cao cổ, đôi chân thon dài được chiếc quần jean bao bọc thật chặt làm tôn lên dáng người của cô.

Vẻ mặt hoàn toàn khác biệt với ba năm trước, tựa như cô gái nhỏ được Lâm Quân bảo vệ từng chút một đã trở thành một người phụ nữ có thể đảm đương một phía vậy.

Một Lê Nhật Linh như vậy khiến anh cảm thấy quá xa lạ Lâm Quân cúi đầu nhìn gò má cô, đồng thời trong lòng lại dâng lên nỗi đau xót.

Anh cũng không mở miệng làm khó buổi họp báo ZO của Trần Hi Tuấn nữa mà chỉ nhếch môi, vẻ mặt vô cùng đáng sợ.

Những ký giả kia nghe thấy Lê Nhật Linh nói như vậy thì cũng biết tuyệt đối không thể đắc tội với cô được, dù sao cô chủ nhà họ Hạ được Lâm Quân nâng như hoa như ngọc trong tay, bây giờ vừa mới xuất hiện lại trong tâm mắt của mọi người nên cũng không biết thái độ của Lâm Quân như thế nào.

Vấn nên xem xét tình hình trước sau rồi mới tính, vì thế bọn họ ào ạt chạy lại trước mặt Trần Hi Tuấn Lâm Quân nhìn thấy dáng vẻ quyến luyến không muốn bỏ đi của cô, anh không cần suy nghĩ cũng biết cô đang nhìn Trần Hi Tuấn.

Nhất thời, ngọn lửa giận trong lòng đột ngột bùng lên, cô ở nước ngoài bên cạnh Trần Hi Tuấn suốt ba năm, ngay cả con gái anh cũng gọi Trần Hi Tuấn bảng bố, như vậy bảo anh làm sao nhẫn nhịn được đây? Vì thế, anh nhanh chóng nắm lấy tay cô đi nhanh ra khỏi hội trường, “Thế nào, còn chưa bỏ được thằng nhóc kia hả? Lê Nhật Linh, em hãy nhớ rõ bây giờ mình đang là phụ nữ đã có chồng đấy!” Lúc trước Lâm Quân chỉ châm chọc mở miệng nhưng bây giờ lại càng nói càng tức giận, cánh tay nắm lấy cổ tay đang bầm tím của Lê Nhật Linh không tự chủ được gia tăng chút sức lực.
Lê Nhật Linh đã bị Lâm Quân đưa ra ngoài, cũng biết vừa rồi anh không mở miệng trước mặt ký giả đã nể mặt Trần Hi Tuấn rồi.

Bây giờ chỉ cần cô không ở đây thì anh chắc chắn sẽ không quay lại hội trường để làm loạn nữa.
Hiện tại cô chỉ muốn nhanh chóng trở về chăm sóc Hạ Ly, tuy nói rằng Hạ Ly ở chỗ Trần Hi Tuấn nhưng cô đã rời đi lâu như vậy, Hạ Ly chắc chắn đang tìm mẹ khắp nơi.
‘Vừa nghĩ đến Hạ Ly, trên mặt Lê Nhật Linh lại hiện lên chút dịu dàng mềm mại.

Thế nhưng Lâm Quân làm sao biết được, anh còn tưởng rằng Lê Nhật Linh đã thật sự bị anh nói trúng tim đen, trong lòng vẫn không thể nào quên được Trần Hi Tuấn.
“Hạ Ly đang ở nhà chơi cùng với anh trai, chơi rất vui vẻ, em có muốn nhanh chóng đến đó thăm con bé không?” Lâm Quân nhàn nhạt mở miệng nói “Lâm Quân, anh đừng có quá đáng” Lê Nhật Linh nhìn Lâm Quân.

Ba năm không gặp, cô còn tưởng rằng Lâm Quân sẽ có chút thay đổi, thế nhưng không ngờ anh vẫn như vậy.
Tuy nhiên giọng nói của người đàn ông vẫn như thường lệ, ham muốn khống chế mạnh mế của anh khiến cô thầm run rẩy trong lòng.
Người đàn ông này hoàn toàn hiểu rõ nhược điểm của cô năm ở đâu, hôm nay cô nhất định không thể bỏ con gái của mình được.
“Quá đáng sao?” Lâm Quân hơi híp mắt, cô đang bất bình thay cho buổi họp báo của Trần Hi Tuấn sao? Vừa nghĩ đến trong lòng cô có người đàn ông khác, Lâm Quân đã lập tức ghen ty đến phát điên, anh nẵm lấy căm Lê Nhật Linh, cản răng nghiến lợi mở miệng nói: “Lê Nhật Linh, bây giờ em là phụ nữ đã có chồng đấy!”
“Giấy ly hôn anh cũng đã ký rồi, bây giờ chúng 1a sẽ lập tức đi công chứng ngay” Lê Nhật Linh nhìn thấy lửa giận ngút trời của Lâm Quân, không khỏi đau xót trong lòng.


Cho đến bây giờ, bọn họ đã không thể trở về không khí hạnh phúc như trước kia được nữa.

Chuyện của Hòa Phong vĩnh viễn là cái gai trong lòng cô, không lúc nào không hành hạ cô.
Huống chỉ, bên cạnh anh có nhiều phụ nữ như vậy, cảm xúc đối với mình cũng chỉ là ham muốn chiếm làm của riêng nhất thời mà thôi “Đi công chứng ly hôn thì có thể thôi..” Lâm Quân nhìn Lê Nhật Linh, chậm rãi mở miệng nói, thế nhưng trong mắt lại lóe lên chút âm mưu.
Lê Nhật Linh không ngờ anh lại đồng ý dễ dàng như vậy, vừa mới chuẩn bị mở miệng nói chuyện thì đột nhiên trong đầu nghĩ đến chuyện gì đó, Lâm Quân làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho cô chứ?
“Hạ Ly thuộc về anh” Quả nhiên Lâm Quân mở miệng.
“Lâm Quân!”
“Trở lại bên cạnh anh, anh và con trai đều sẽ thuộc về em” Lời nói của Lâm Quân vẫn cường thế như cũ, thế nhưng trong lòng lại dâng lên hàng vạn cảm xúc.

Chỉ cần Lê Nhật Linh có thể ở lại bên cạnh anh thì anh thật sự không quan tâm chuyện gì nữa, cho dù dùng thủ đoạn hạ lưu như vậy để giữ cô lại thì sao chứ?
Ba năm qua, dường như không lúc nào anh không nhớ tới cô.

Thật khó khăn lắm cô mới trở lại, rốt cuộc anh đã tìm được rồi thì làm sao có thể dễ dàng buông tay chứ?
“Anh cũng biết đó không phải là con của tôi mà” Lê Nhật Linh giễu cợt cười một tiếng, nhìn sự thất vọng trong đáy mắt Lâm Quân: “Con trai tôi đã sớm bị con trai lớn mà anh yêu thương nhất.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.