Cưng Chiều Mỗi Em

Chương 776: Chương 811





Chương 811
“Đúng.”
“Em sẽ tìm được hạnh phúc của mình thôi.

Chuyện lúc trước đã qua…”

Ở một chỗ khác, một người đàn ông đang dõi theo Hạ Linh, khuôn mặt anh ta chìm trong bóng tối, khiến cho người khác không thể nhìn ra được cảm xúc.
“Tiếp theo chúng ta phải làm thế nào? Tại sao cô chủ lại bị cuốn vào chuyện này?” Người đứng bên cạnh anh ta để lộ ra vẻ lo lắng “Chuyện này thì có gì mà kì lạ? Cậu đang chất vấn tôi đấy à?”
Người đàn ông đứng khuất trong bóng tối lạnh nhạt hỏi, trong giọng nói pha thêm chút cảnh cáo người khác đừng xía vào.
Hạ Linh học tập ở thành phố Hà Nội học tập mấy năm, còn được học trong trường học dành riêng cho con nhà giàu và gia giáo, quen biết được mấy người bạn ở Việt Nam thì có gì đáng kinh ngạc chứ?
Chỉ là, có vẻ như quan hệ giữa Hạ Linh và Lâm Quân cũng không tệ lắm.

Nếu không thì một người xưa nay văn lạnh nhạt với mọi người, số bạn tốt đếm trên đầu ngón tay như Hạ Linh cũng sẽ không bỏ thời gian để đi quan tâm những chuyện này như vậy.
“Sory, là tôi không đúng, xin anh đừng tức giận!” Người đàn ông đó lập tức cúi người nhận sai với anh ta.
Người đàn ông đứng khuất trong bóng tối gật đầu, châm một điếu xì gà, uể oải ngẩng đầu lên: “Để những người không tham gia vào chuyện này đi tìm, cũng huy động nhiều người một chút.
Chẳng qua là có thể tìm ra được hay không, thì hẳn là trong lòng cậu biết phải làm thế nào”
“Tôi biết mình phải làm gì! Nhưng mà chúng †a nên xử trí Lê Nhật Linh như thế nào đây ạ?”

“Cô ta? Tạm thời cứ để mắt đến cô ta một chút đi, nhớ là đừng để cho người giúp việc tiếp xúc với cô ta nhiều.

Một ngày ba bữa mang đến đầy đủ cho cô ta, nhưng đừng để cho cô ta có thể ra ngoài là được”
“Tôi biết rồi!”
“Đi đi”
“Vâng!”
Lâm Quân à? Người đàn ông đứng khuất trong bóng tối hơi cong khóe môi lên, lúc đầu anh †a chỉ muốn Lâm Quân dẫn Lê Nhật Linh và Hà Dĩ Phong về thành phố Hà Nội đi, ai ngờ anh lại không chịu nghe lời anh ta, bây giờ còn mang chuyện này tới tìm Hạ Linh.
Xem ra anh ta đã coi thường người đàn ông này rồi Chẳng qua là, như vậy thì sao chứ?
Thành phố Marseille này là địa bàn của anh †a, Lâm Quân là ông hoàng ở thành phố Hà Nội thì sao chứ? Ở nơi này đến cả Ngọc Hoàng đại đế anh ta cũng chẳng sợ.
Người đàn ông hung hăng phun ra một làn khói thuốc, nếu Lâm Quân đã không nghe lời anh 1a khuyên bảo, cùng lắm thì anh ta đấu đến cùng thôi.


Người trẻ tuổi bây giờ đúng là càng ngày càng không biết trời cao đất rộng là gì Kế hoạch mà anh ta mưu tính nhiều năm như vậy, cũng không thể để cho một tên ất ơ từ đâu nhảy ra phá hỏng được.
Sau khi Lâm Quân gặp được Hạ Linh xong, cảm giác bối rối trong lòng anh cũng được ổn định lại một chút, nhưng mà anh vẫn cảm thấy sốt ruột.

Dù sao thì chuyện của Lê Nhật Linh cũng không đơn giản như vậy.
Chỉ một ngày không gặp được cô thôi, ngày đó anh vẫn còn chưa yên tâm được “Đừng suy nghĩ nhiều.

Có Hạ Linh hỗ trợ rồi, dù sao cũng tốt hơn là chúng ta cứ mù quáng tìm khắp nơi”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.