Cưng Chiều Mỗi Em

Chương 961: Chương 1037





Chương 1037
 
Đẩy cửa nhà hàng đồ Tây ra, Hạ Lan Châu nhìn quanh, nhìn thoáng qua đã thấy Hạ Huy Thành và Lê Nhật Linh.

 
Cô ta cố ý làm bộ như không nhìn thấy bọn họ, dẫn mẹ Hạ ngồi xuống cách bọn họ không xa, chờ mẹ Hạ phát hiện bọn họ.

 
“Mẹ, mẹ gọi đồ ăn trước, con đi vệ sinh cái đã”
 

Hạ Lan Châu mỉm cười đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.

 
Mẹ Hạ đứng dậy, muốn gọi điện thoại cho Hạ Huy Thành, nhưng vừa khéo nhìn thấy Lê Nhật Linh và Hạ Huy Thành.

 
Lê Nhật Linh và Hạ Huy Thành đang nói chuyện rất vui vẻ, cười rất vui vẻ, khi cao hứng còn đung đưa ly rượu vang đỏ trong tay.

Ngoại trừ việc không có những hành động thân mật đó, những người không quen đều sẽ nghĩ rằng bọn họ đang yêu nhau.

 
Nếu chuyện này lại bị nhà họ Lý biết được, cộng thêm việc lần trước Huy Thành tự ý rời khỏi buổi lễ đính hôn, đừng nói là Huy Thành, cả nhà họ Hạ cũng đều sẽ rất mất mặt.

 
Mẹ Hạ vỗ bàn, đặt menu trên tay xuống rồi đứng dậy.

 
Lê Nhật Linh này là một người phụ nữ đã có gia đình, nghe nói còn có con nữa, bây giờ vẫn còn ngồi đây với Huy Thành nhà bà ta, đơn giản là cô ta không biết xấu hổ.

Hôm nay bà ta phải dạy cho cô ta một bài học mới được.


Nhưng bà ta lại ham muốn sự hậu thuẫn của nhà họ Lâm mà cô ta có, có chút do dự.

 
“Mẹ, có chuyện gì vậy, mẹ đứng đây làm gì thế?” Hạ Lan Châu đứng phía sau quan sát tình hình thuận thế mà xuất hiện, thấy bộ dạng tức giận của mẹ Hạ, cô ta đã biết sắp có chuyện xảy ra, khóe miệng nhếch lên nhìn về phía Hạ Huy Thành.

 
“Này, anh trai cũng ở đây sao! Đó không phải là Lê Nhật Linh sao? Tại sao lại ở chung một chỗ với anh trai con vậy, nếu chuyện này mà bị nhà họ Lý biết được thì…”
 
Lời nói của Hạ Lan Châu chẳng khác gì là đổ thêm dầu vào lửa, mẹ Hạ không thể kiềm chế được nữa, hung hăng bước tới.

 
Trước đây bà ta luôn nhu nhược yếu đuối, không thích bức bách con cái, nhưng bây giờ Hạ Huy Thành lại càng ngày càng quá đáng, cho dù cha Hạ không còn nữa, bà cũng phải giữ danh tiết này cho nhà họ Hạ.

 
Hạ Huy Thành đang trò chuyện rất vui vẻ với Lê Nhật Linh, nhưng lúc này nụ cười của anh ta đột ngột dừng lại, ánh mắt anh ta nâng lên, nhìn về phía Hạ Lan Châu, và mẹ Hạ đang đi ở phía sau cô ta.

 
“Mẹ, sao mẹ lại ở đây?”
 
“Tại sao anh lại ngạc nhiên khi thấy mẹ ở đây? Nếu không ở đây, có lẽ mẹ đã không nhìn thấy được anh lại ở đây như keo sơn với cô ta như vậ Hạ Huy Thành không khỏi nhíu mày, anh ta chẳng qua chỉ là mời Lê Nhật Linh ăn cơm thôi, mẹ Hạ từ trước đến nay đều dịu dàng, làm sao lại có thể nói ra câu này được cơ chứ: “Mẹ, sao mẹ lại nói chuyện khó nghe như vậy chứ?”
 
“Mẹ nói, mẹ đã nói cái gì chứ, anh là người đã có hôn ước.



 
Tiếng cãi vã càng ngày càng hấp dẫn ánh nhìn của những vị khách xung quanh đó, hầu hết những người này đều đang xem trò hay, chỉ chỉ trỏ trỏ vào khung cảnh trước mặt họ.

 
Lê Nhật Linh vốn dĩ có ấn tượng bình thường đối với mẹ Hạ, nhưng hiện tại chỉ yên lặng nghe bọn họ đối thoại, cũng không muốn quan tâm.

 
“Lê Nhật Linh tại sao cô không nói gì đi chứ? Cũng phải thôi, nếu tôi là cô, đã là một người phụ nữ có gia đình, mà lại bị bắt tại trận ở bên ngoài dụ dỗ người đàn ông khác, cũng sẽ cảm thấy xấu hổ mà không nói được câu nào thôi.


 
Mẹ Hạ chỉ vào mũi Lê Nhật Linh nói, khí thế có vài phần hung hăng ép bức, khiến những người bên cạnh không khỏi chế nhạo, xì mũi coi thường.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.