Bởi vì chuyện này huyên náo quá mức nghiêm trọng, nên cha mẹ Lữ Giai đã làm thủ tục nghỉ học cho cô ta.
Anh họ lớn của Lữ Giai cũng bị đi tù, tuy nói là ngộ thương, nhưng cũng bởi vì anh ta không có kịp thời báo cảnh sát khiến cho người bị thương nặng hơn, cuối cùng rơi vào kết quả người sống đời sống thực vật.
Về phần Lữ Giai, mặc dù cô ta chưa có trưởng thành, nhưng người giám hộ quả thật phải có trách nhiệm, cũng không thiếu được bồi thường, mà cha mẹ Lữ Giai bởi vì cô ta mà hoàn toàn quyết liệt chuyện này, mấy người cô kia của cô ta không bao giờ yêu thương cô ta giống như trước nữa, mà là oán hận tột cùng.
Bởi vì chuyện này mà cuộc sống của Cảnh Vân Chiêu cũng thay đổi rất nhiều.
Trước kia ánh mắt của các bạn học nhìn cô phần nhiều là khinh thường hoặc là không thích, nhưng bây giờ, lại hoàn toàn biến thành sợ hãi.
Bên ngoài lại truyền ra Cảnh Vân Chiêu thật là kì diệu, thậm chí còn có người nói, Lữ Giai gọi rất nhiều anh em trên đường, cũng không thể đánh ngã Cảnh Vân Chiêu, nói cô ta (CVC) có một thân võ công kỳ lạ, sau lưng còn có đại ca Hắc Bang giúp đỡ nữa.
Nghe đến mấy lời đồn đãi này, Cảnh Vân Chiêu chỉ cảm thấy buồn cười.
"Vân Chiêu, tâm trạng của bạn quá tốt, biết mọi người trong lớp nhìn bạn thế nào không hả?" Trong lớp học, Tiêu Hải Thanh lắc lắc cánh tay của cô, nhỏ giọng hỏi.
Tiêu Hải Thanh suy nghĩ trong lòng không rõ ràng lắm, trên thế giới tại sao có thể có một Cảnh Vân Chiêu tuyệt vời như vậy!
Ba ngày hai bữa gây ra chuyện gì không nói, còn càng ngày càng quá tà dị nữa chứ, nhưng cô cố tình hết lần này đến lần khác xem như không có chuyện gì hết vậy, khi đi học giống như thường ngày, duy nhất không bình thường chính là trong ngày thường cô nói thầm gì đó trong miệng, đều sẽ xuất hiện tên thuốc lộn xộn lung tung gì đó, nghe không hiểu.
"Miệng ở trên mặt người khác, mình có thể có cách gì?"
Cảnh Vân Chiêu cũng bất đắt dĩ, cô muốn làm cho danh tiếng tốt một chút trước nhưng danh tiếng mới vừa tốt được một chút, thì Lữ Giai đã gây ra chuyện, bây giờ ai cũng biết cô nửa đêm yêu thích hẻm nhỏ và công phu quyền cước, ai còn có dũng cảm làm bạn với cô giống như Tô Sở và Tiêu Hải Thanh đây? Sun520 – Diễn.Đàn.Lê.Quý.Đôn
Chính là Tô Sở, mấy ngày nay ánh mắt nhìn cô đều giống như nhìn người quái dị, luôn không nhịn được tò mò hỏi cô trước kia có chuyện anh dũng nào khác hay không.
"Bây giờ, bên ngoài trường học tất cả mọi người đều biết bạn là phần tử bạo lực......" Nhắc tới cái từ này, ngay cả Tiêu Hải Thanh cũng vui vẻ: "Thân thể bạn như que diêm, lại là phần tử bạo lực nữa chứ, gió vừa thổi thì người đã bay như tờ giấy rồi......"
"Bạn gặp qua người giấy ăn một bữa ba chén cơm hay chưa?" Cảnh Vân chiêu cũng vui vẻ nói.
Sau khi luyện võ, bữa ăn của cô đã tăng vọt, mỗi lần bị Tiêu Hải Thanh nhìn thấy cô đều sẽ bị sốc.
"Đúng rồi, thứ Bảy tuần sau là sinh nhật Diệp Thanh......" Tiêu Hải Thanh vừa liếc mắt lớp phó học tập một cái, nhẹ giọng nói.
"Chuyện đó liên quan gì tới mình chứ?" Cảnh Vân Chiêu trực tiếp bĩu môi.
Cô thích cô gái như Tiêu Hải Thanh này, nói chuyện làm việc không điệu bộ chút nào, dứt khoát trực tiếp, về phần Diệp Thanh, hoàn toàn chính là một đại tiểu thư, trên mặt viết tất cả đều là kiêu ngạo, ánh mắt nhìn người khác, hoặc là đồng tình, hoặc là khinh bỉ, kết giao bạn bè cũng phải cân nhắc giá trị của đối phương, không có ý nghĩa.
"Bạn ngốc thật đấy, với tính tình của Diệp Thanh, thì trải qua một sinh nhật có thể yên tĩnh hay sao? Nghe nói đã đặt ở khách sạn Hương Hải mấy bàn rồi đó, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ cần không phải đếm ngược mười tên học sinh, cô ta khẳng định cũng sẽ muốn mời, duy chỉ có...... ngoại trừ bạn thôi." Sun520 – Diễn.Đàn.Lê.Quý.Đôn Vẻ mặt Tiêu Hải Thanh hả hê.
Cảnh Vân Chiêu ngây người, không nghĩ đến cặn bã như vậy.
Kiếp trước cô chính là cách xa đám người này, cũng không còn nhớ đã từng muốn mời, càng không tham gia bất kỳ cuộc gặp gỡ nào.
Đời này danh tiếng dọa người hơn, ai dám mời cô đây?
Nhưng......
"Đây không phải là rất tốt hay sao? Tôi cũng không rãnh để lãng phí thời gian." Cảnh Vân Chiêu ngược lại vẫn còn rất vui mừng, thời gian chính là sinh mạng, có thể tiết kiệm là tiết kiệm.
Chương 52 - Đối xử khác biệt
Edit: Sun520 – Diễn.Đàn.Lê.Quý.Đôn
Tiêu Hải Thanh vừa nghe, không nhịn được liếc mắt.
"Bạn rốt cuộc có hiểu hay không vậy, đây là đối xử khác biệt à? Sinh nhật của cô ta xác thực không quan hệ gì với chúng ta, nhưng cô ta không được kỳ thị chứ! Quay đầu lại người khác nhắc tới chuyện này, không chừng có người cười nhạo nhưng cũng có người thông cảm với bạn đấy, bạn cũng không phải không biết trí tưởng tượng của những người này, bạn chuẩn bị 3 năm ở trường cấp 3 này, toàn bộ thời gian đều bị người khác hiểu lầm và cô lập?" Khuôn mặt Tiêu Hải Thanh cay đắng.
Nếu không phải dưới mắt vẫn còn đi học, sợ là cũng không nhịn được muốn đặt một bàn.
Cảnh Vân Chiêu nhìn Diệp Thanh, người đang ngồi ở hàng ghế đầu một cái: "Vậy bạn nói phải làm thế nào? Không mời mà tới không phải càng buồn cười hơn sao?"
"Hắc hắc, thật ra thì mình đã đặt một phòng VIP cho bạn rồi, đến lúc đó chúng ta đến thưởng thức một bàn thức ăn là được." Tiêu Hải Thanh chớp mắt, nói.
Nhà hàng Hương Hải là nhà hàng lớn nhất và thần bí nhất toàn huyện, bên trong một tòa nhà rất khó đặt, giá tiền cũng rất cao, mặc dù gia cảnh Diệp Thanh không tệ, nhưng cô ta thích thể diện đồng thời cũng có chút keo kiệt, tuyệt đối sẽ không đặt khu vực VIP.
Cô ta và Cảnh Vân Chiêu cũng không cần phải dính vào một chỗ, đến lúc đó chỉ cần xuất hiện trên lầu để cho người ta nhìn trúng một cái cũng đã đủ rồi, cũng không có ý lấy le, chỉ là có thể tránh khỏi lời đồn đại một chút mà thôi.
"Được, mình mời khách." Cảnh Vân Chiêu cười nói.
Thật ra thì cô lại cảm thấy không sao cả, dù sao lời đồn đại cho tới bây giờ cũng không ít, chỉ là khó được kết giao với người bạn như Tiêu Hải Thanh, cô vẫn sẽ nghe ý kiến của cô ấy (THT).
"Khách khí cái gì chứ, mình lại không thiếu chút tiền này......" Tiêu Hải Thanh liếc mắt đưa tình nói.
Cảnh Vân Chiêu vẫn kiên trì: "Vậy thì mình không đi."
Tiêu Hải thanh vừa nghe, trừng mắt, bĩu môi, chưa từng thấy qua nữ sinh trở mặt nhanh như vậy, cũng không muốn chiếm nửa điểm tiện nghi của người khác, thật là một con lừa bướng bỉnh mà, nhưng nói thật ra, tính tình này, càng ngày càng khiến cô thích nha. Sun520 – Diễn.Đàn.Lê.Quý.Đôn
"Được rồi, vậy bạn mời khách đi, mình sẽ ăn hết tim của con nhóc như bạn......" Vẻ mặt Tiêu Hải Thanh vui vẻ.
Hai người động tĩnh cũng không nhỏ, bởi vì Cảnh Vân Chiêu, trên bục giảng thầy Kim vẫn cố gắng kiềm chế, thật không nghĩ đến hai người này càng tán gẫu càng vui vẻ, dứt khoát trực tiếp gọi Tiêu Hải Thanh lên bục giảng làm bài thi trước, Tiêu Hải Thanh là một quái thai, tuy nói thành tích mỗi cuộc thi chưa chắc lý tưởng, nhưng kì lạ trong ngày thường bài thì rất ít khi sai, sau khi giải xong hết, để lại thầy Kim có vẻ mặt sửng sờ, tự nhiên trở lại chỗ ngồi.
Một thiên tài quái dị mới, thầy Kim cũng không thể nói được gì, một bài giảng an ổn vượt qua.
Chỉ là mấy giờ học sau đó, bóng dáng của Diệp Thanh quả nhiên sôi nổi hẳn lên.
Xuyên qua ở trong lớp, trừ trong lớp đếm ngược mười tên học sinh, phát thiệp mời cho mỗi người xong, dĩ nhiên, không có Cảnh Vân Chiêu.
"Cái đó...... Bạn học nào nhận được thiệp mời, thứ bảy này là sinh nhật của mình, mình đã đặt bàn ở nhà hàng Hương Hải rồi, nếu như mọi người có rãnh rỗi nhất định phải tới đấy nha! Nhất là lớp trưởng, bạn nhất định phải đến nếu không sau này mình sẽ không để ý đến bạn đâu đấy!" Vẻ mặt Diệp Thanh thẹn thùng, đứng ở bên trên bục giảng nói.
Nhìn ánh mắt của lớp trưởng Tưởng Hạ, được gọi là một ánh mắt đắm đuối đưa tình.
"Diệp Thanh, bạn có phải quên Cảnh Vân Chiêu rồi hay không hả?" Tưởng Hạ đột nhiên hỏi.
Mấy ngày nay cậu ta luôn luôn quan tâm đến Cảnh Vân Chiêu, thấy cô thật rất "Đáng thương", ngoại trừ Tiêu Hải Thanh, cũng không người nguyện ý để ý đến cô, lần trước cậu ta đã khuyên cô, còn tưởng rằng cô có thể thay đổi điều đó, lại không nghĩ rằng cô không những không có đổi, lại vẫn tệ hại hơn, gây ra chuyện lớn với Lữ Giai ở lớp bên cạnh như vậy.
Khoé miệng Cảnh Vân Chiêu giật giật một cái, có mấy người, bị mắc một chứng bệnh nghiêm trọng gọi là tự mình đa tình, không chữa được nữa rồi.
Chương 52:
Edit: Sun520 – Diễn.Đàn.Lê.Quý.Đôn
Tiêu Hải Thanh vừa nghe, không nhịn được liếc mắt.
"Bạn rốt cuộc có hiểu hay không vậy, đây là đối xử khác biệt à? Sinh nhật của cô ta xác thực không quan hệ gì với chúng ta, nhưng cô ta không được kỳ thị chứ! Quay đầu lại người khác nhắc tới chuyện này, không chừng có người cười nhạo nhưng cũng có người thông cảm với bạn đấy, bạn cũng không phải không biết trí tưởng tượng của những người này, bạn chuẩn bị 3 năm ở trường cấp 3 này, toàn bộ thời gian đều bị người khác hiểu lầm và cô lập?" Khuôn mặt Tiêu Hải Thanh cay đắng.
Nếu không phải dưới mắt vẫn còn đi học, sợ là cũng không nhịn được muốn đặt một bàn.
Cảnh Vân Chiêu nhìn Diệp Thanh, người đang ngồi ở hàng ghế đầu một cái: "Vậy bạn nói phải làm thế nào? Không mời mà tới không phải càng buồn cười hơn sao?"
"Hắc hắc, thật ra thì mình đã đặt một phòng VIP cho bạn rồi, đến lúc đó chúng ta đến thưởng thức một bàn thức ăn là được." Tiêu Hải Thanh chớp mắt, nói.
Nhà hàng Hương Hải là nhà hàng lớn nhất và thần bí nhất toàn huyện, bên trong một tòa nhà rất khó đặt, giá tiền cũng rất cao, mặc dù gia cảnh Diệp Thanh không tệ, nhưng cô ta thích thể diện đồng thời cũng có chút keo kiệt, tuyệt đối sẽ không đặt khu vực VIP.
Cô ta và Cảnh Vân Chiêu cũng không cần phải dính vào một chỗ, đến lúc đó chỉ cần xuất hiện trên lầu để cho người ta nhìn trúng một cái cũng đã đủ rồi, cũng không có ý lấy le, chỉ là có thể tránh khỏi lời đồn đại một chút mà thôi.
"Được, mình mời khách." Cảnh Vân Chiêu cười nói.
Thật ra thì cô lại cảm thấy không sao cả, dù sao lời đồn đại cho tới bây giờ cũng không ít, chỉ là khó được kết giao với người bạn như Tiêu Hải Thanh, cô vẫn sẽ nghe ý kiến của cô ấy (THT).
"Khách khí cái gì chứ, mình lại không thiếu chút tiền này......" Tiêu Hải Thanh liếc mắt đưa tình nói.
Cảnh Vân Chiêu vẫn kiên trì: "Vậy thì mình không đi."
Tiêu Hải thanh vừa nghe, trừng mắt, bĩu môi, chưa từng thấy qua nữ sinh trở mặt nhanh như vậy, cũng không muốn chiếm nửa điểm tiện nghi của người khác, thật là một con lừa bướng bỉnh mà, nhưng nói thật ra, tính tình này, càng ngày càng khiến cô thích nha. Sun520 – Diễn.Đàn.Lê.Quý.Đôn
"Được rồi, vậy bạn mời khách đi, mình sẽ ăn hết tim của con nhóc như bạn......" Vẻ mặt Tiêu Hải Thanh vui vẻ.
Hai người động tĩnh cũng không nhỏ, bởi vì Cảnh Vân Chiêu, trên bục giảng thầy Kim vẫn cố gắng kiềm chế, thật không nghĩ đến hai người này càng tán gẫu càng vui vẻ, dứt khoát trực tiếp gọi Tiêu Hải Thanh lên bục giảng làm bài thi trước, Tiêu Hải Thanh là một quái thai, tuy nói thành tích mỗi cuộc thi chưa chắc lý tưởng, nhưng kì lạ trong ngày thường bài thì rất ít khi sai, sau khi giải xong hết, để lại thầy Kim có vẻ mặt sửng sờ, tự nhiên trở lại chỗ ngồi.
Một thiên tài quái dị mới, thầy Kim cũng không thể nói được gì, một bài giảng an ổn vượt qua.
Chỉ là mấy giờ học sau đó, bóng dáng của Diệp Thanh quả nhiên sôi nổi hẳn lên.
Xuyên qua ở trong lớp, trừ trong lớp đếm ngược mười tên học sinh, phát thiệp mời cho mỗi người xong, dĩ nhiên, không có Cảnh Vân Chiêu.
"Cái đó...... Bạn học nào nhận được thiệp mời, thứ bảy này là sinh nhật của mình, mình đã đặt bàn ở nhà hàng Hương Hải rồi, nếu như mọi người có rãnh rỗi nhất định phải tới đấy nha! Nhất là lớp trưởng, bạn nhất định phải đến nếu không sau này mình sẽ không để ý đến bạn đâu đấy!" Vẻ mặt Diệp Thanh thẹn thùng, đứng ở bên trên bục giảng nói.
Nhìn ánh mắt của lớp trưởng Tưởng Hạ, được gọi là một ánh mắt đắm đuối đưa tình.
"Diệp Thanh, bạn có phải quên Cảnh Vân Chiêu rồi hay không hả?" Tưởng Hạ đột nhiên hỏi.
Mấy ngày nay cậu ta luôn luôn quan tâm đến Cảnh Vân Chiêu, thấy cô thật rất "Đáng thương", ngoại trừ Tiêu Hải Thanh, cũng không người nguyện ý để ý đến cô, lần trước cậu ta đã khuyên cô, còn tưởng rằng cô có thể thay đổi điều đó, lại không nghĩ rằng cô không những không có đổi, lại vẫn tệ hại hơn, gây ra chuyện lớn với Lữ Giai ở lớp bên cạnh như vậy.
Khoé miệng Cảnh Vân Chiêu giật giật một cái, có mấy người, bị mắc một chứng bệnh nghiêm trọng gọi là tự mình đa tình, không chữa được nữa rồi.