Nhìn lên người phụ nữ quyến rũ trước mặt đối với mình tràn đầy chất vấn, Lạc Tích Tuyết chỉ cảm thấy da đầu tê dại, nhìn cô ấy ý tứ rõ ràng là người đến không có ý gì tốt, không khỏi âm thầm lấy làm kinh hãi, theo bản năng mở miệng hỏi:
“Cô là ai?”
“Tôi là ai?”
Người phụ nữ trước mặt quyến rũ vô cùng, cô cắn răng nghiến lợi nói: “Hỏi rất hay! Chẳng lẽ cô quyến rũ chồng người khác,cũng không biết hắn ta có một người vợ tồn tại sao?”
“Cô chính là vợ của Chiêm Mỗ Tư?”
Lạc Tích Tuyết âm thầm cảm thấy kinh ngạc.
Người phụ nữ cao ngạo ngẩng đầu lên, vẻ mặt cực kỳ khinh miệt nói cho cô biết: “Tôi là Lisa.
Khải Đặc Lạp Tư, Chiêm Mỗ Tư là chồng hợp pháp của tôi”
Lạc Tích Tuyết sững sờ, trong lòng không khỏi có chút chua xót.
Vợ của hắn tìm tới cửa rồi, cô thất vọng cái gì? Lại đau lòng cái gì chứ?
Cô thật không ngờ vợ của Chiêm Mỗ Tư, lại mê người như vậy, vóc người đầy đặn, nét mặt xinh đẹp, nhất định so với cô càng hấp dẫn Chiêm Mỗ Tư hơn chứ sao?
Hiện tại vợ của hắn xuất hiện, cô tin tưởng mình rất nhanh có thể thoát khỏi hắn.
“Ừ”
Cô nhàn nhạt đáp một tiếng, không có quá nhiều vẻ mặt.
Trong ánh mắt người phụ nữ này ý hận thật sâu khiên cô khiếp sợ, cô ta rõ ràng là hận không ăn được mình! Đoạt chỗ yêu của cô ta sao? Nhưng ông trời làm chứng, đó cũng không phải cô thật lòng muốn thế! Cô cũng vì bất đắc dĩ!
“Cô đừng cho rằng cô có thể cướp anh ấy, cô chẳng qua chỉ là một hồ ly tinh thôi! Cô nên hiểu rõ mình, Chiêm Mỗ Tư không thể nào thích cô, sớm buông tay mà rời khỏi lúc này thôi”
Lisa thấy phản ứng bình thản của Lạc Tích Tuyết, có chút bất mãn, trực tiếp dứt khoát làm rõ với cô.
“Tốt”
Lạc Tích Tuyết gật đầu một cái, trên mặt vẫn bình tĩnh.
“Nếu cô biết rồi, tại sao không biết xấu hổ mà ở lại đây?”
Lisa tức giận bắt đầu tới đây, cô ghét thấy bộ dạng bình tĩnh của người phụ nữ này.
Cô ta chẳng qua là có điểm giống mình, những thứ khác trên phương diện của cô thì cô ta cũng chẳng có gì ghê gớm.
“Chuyện này chỉ sợ cô nên đi hỏi chồng của cô! Chỉ cần anh ấy chịu gật đầu, tôi không có vấn đề, lúc nào cũng có thể rời đi!”
Lạc Tích Tuyết khẽ nhíu lên lông mày nhỏ nhắn, cô ta không thấy sợi dây dưới chân cô sao? Rõ ràng là cô muốn đi, chồng của cô không để cho có được hay không? Tại sao cứ trách cứ cô?
Chỉ nghe tiếng “bốp”
một tiếng, một cái tát lạnh lẽo hung hắng đánh vào khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của cô.
“Người phụ nữ thối tha này, sao còn phải giả bộ thanh khiết? Mang theo cái vẻ vô tội thanh thuần bên ngoài, lại làm chuyện khiến người ta khinh miệt, chuyện tình hoang dâm! Người phụ nữ hèn hạ này, nhất định là cô quyến rũ anh ấy!”
Lisa trợn mắt nhìn, mặt tràn đầy khinh bỉ.
Lạc Tích Tuyết che má phải bị đánh, khóe miệng hiện ra nụ cười lạnh khổ sở.
Hiện tại, ở trong mắt tất cả mọi người, cô chỉ là gái điếm không đáng một xu sao? Cô đã trở thành tình nhân của hắn, như thế nào lại hi vọng có thể được người khác tôn trọng chứ?
Từ nhỏ cô đã được giáo dục, là muốn giữ mình trong sạch, nhất định không thể cùng một người đàn ông kết hôn có quan hệ mập mờ không rõ, càng không thể làm người thứ ba phá hư gia đình người khác.
Hiện tại cô lại làm cái chuyện khiến cho mọi người khinh thường, rốt cuộc nếm được khổ đau, người cần phải tự nhục rồi sau đó sẽ bị người khác vũ nhục lại! Một chút cũng không sai!
Trong miệng trở nên mặn mặn, một cỗ mùi máu tanh tràn đầy, cô theo bản năng giơ tay lên, khẽ vuốt qua khóe miệng đang chậm rãi chảy máu, cái tát này, là tự khi cô ra đời nay là lần thứ hai, lần đầu tiên là vì Lạc Thiên Uy, lần thứ hai là vì Chiêm Mỗ Tư, đều do đàn ông gây họa.
“Con người tiện nhân này? Lại dám quyến rũ anh ấy?”
Lisa tức giận thét lên, hận thù đánh về phía cô, đôi tay gắt gao chạm vào cổ của Lạc Tích Tuyết, hưng tợn nói:
“Từ lần đầu tiên tôi bắt đầu nhìn thấy anh ấy, liền thật sâu yêu anh, nhưng anh chưa bao giờ quý trọng tôi, tại sao, với cô lại có thể? Cô không phải là dáng dấp giống cô ấy sao? Tôi không cam lòng! Tôi không có cái gì kém với các người! Tại sao, các người có thể tận hưởng ân sủng của anh? Tôi hiện tại muốn phá hủy cô xem, xem cô còn có thể quyến rũ anh thế nào?”
Lạc Tích Tuyết kinh ngạc nghe lời nói của Lisa, cô ấy nói dáng dấp cô giống với cô ấy? Đây là ý gì? Chẳng lẽ Chiêm Mỗ Tư thích 1 người phụ nữ, dáng dấp rất giống với cô sao?
Cô lâm vào trong trầm tư, phản ứng không kịp, nhưng Lisa dĩ nhiên đã điên cuồng.
Cô bất chấp hậu quả bóp cổ Lạc Tích Tuyết, càng ngày càng gấp, Lạc Tích Tuyết cảm thấy hô hấp càng ngày càng khó khăn, cảm thấy muốn sống khiến cô bản năng muốn phản kháng.
Đúng lúc này, một bóng dáng nho nhỏ không biết từ nơi nào chui ra, cầm tay trong tay một khẩu súng bắn nước, vẫn không ngừng bắn vào Lisa.
“Người phụ nữ xấu, bắt nạt mẹ tôi, tôi muốn nói cho bố để cho bố giáo huấn cô”
Bùi Đích không ngừng lấy súng nước bắn Lisa, trong miệng tức giận kêu.
Y phục của Lisa ướt, chỉ có thể tạm thời buông tha Lạc Tích Tuyết, nhưng Bùi Địch vẫn như cũ không ngừng bắn cô.
“Khụ khụ -----“.
Lạc Tích Tuyết liền thở liên tục, vừa định qua bảo vệ Bùi Địch, đồng thời lại có nghi vấn ập vào lòng.
Nếu như Lisa là vợ của Chiêm Mỗ Tư, thì Bùi Địch không phải là con trai của cô ta sao? Tại sao Bùi Địch không có thích mẹ cậu chút nào, ngược lại giúp đỡ cô, dùng súng nước bắn Lisa?
“Bùi Địch, người phụ nữ này không phải mẹ con, con xem rõ đi, cô ta là con hồ ly tinh, là người phụ nữ xấu quyến rũ cha con”
Lúc này, Lisa cũng bắt được Bùi Địch, cô nghiêm túc nói cho đứa bé.
Nhưng Bùi Địch căn bản không nghe lời cô nói, cậu vẫn lắc đầu, “Cô nói dối, cô ấy không phải người phụ nữ xấu, rõ ràng cô mới là phụ nữ xấu, thường quyến rũ bố”
Đối mặt với chỉ trích của đứa bé, sắc mặt Lisa lạnh xuống: “Bùi Địch, bây giờ mẹ là người mẹ mới của con, con lại dám nói với mẹ mình như vậy sao?”
“Không phải vậy, chị ấy mới là mẹ mới của tôi, cô không phải!”
Bùi Địch cau mày kháng cự.
“Ni Mã!”
Lisa cũng lười cãi cọ cùng với một đứa bé, gọi người giúp việc: “Dẫn nó đi xuống, nếu để cho nó chạy đông chạy tây, tôi hỏi tội cô”
“Vâng, thưa phu nhân!”
Ni Mã khẩn trương gật đầu, đem Bùi Địch đi xuống.
Lisa xoay người, nụ cười lạnh quan sát vẻ mặt vô cùng nghi hoặc của Lạc Tích Tuyết, chẳng thèm ngó tới mở miệng: “Cô vừa rồi cũng nghe được chứ? Người phụ nữ Chiêm Mỗ Tư yêu căn bản cũng không phải là cô… cô chẳng qua là dáng dấp có điểm giống với người phụ nữ anh ấy yêu thôi, cô là một vật thay thế, cho nên Chiêm Mỗ Tư mới có thể cho cô làm tình nhân của anh, Bùi Địch còn nhỏ, mới có thể coi lầm cô là mẹ anh”
“Mẹ của Bùi Địch là ai? Mẹ nó rốt cuộc là người nào?”
Lạc Tích Tuyết cũng không tức giận, chỉ muốn biết rõ quan hệ này, cô nghi ngờ mở miệng hỏi.
“Thế nào, cô cho rằng cô có thể sẽ là mẹ Bùi Địch sao?”
Lisa khinh thường ngoắc khóe môi, cất bước đi tới trước mặt Lạc Tích Tuyết, ánh mắt khinh bỉ nhìn vào cô: “Mẹ Bùi Địch gọi là Lạc Tích Tuyết, là mối tình đầu của Chiêm Mỗ Tư, Chiêm Mỗ Tư yêu cô ta nhiều năm rồi, không người nào có thể thay thế địa vị của cô ta trong mắt anh ấy, cả người thay thế như cô là không thể nào!”
“Cái gì? Cô nói cái gì?”
Lạc Tích Tuyết khiếp sợ, khó có tin nhìn người phụ nữ lạnh lùng cao ngạo trước mặt này, mắt trừng thật to.
Cô ta nói mẹ ruột của Bùi Địch là Lạc Tích Tuyết? Làm sao có thể chứ? Cô căn bản cũng không có sinh em bé ra? Mặc dù cô với Lạc Thiên Uy đã từng có một đứa bé, nếu như cô thật đã sinh ra được, thì hiện tại đứa bé kia cùng Bùi Địch quả thật không khác nhiều lắm, nhưng chuyện kia tuyệt đối là không thể nào, bởi vì đứa bé kia sớm đã mất rồi.
“Sao cô phải giật mình làm gì? Chẳng lẽ cô biết Lạc Tích Tuyết? Chiêm Mỗ Tư dẫn cô gặp qua cô ta sao?”
Lisa không hiểu nhìn về phía cô, ngược lại có chút nghi ngờ rồi.
Lạc Tích Tuyết chần chờ ngẩng đầu hỏi: “Tôi chưa từng thấy qua mẹ của Bùi Địch, cô từng thấy cô ấy sao?”
“Tôi đương nhiên từng thấy, cô cũng cô ta quả thật rất giống nhau, khó trách Chiêm Mỗ Tư sẽ để cô làm người tình của anh”
Lisa trong mắt lộ ra tia phức tạp, khinh miệt nói: “Chỉ là, nếu không phải ba năm trước cô ấy bị tai nạn xe cộ, hiện tại vẫn nằm trên giường bệnh chưa tỉnh, Chiêm Mỗ Tư cũng không cần tìm cô làm người thế thân”
“Cô ấy vẫn luôn nằm ở trên giường bệnh?”
.Lòng Lạc Tích Tuyết rõ ràng rung hạ xuống, vẻ mặt trở nên phức tạp.
Trên thế giới này thật có chuyện tình trùng hợp thế sao? Chiêm Mỗ Tư yêu Lạc Tích Tuyết trùng tên với cô, gắn bó giống nhau, mà người đúng là tồn tại sao? Sao lại có thể như thế nhỉ?
Chú ý tới vẻ mắt biến hóa của Lạc Tích Tuyết, khóe mắt nụ cười Lisa ngày càng đậm, cô cho là mình đã bắt được đau đớn của Lạc Tích Tuyết, liền hung hăng công kích cô: “Thế nào? Trợn tròn mắt, nghe được Chiêm Mỗ Tư đối tốt với phụ nữ, cảm thấy đau đớn sao? Trong lòng Chiêm Mỗ Tư cho tới giờ chỉ có một mình Lạc Tích Tuyết, anh đã từng vì cô ta, cái gì cũng có thể làm, cô đã gặp qua anh ấy vì ai mà điên cuồng chưa? Không có sao, nhưng anh lại vì cô ta mà điên cuồng, là người đàn ông bởi vì người phụ nữ điên cuồng”
Nói tới chỗ này, ánh mắt Lisa cũng mờ đi.
“Cô nói tới Lạc Tích Tuyết, là vợ bây giờ của Chiêm Mỗ Tư sao? Vậy cô là ai?”
Lạc Tích Tuyết nghiêm túc hỏi, chẳng biết tại sao, cô đột nhiên nghĩ rằng nên làm rõ mối quan hệ phức tạp này.
Nhưng sắc mặt của Lisa rõ ràng trở nên lúng túng, cô khó chịu nói: “Tôi là ai không tới phiên cô hỏi, cô thật muốn rời đi, hiện tại tôi liền có thể thả cô đi!”
Lạc Tích Tuyết do dự một cái chớp mắt, gật đầu một cái, bất kể thế nào nên rời khỏi đây rồi tính sau.
Sắc trời dần tối, một chiếc xe hơi sang trọng không phát ra hơi dừng ở cửa biệt thự.
Chiêm Mỗ Tư xuống xe, ánh mắt không tự chủ hướng về phía cửa sổ trên của biệt thự.
Nơi đó không có bóng dáng của cô, hắn thu hồi ánh mắt, trực tiếp đi tới đại sảnh.
Vừa đi vào đại sảnh, Lisa chỉ mặc áo ngủ, liền khéo léo tiến lên đón: “Chiêm Mỗ Tư, anh trở lại? Hôm nay em cố ý tự mình chuẩn bị một bàn thức ăn cho anh, anh đến nếm thử trước được không?”
“Làm sao cô ở chỗ này”
James không vui cau mày, liền hiểu ra, hắn bước nhanh tới phòng của Lạc Tích Tuyết đi tới.
Trong phòng chỉ có một mảnh mờ mịt, chỉ có âm thanh gió biển thổi vào cửa.
Chiêm Mỗ Tư mang theo ánh mắt lo lắng nhanh chóng liếc quanh phòng, trên ghế sa lon, trên giường, trên bàn sách, thậm chí trong phòng tắm hắn đều cẩn thận tìm, tất cả cũng không có bóng dáng của cô.
Cảm giác bất an mãnh liệt liền nhanh chóng đánh tới, hắn sốt ruột đi xuống lầu, đứng ở trước mặt quản gia khẩn trương lớn tiếng hỏi: “Cô ấy đâu?”