Quan Khiếu Luân mở to mắt nhìn Tần Ngọc Nha. Cậu ta thực sự không thể tin được một cô gái lúc trước nhu nhược nghe lời cậu răm rắp như vậy mà bây giờ thì....
- Tần Ngọc Nha, cô nói lung tung gì vậy?!
- Tôi nói anh QUỲ XUỐNG!
Tần Ngọc Nha nhíu mày lại, đưa đôi mắt lạnh băng về phía Quan Khiếu Luân, cũng làm cho cậu ta một phen lạnh sống lưng.
- CMN! Cô bị điên sao?! _ Quan Khiếu Luân buông câu chửi thề
- Tôi không điên, người điên là anh! Quan Khiếu Luân. Anh là người đã có gia đình, vậy mà ngoại tình với tình nhân. Anh có tin tôi triệt sản anh không?
Tần Ngọc Nha cất giọng giễu cợt. Quan Khiếu Luân đưa mắt nhìn về phía cha mẹ mình. Đến tận giờ phút này, cậu ta còn không biết bản thân có phải con trai của hai người này không.
Hết vì con dâu mà đòi "thiến" cậu. Cũng vì con dâu mà đòi "đánh chết cậu". Còn một người, vì vợ mà muốn bắn nát "cậu nhỏ" của cậu. Bây giờ, lại thấy vợ mình muốn mình quỳ trên bàn phím!!
- Cô nằm mơ đi. Tần Ngọc Nha, cô nên nhớ... Cô chỉ là con rối của tôi, tôi yêu đương qua lại với cô đơn giản là để chọc tức Tần Cửu Cửu năm xưa thôi. Bây giờ thì khác rồi
Quan Khiếu Luân cười nhếch mép. Cậu ta đi đến bên cạnh Cửu Cửu, nhàn nhạt ôm lấy eo của cô. Quan Chấn Khiêm lập tức nhíu mày lại định đánh cho cậu ta một trận. Nhưng được Cửu Cửu ra ám hiệu lắc đầu
Quan Khiếu Luân ôm lấy Cửu Cửu mà cô cũng không phản kháng, mà còn ngoan ngoãn để cậu ta ôm liền khoái chí
- Cửu Cửu, em vẫn yêu anh đúng không? _ Quan Khiếu Luân nói
- Ây da, anh kì quá. Chồng em còn ở đây nha _ Cửu Cửu cười nũng nịu
- Chồng? Ai cơ? Anh mới là chồng em
Quan Khiếu Luân vừa dứt lời liền muốn cúi xuống hôn lấy Cửu Cửu, nhưng cô đã nhanh trí né sang một bên. Cô nũng nịu ôm lấy cổ của Quan Khiếu Luân, khuôn mặt lẳng lơ kia làm cho Quan Khiếu Luân lửa dục khó nhịn
- Cửu Cửu, có muốn cùng anh thỏa mãn không. Giữa anh là anh hai, kĩ thuật của anh tốt hơn nhiều
- Ây da, anh làm người ta ngại nha
Cửu Cửu mỉm cười ngọt ngào
Thề là lúc bấy giờ Quan Chấn Khiêm khuôn mặt còn khó coi hơn là than, bàn tay của anh bất giác nắm chặt lại. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào cái tay mà Quan Khiếu Luân đang đặt trên eo của Cửu Cửu. Trong lòng của anh đng nghĩ thầm
"Mình hay bắn người, mình hay bắn người. Không bắn lung tung, không bắn lung tung. Nếu không vợ sẽ giận, sẽ giận. Mà giận là nhịn, là nhịn.... Lửa dục khó nhịn... Phải im lặng... Không được bắn, không được bắn"
Còn Dịch Lan Tuyết và Quan Phàn chỉ biết cười khổ. Nhìn Cửu Cửu như vậy cũng đủ biết tất cả đều nằm trong kế hoạch của cô. Nhưng còn Tần Ngọc Nha
Càng nhìn càng thấy Quan Khiếu Luân bẩn thỉu. Thề là bây giờ Ngọc Nha cũng không khác gì Quan Chấn Khiêm. Trong lòng thầm nghĩ
"Mình muốn thiến chồng, mình muốn thiến chồng. Nhưng phải nhịn, phải nhịn... "
Còn về Cửu Cửu khi đã được hoàn toàn lòng tin của Quan Khiếu Luân thì cô dịu dàng đưa cho cậu ta một ly nước
- Anh uống đi _ Cửu Cửu tà mị nói
- Em có ý đồ gì đây? _ Quan Khiếu Luân cười ma mị
- Đáng ghét, anh không tin em sao? _ Cửu Cửu bất mãn nói
- Tin. Anh tin em. Haha
Quan Khiếu Luân cười sảng khoái. Tay nuốt hết ly nước mà Cửu Cửu đưa. Sau đó định bụng là bế cô về phòng nhưng bị Cửu Cửu ngăn lại
- Này, anh kì quá. Bây giờ anh lên phòng tắm rửa đi. Tí em lên sau, nha
Cửu Cửu nháy mắt ma mị, Quan Khiếu Luân dường như mất hết ý thức chỉ biết ngoan ngoãn gật đàu rồi đi về phòng. Cửu Cửu nháy mắt với Dịch Lan Tuyết, hiểu ý con dâu, bà liền bước theo sau. Đợi khi Quan Khiếu Luân đóng cửa, bà liền khóa trái từ bên ngoài
Quan Phàn từ nảy giờ vẫn không hiểu ý đồ của Cửu Cửu nên ông chỉ im lặng. Sau khi Quan Khiếu Luân về phòng thì Quan Chấn Khiêm mới gắt gao ôm lấy Cửu Cửu
- Bà xã, anh đây là chịu ủy khuất rồi _ Quan Chấn Khiêm ôm lấy bà xã của mình làm nũng
- Em biết ông xã chịu ủy khuất rồi a ~~ _ Cửu Cửu mỉm cười dịu dàng, rồi dụi vào lồng ngực anh làm nũng
Tần Ngọc Nha và Dịch Lan Tuyết cười thầm. Hai vợ chồng nhà này cũng chẳng ý tứ gì cả, ở đây vẫn còn người mà. Ai lại... Haizzzz
- Con định nhốt thằng Luân đến khi nào? _ Quan Phàn hỏi
- Ba yên tâm đi. Đàn ông chỉ có một nỗi khổ, đó là khi dục hỏa bộc phát. Cho nên phải áp dụng vào cậu ta chứ _ Cửu Cửu cười nhẹ
- Ý con là....
- Trong nước có xuân dược. Cho anh ta nhịn tới chết!....