Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương

Quyển 1 - Chương 83: Đơn giản thô bạo



Edit: windy

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mắt thấy sắp tới thời gian chỉ định, nhưng lại không thấy nhân vật chính đâu, học sinh phía dưới châu đầu ghé tai nhau, cũng đang nghi ngờ có phải Mặc Khuynh Thành không tới.

“Đường Đan, không phải cậu cùng lớp với Mặc Khuynh Thành sao, cậu có biết rốt cuộc cô ta có tới hay không vậy?”

Đường Đan nhìn có chút hả hê nói: “Tôi đoán khẳng định cô ta sợ không dám tới rồi, trường học làm động tác lớn như vậy, đến lúc đó xem kết cục của cô ta như nào.”

Phải vậy không?

Nhan Vận đem nghi ngờ trong lòng nuốt xuống, ngẩng đầu lên, lại thấy bóng dáng quen thuộc.

“Mau nhìn kìa, Mặc Khuynh Thành tới!”

Mọi người ngẩng đầu, máy ảnh trong tay phóng viên kêu “Rắc rắc”.

Mặc Khuynh Thành lạnh nhạt tiếp nhận ánh mắt của mọi người, theo hiệu trưởng bước lên bục.

Hàn Hồng Đào cầm lấy micro, “Hôm nay vốn chỉ là một ngày thứ hai bình thường, bởi vì bạn học Mặc mà trở nên không bình thường. Tin tưởng mọi người cũng biết, bạn học Mặc muốn treo học tịch, loại ý nghĩ này rất tốt, nhưng mà tiền lệ ở trường học cũng không có xuất hiện qua, cho nên mới phải xuất hiện bục cao này, hi vọng mọi người có thể hiểu.”

“Tiếp theo, bởi vì bạn học Mặc là người công chúng, em ấy không biết rõ chuyện này, mời nhiều phóng viên đến như vậy, chúng tôi cảm thấy rất xin lỗi, cho nên, tôi chỉ chọn vài vị lưu lại làm báo cáo, những người khác, tôi chỉ có thể nói tiếng xin lỗi.”

Vừa dứt lời, các phóng viên liền không vui, bọn họ đều là nghe được tin tức mà chạy tới đây, tin tức độc nhất như vậy ai vui lòng mà nhường cho đối thủ cạnh tranh chứ.

“Hiệu trưởng Hàn, trước thì cho chúng tôi vào, trường học lại không có ngăn cản, vì sao hiện tại lại có yêu cầu?”

“Đúng vậy, trường học đang làm gì vậy, chúng tôi không hiểu.”

“Không cho một lời giải thích chúng tôi sẽ không đi!”

Hàn Hồng Đào nhìn người phía dưới nhao nhao hô, ánh mắt không tự chủ hướng đến chỗ Mặc Khuynh Thành, hi vọng cô có thể mở miệng.

Đáng tiếc lại không như mong muốn, Mặc Khuynh Thành rất bình tĩnh ngồi ở đó, không có ý định giải vây.

Trong lòng Hàn Hồng Đào than nhẹ, mặc dù không phải là ý của ông, nhưng ông cũng là tòng phạm, chỉ trách mấy vị cổ đông kia quá tham.

Nhưng mà...

“Xin lỗi, tôi cũng đã nói, sự kiện lần này không phải là tôi có thể quyết định, nhân vật chính là bạn học Mặc, em ấy không muốn có quá nhiều phóng viên ở đây, tôi cũng không thể cưỡng cầu.”

“Mặc Khuynh Thành, có phải là sợ thành tích không vượt nổi không, cho nên mới không muốn có phóng viên ở đó?”

“Chúng tôi chỉ là báo cáo chân thật, nếu như cô bài xích truyền thông như vậy, khiến cho mấy người hâm mộ kia cảm thấy thế nào?’

“Nếu thân là người của công chúng, sẽ phải tự hiểu được, chúng tôi cũng không phải là chó săn, tại sao không để cho chúng tôi ở lại!”

“Đúng vậy!”

“Mặc Khuynh Thành, xin cho tôi một câu trả lời hợp lý!”

Mặc Khuynh Thành nhăn mày, Hàn Hồng Đào không hổ là hiệu trưởng, trực tiếp đem quả cầu đá cho mình.

“Vấn đề của các người, tôi chỉ trả lời một câu, đó chính là.” Mặc Khuynh Thành cố ý dừng lại, sau đó nói: “Chuyện của tôi, các người quản được sao?”

Wow!

Phách lối thật!

Tất cả mọi người giật mình nhìn Mặc Khuynh Thành, vốn tưởng rằng sẽ có lời giải thích, không nghĩ tới câu nói đầu tiên đã ngăn chặn miệng của mọi người.

Không sai, Mặc Khuynh Thành nói là sự thật, những sẽ không có người nói thẳng ra như vậy, cũng sẽ dùng một đống chuyện hoang đường liên thiên tới tô vẽ cho mình, từ đó đạt được mục đích của mình.

“Không phản đối? Tôi là người, nói tôi là người của công chúng? Sai! Tôi chỉ là một học sinh, cơ duyên xảo hợp diễn một bộ phim truyền hình, người hâm mộ tăng một chút, tôi không tin các người không có người theo dõi trên Weibo, ngay cả người nổi tiếng cũng có rất nhiều người theo dõi, thế nào không thấy các người đến phỏng vấn mấy người đó?”

“Tôi chỉ muốn bình thường không đến trường học mà thôi, thế nào, các người ở cửa đòi quản? Nhà tôi mọi người ủng hộ, các người, có tư cách gì ở đây quơ tay múa chân?”

Bình thản nói thẳng, lại giống như lưỡi dao sắc bén, một đao đâm vào trong lòng mọi người ở đây.

Có người không nhịn được, nói: “Mặc Khuynh Thành, tôi không đồng ý với lời của cô, cô đơn giản chỉ là nói sạo!”

Mặc Khuynh Thành nhìn bảng tên của anh ta một chút, Truyền thông Ngu gia sao?

“Nói sạo? Các người không biết hành động của mình, tôi có thể kiện các người tội xâm phạm đời tư? Huống hồ chuyện của tôi trước đây trường học cũng chưa làm lớn như vậy bao giờ, các người cũng không hề quan tâm tới ý kiến của tôi, hiện giờ lại trách tôi cưỡng từ đoạt lý?”

Mặc Khuynh Thành ở trước cổng trường, thì có một đoàn thuốc súng để ý, hiện tại bọn họ càng phát triển trở thành ngọn lửa hừng hực. Nếu bọn họ không làm chuyện tốt, vậy cũng đừng mơ tưởng sĩ diện trước mặt cô.

“Hiệu trưởng Hàn, thời gian của em có hạn, muốn nhanh chóng thi, em không muốn bởi vì mấy bóng người râu ria này làm hỏng tâm trạng của em.”

Trên mặt Hàn Hồng Đào rõ lúng túng, vội vàng nói: “Bạn học Mặc nếu thời gian cấp bách, liền bắt đầu đi.” Nói xong, báo cho thầy chủ nhiệm biết.

Chu Quốc Trạch mang cái bàn và ghế đặt ra bên trái bục, về phần tại sao không để ở chính giữa, ông không có can đảm làm chuyện ngu xuẩn như vậy.

“Hiệu trưởng Hàn, chờ một chút.”

Âm thanh đột nhiên xuất hiện chân mày Mặc Khuynh Thành chau lại, thế nào lại có nhiều người cản trở như vậy!

Hàn Hồng Đào cũng có chút không vui, hiện tại ông chỉ muốn nhanh đưa Mặc Khuynh Thành đi. Nhưng quay đầu lại nhìn người đang tới, lập tức vuốt chân mày lên.

“Cục trưởng Cận, sao ông lại đích thân đến vậy?”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.