Hôm nay Lục Cảnh Nhiên xong việc sớm, trời chưa tối đã về tới khách sạn. Anh không tới phòng mình mà gõ cửa phòng Thời Yên.
Thời Yên còn đang suy nghĩ chuyện Văn Đồng Quang. Ở trong trí nhớ của cô, cô và Văn Đồng Quang cũng không có bất kỳ khúc mắc gì, mà Lục Cảnh Nhiên cũng là lần đầu tiên hợp tác với anh ta. Chẳng lẽ trong mấy ngày ngắn ngủi này, bọn họ kết mối thù lớn như vậy?
Bỗng nhiên truyền đến tiếng đập cửa đánh gãy suy nghĩ của cô, cô chạy tới nhìn xem, ngoài cửa là Lục Cảnh Nhiên. Thời Yên mở cửa, nở nụ cười với anh: “Chồng, anh đã về rồi!”
“Ừm.” Lục Cảnh Nhiên xoa xoa đầu cô, cũng cười nói, “Thu dọn đồ đạc, dọn đến phòng anh đi.”
“……” Thì ra anh không quên chuyện này.
Nhưng hiện tại cũng xác thật không cần thiết phải kiêng dè, Thời Yên nghe lời đi thu dọn đồ đạc. Lục Cảnh Nhiên thấy cô bắt đầu thu dọn, bảo Đàm Ninh ở lại nơi này giúp cô lấy hành lý, còn mình về phòng tắm rửa trước. Đàm Ninh kéo khóe miệng, dựa cửa nhìn Thời Yên: “Tiểu Thời, Weibo hôm nay của em anh thấy rồi đó, viết không tồi, đặc biệt là câu ‘người đại diện không đồng ý’.”
“……” Thời Yên khụ một tiếng, nhét mỹ phẩm dưỡng da vào trong vali, “Đấy là em nói thật mà, xác thật là anh không đồng ý.”
Đàm Ninh: “……”
Anh không đồng ý ba ngày, cô không đồng ý ba năm được không! Kết quả hiện tại lại có fan sờ đến dưới Weibo của anh, nói anh không để ý tình cảm, chỉ lo nô dịch nghệ sĩ.
…… Xem hành lý anh xách giúp vợ Lục ảnh đế trong tay, rốt cuộc là ai nô dịch ai chứ!
Đưa Thời Yên đến phòng Lục Cảnh Nhiên xong, Đàm Ninh chủ động cáo từ, hôm nay anh trở về xe đã nói với Lục Cảnh Nhiên, người trẻ tuổi phải tự hạn chế, sáng mai còn phải đóng phim, nhưng xem biểu tình Lục Cảnh Nhiên, hẳn là cũng không nghe vào. Hai vệ sĩ đi theo Thời Yên cũng trở về phòng, phòng bọn họ ở đối diện Lục Cảnh Nhiên, có gió thổi cỏ lay là có thể biết được trước tiên.
Thời Yên đóng cửa phòng, trong phòng truyền đến tiếng nước ào ào. Lục Cảnh Nhiên còn đang tắm rửa, nghe được có người tiến vào, liền kêu một tiếng: “Vợ?”
“Vâng!” Thời Yên cao giọng đáp.
Lục Cảnh Nhiên trong phòng tắm hỏi: “Em có muốn vào tắm cùng không?”
“…… Không cần, em mới tắm xong rồi.”
“Ồ, vợ tích cực như vậy.”
Thời Yên: “……”
Thật muốn đem bộ dáng này của anh, cho fan anh nhìn một cái. Cô kéo hành lý tới phía trước cửa sổ, ngồi xuống. Phòng tắm khách sạn liền với phòng ở, ở giữa chỉ có một tấm kính mờ. Người bên ngoài không thấy rõ tình huống trong tấm kính, nhưng hình dáng mơ mơ hồ hồ ngược lại càng thêm khiến người ta miên man bất định.
Không được không được, bộ dáng này vẫn là một mình cô xem mới tốt.
Thời Yên làm bộ đứng đắn mà khụ một tiếng, đem những đồ vừa rồi nhét vào trong vali ra.
Tiếng nước trong phòng tắm chẳng được bao lâu thì ngừng, tiếp theo truyền đến tiếng gió. Lục Cảnh Nhiên sấy tóc một nửa thì từ bên trong đi ra. Thời Yên mặc áo ngủ, nằm ở trêи giường nghịch điện thoại, nghe thấy anh ra liền ngước mắt nhìn thoáng qua.
Lục Cảnh Nhiên người trêи trần trụi, chỉ buộc một tấm khăn tắm ở bên hông, giống cảnh diễn ngày đó như đúc.
Thời Yên nuốt nước miếng, nhìn cơ bụng xinh đẹp của anh: “Sao anh ra ngoài không mặc quần áo.”
Lục Cảnh Nhiên đi tới chống tay bên cạnh người cô, bám vào gần sát người cô: “Hà tất làm điều thừa, dù sao lập tức phải cởi.”
Thời Yên: “……”
“Vợ ơi, em thơm quá đi.” Lục Cảnh Nhiên như con chó to, cọ trêи người cô. Lần này chung quanh không có máy quay, cũng không có người vây xem, Lục Cảnh Nhiên không cần phải khắc chế, động tác cũng lớn mật rất nhiều.
Thời Yên rất mau bị anh trêu chọc không chịu được, Lục Cảnh Nhiên đối mỗi nhược điểm trêи người cô, đều rõ như lòng bàn tay. Tương ứng, Thời Yên cũng biết sở thích của anh, tỷ như anh thích vào lúc này nghe tiếng của cô. Cô sẽ phối hợp mà lên tiếng, sau đó Lục Cảnh Nhiên sẽ càng thêm hưng phấn.
Lục Cảnh Nhiên lôi kéo Thời Yên làm đến rạng sáng, mới dần bình ổn lại, Thời Yên mệt không thôi, bị anh ôm đi tắm rửa, ngả đầu là ngủ. Cô không hiểu được, một người đi diễn cả ngày sao vẫn còn tinh thần như vậy? Có phải đạo diễn nhường không?
Lục Cảnh Nhiên một tay ôm cô, tựa hồ còn chưa đã thèm, nhưng nhìn bộ dáng cả lông mi cũng hữu khí vô lực của Thời Yên, đành phải buông tha cô. Dù sao về sau mỗi ngày vợ đều sẽ ngủ cùng mình, có rất nhiều cơ hội.
Anh cười cầm lấy di động, chia sẻ Weibo Thời Yên đăng sáng nay, xem như phía chính phủ chứng thực.
Hai người ngược cẩu nhân sĩ đêm hôm khuya khoắt cũng không cần ngủ sao?
Weibo này dẫn tới fan sôi nổi ở bình luận mắng anh lưu manh, đương nhiên cũng có fan lưu manh hơn anh, nói thời gian này anh đăng Weibo này, ý vị thâm trường.
Ngày kế, Thời Yên rốt cuộc không hề bị cuộc gọi đoạt mệnh của Đàm Ninh đánh thức, mà là bị nụ hôn buổi sáng của Lục Cảnh Nhiên làm tỉnh lại. Lục Cảnh Nhiên nhìn cô thở phì phò, ý cười không ngăn được: “Vợ, thích phương thức đánh thức này không?”
Thời Yên vươn đầu lưỡi ɭϊếʍ ɭϊếʍ môi, đáp: “Rất thích.”
Lục Cảnh Nhiên không nhịn được cắn môi cô, lại kỹ xảo thuần thục khiêu khích lại: “Vợ, không được phép quyến rũ anh, anh không chống cự được dụ hoặc.”
Thời Yên cảm thấy Lục Cảnh Nhiên không phải không nhịn được, là căn bản chưa từng chống cự. Cô từ trong chăn bò dậy, nói với Lục Cảnh Nhiên: “Còn phải tới phim trường, anh đừng náo loạn.”
“À.” Lục Cảnh Nhiên nghe lời mà ngồi dậy, phủ thêm áo ngủ cùng cô đi WC rửa mặt.
Trêи người Thời Yên bị Lục Cảnh Nhiên để lại rất nhiều ấn ký, có chút không vui nhìn anh: “Lần sau anh đừng để lại nhiều dấu vết như vậy, hiện tại mùa hè mặc ít, mấy cái này em phải dùng rất nhiều phấn nền và kem che khuyết điểm!”
Lục Cảnh Nhiên ngậm bàn chải đánh răng, mồm miệng không rõ hỏi cô: “Lần sau? Lần sau là khi nào?”
Thời Yên: “……”
Anh mẹ nó bắt trọng điểm chính là cái này sao!
Thấy vợ xù lông, Lục Cảnh Nhiên nâng tay vuốt lông cho cô: “Vợ đừng giận, đợi chút anh mua mười hộp phấn nền và kem che khuyết điểm cho em.”
“…………” Tóm lại anh chính là nhất định cho rằng làm như thế là đúng, đúng không. 🙂
Cô cũng không biết vì cái gì, Lục Cảnh Nhiên lại đặc biệt chấp nhất với lưu lại dấu vết trêи người cô như vậy, tựa như đang đóng lên người cô từng dấu đỏ.
Cô đột nhiên nhớ tới một hoàng đế rất thích đóng dấu văn vật……
Sau khi rửa sạch xong, Lục Cảnh Nhiên đưa lá bài poker hôm nay cho cô. Hôm nay thư tình của Lục ảnh đế là —— Thích em khi nói mớ gọi tên anh.
Lời nói rất khiêu gợi không sai, nhưng Thời Yên không nhịn được hồi tưởng một chút: “Tối hôm qua em nói mớ ư?”
Lục Cảnh Nhiên đáp rất nghiêm trang: “Nói chứ, còn gọi tên anh mãi, không biết mơ thấy chuyện gì xấu hổ.”
…… Thời Yên túm gối ném qua.
Lục Cảnh Nhiên cười né tránh, kéo tủ quần áo ra bắt đầu thay quần áo, Thời Yên chụp lá bài poker này đăng lên Weibo.
Bắt đầu từ ngày hôm qua, fan của cô tăng đột ngột lên mấy trăm nghìn, rất nhiều người không phải fan Lục Cảnh Nhiên cũng chạy tới theo dõi cô, xem bọn họ tú ân ái. Thư tình Lục ảnh đế viết cho cô lưu truyền rất rộng rãi trêи mạng, lần này thư tình bài poker cũng nhận được sự yêu thích sâu sắc từ quần chúng.
Các cặp đôi sôi nổi noi theo, cũng viết “52 lý do thích em (anh)” cho đối phương, không có đối tượng thì tìm bạn tốt thổi phồng cho nhau. Không ít blogger và minh tinh nổi tiếng cũng tham dự. Lần này toàn dân viết thư tình dậy sóng, sử sách ghi “Cuộc thi Cup thư tình Lục Cảnh Nhiên mùa một”.
Thời Yên vừa đăng Weibo, rất nhanh có người tới bình luận, lại còn không ít. Mọi người xem tác phẩm lớn hôm nay của Lục ảnh đế xong, nhao nhao tỏ vẻ, thất kính thất kính, vẫn là Lục ảnh đế công lực thâm hậu.
Bởi vì rất nhiều cặp đôi nhỏ còn chưa có cơ hội nghe được đối tượng nói mớ. 🙂
Thư tình này Lục ảnh đế viết trong bạc có vàng, trong thâm tình lộ ra sắc tình, thật là khiến người ta tự than thở không bằng!
“Vợ ơi, thu dọn xong chưa?” Lục Cảnh Nhiên mặc xong quần áo, đứng ở cửa hỏi Thời Yên. Thời Yên nhét điện thoại vào trong túi, thay giày đi ra ngoài: “Được rồi!”
Cô kéo tay Lục Cảnh Nhiên, mỉm cười với anh. Lúc vào thang máy vừa lúc gặp Văn Đồng Quang cùng tầng. Trước kia Lục Cảnh Nhiên không hợp tác với anh ta, nhưng vẫn biết một số tác phẩm của đối phương. Hai người đối mặt, đơn giản hàn huyên vài câu, rồi lên xe từng người.
Trong tay Thời Yên cầm bữa sáng Đàm Ninh mang từ nhà anh ấy cho bọn họ, lại không vội vã ăn: “Chồng, anh quen với thầy Văn sao?”
Lục Cảnh Nhiên uống miếng nước, lắc lắc đầu nói: “Không thân, đây là lần đầu tiên bọn anh hợp tác.”
“Vậy trước đó hai người cũng không gặp mặt hả? Không chỉ là đóng phim, tỷ như tham gia tiết mục gì đó, hoặc là tiệc từ thiện chẳng hạn?”
Lục Cảnh Nhiên cẩn thận suy nghĩ, trước kia anh xác thật chưa từng gặp Văn Đồng Quang: “Thật sự không có, em hỏi cái này làm cái gì?”
“Không có gì, chỉ là thấy hai anh vừa rồi trò chuyện rất hợp, cho rằng hai người từng gặp trước đó.”
Lục Cảnh Nhiên nói: “Anh ta diễn không tồi, nhưng cái nghề này vẫn phải nhìn vận may.” Tựa như Văn Đồng Quang, lúc mới bắt đầu nổi tiếng, sau đó từ từ mờ nhạt tầm mắt công chúng, hiện tại bởi vì người xem càng ngày càng thích “Đại thúc” có kỹ thuật diễn, anh ta lại lần nữa trở về trước màn ảnh.
Lần này nhờ cơ hội tham gia diễn bộ phim của Uông Chính, anh ta hẳn là muốn đánh cú đẹp khắc phục khó khăn. Bộ phim của Uông Chính luôn có chất lượng rất cao, cũng là ứng cử viên đứng đầu của các loại giải thưởng, tuy rằng Văn Đồng Quang chỉ có thể tính là nam thứ ba trong bộ phim này, nhưng bởi vì đóng vai sư phụ của nam chính, suất diễn tương đối quan trọng, trong phim ngoài đời đều có độ chú ý cao tương đương.
Thời Yên cắn một miếng sandwich trong tay, vẫn không nghĩ ra động cơ giết người của hung thủ.
Nếu không phải có thù gì, vậy chẳng lẽ là vì lợi? Con đường diễn xuất của Lục Cảnh Nhiên và Văn Đồng Quang khác nhau, hẳn là sẽ không có khúc mắc ích lợi gì, cho dù có, cũng không đến nông nỗi muốn giết người chứ?
“Em suy nghĩ cái gì thế?” Lục Cảnh Nhiên thấy Thời Yên mày nhăn lại với nhau, duỗi tay xoa xoa ấn đường của cô. Thời Yên nuốt sandwich trong miệng, nói với anh: “Em nghĩ, chờ lát nữa hẳn là dùng biểu tình gì đối mặt những người khác ở đoàn phim.”
Lục Cảnh Nhiên cười khẽ một tiếng: “Bảo em ở khách sạn, em lại cảm thấy nhàm chán.”
“Là thật sự nhàm chán, bằng không tìm vệ sĩ đại ca đánh địa chủ chắc?”