Thời Yên cứ như vậy ôm Lục Cảnh Nhiên ngủ cả đêm, ngày hôm sau tỉnh lại, Lục Cảnh Nhiên không ở bên cạnh, phòng tắm lại truyền đến tiếng nước “ào ào”.
Thời Yên xoa mắt ngồi dậy, sờ đến kính gọng mới của mình, đeo lên mặt —— cặp kính mới Thời Yên hạ vốn gốc mua loại kính đắt nhất, cùng số độ, nhưng mỏng hơn trước rất nhiều
Cô đứng dậy đi đến cửa phòng tắm, gọi với vào trong: “Lục Cảnh Nhiên, anh đang tắm hả?”
Tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, tiếp theo truyền đến tiếng của Lục Cảnh Nhiên: “Ừ, bị em ôm ngủ một đêm, toàn thân đều là mồ hôi.”
Thời Yên cười hai tiếng, nói với anh: “Anh tắm xong chưa? Em cũng muốn tắm.”
“Ừ.” Lục Cảnh Nhiên để trần nửa người trêи, chỉ mặc một cái quần đùi, đẩy cửa từ bên trong đi ra, “Em đi tắm đi.”
Giờ này Thời Yên nào còn tâm trạng tắm rửa nữa, đương nhiên là thưởng thức thân thể Lục Cảnh Nhiên trước đã! Dáng người Lục Cảnh Nhiên rất đẹp, vai rộng eo hẹp, tam giác ngược điển hình, hơn nữa bởi vì huấn luyện trong thời gian dài, cơ bắp trêи người cũng rất rắn chắn, khó trách tối hôm qua cô được bế lên, cảm thấy thoải mái như vậy.
Chỉ là vừa nhìn kỹ thì sẽ phát hiện trêи người Lục Cảnh Nhiên có không ít vết thương đậm nhạt khác nhau, xem hình dạng, vết dao vết súng đều có. Thời Yên ngưng mắt, đi lên xoa vết sẹo ở ngực anh: “Mấy cái này đều lưu lại, lúc chấp hành nhiệm vụ ạ?”
Tay Thời Yên lướt qua làn da để trần của mình, cơ bắp trêи người Lục Cảnh Nhiên căng lại theo bản năng. Anh hơi nâng cằm, nói với Thời Yên: “Ừ, đều là chút bị thương ngoài da.”
Thời Yên ngước mắt nhìn anh: “Đau không?”
Lục Cảnh Nhiên cười xoa đầu cô, nói: “Đồ ngốc, đã sớm không đau.”
Thời Yên nói: “Lúc này, không phải anh nên nói, em hôn một cái sẽ không đau? Em xem trong TV, đều diễn, như vậy.”
Lục Cảnh Nhiên sửng sốt trong chớp mắt, đôi mắt thường xuyên lạnh lùng giờ phút này ôn nhuận như nước: “Vậy em hôn một cái?”
Được những lời này của anh, Thời Yên không chút khách khí nhích lên, hôn một cái lên ngực anh. Đôi môi cô khẽ lướt qua ngực mình, làm cho lòng Lục Cảnh Nhiên cũng ngứa theo.
Anh một tay ôm lấy eo Thời Yên, nhẹ giọng nói ở đỉnh đầu cô: “Chờ trở lại thành phố A, em cũng cùng anh đi gặp người trong nhà nhé.”
“Được.” Thời Yên nhếch khóe miệng, dựa vào ngực anh. Tiếng nói trung khí của bà nội Thời Yên đột nhiên từ bên ngoài truyền đến, còn kèm tiếng đập cửa “cốc cốc”: “Hai đứa tỉnh chưa? Người trẻ tuổi đừng ngủ nướng, nên đi ra bên ngoài hít thở không khí mới mẻ.”
Trong nháy mắt bà ngõ cửa, Thời Yên bật ra khỏi lòng Lục Cảnh Nhiên, bọn họ không khoá cửa, cô còn tưởng rằng bà nội sẽ trực tiếp từ bên ngoài tiến vào. Lục Cảnh Nhiên thấy phản ứng của cô, không khỏi nở nụ cười: “Mau đi tắm đi, tắm xong chúng ta ra ngoài đi dạo.”
Không khí ở nông thôn trong lành, nơi này lại gần bờ biển, càng mát mẻ khó được. Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên tắm gió biển, ăn dưa hấu, hưởng thụ đồ ăn dân dã bà nội làm, trước khi đi một ngày còn bị bà nội kéo ra đồng, cùng đào khoai lang với bà.
Bà nội Thời Yên gửi cho Thời Yên khoai lang mới đào, khoai lang mới đào này mới là loại ăn ngon nhất. Nghĩ bọn họ sắp đi, bà nội lại dẫn theo bọn họ tự mình đi đào, sau đó mang về thành phố ăn.
Ngoài khoai lang, bà nội Thời Yên còn hái rất nhiều rau dưa và trái cây tươi ngon nhà mình, bảo bọn họ mang về. Lúc Lục Cảnh Nhiên tới, hai tay xách theo quà tặng bà nội, lúc rời đi, xách nhiều đồ hơn lúc đến vài lần.
Thời Yên thấy một mình anh không xách hết, bản thân cũng xách mấy túi trêи tay, bà nội lại cảm thấy dường như còn chưa đủ, còn muốn cho bọn họ lấy thêm chút nữa.
“Bà nội, thật sự không xách nổi nữa rồi ạ, mấy thứ này, lần sau tụi con tới, thăm bà, xách tiếp được không ạ?”
Xem bọn họ xác thật bốn tay đều đầy đồ, bà nội đành phải thôi: “Lần sau gặp hai đứa, hẳn là ở trêи hôn lễ của hai đứa rồi? Đến lúc đó bà mang vào thành phố cho con.”
Thời Yên e lệ ho một tiếng, không nói tiếp, Lục Cảnh Nhiên cười nói với bà nội Thời Yên: “Bà nội, như vậy chúng cháu đi trước, cảm ơn bà mấy ngày nay chiêu đãi.”
Bà nội Thời Yên nói: “Cùng người trong nhà khách khí như vậy làm cái gì, bà đưa hai đứa tới nhà ga.”
“Không cần đâu bà, bà nghỉ ngơi đi, tự chúng cháu đi được.” Lục Cảnh Nhiên thật vất vả khuyên bà, bảo bà về, sau đó xách theo bao lớn bao nhỏ cùng Thời Yên đi trêи đường về.
Thời Yên lén nhìn anh một cái, ho khan một tiếng nói: “Ngại quá, bà em lớn tuổi, nên tương đối sốt ruột, chuyện kết hôn của em.” Tuy rằng cô cũng rất muốn kết hôn với Lục Cảnh Nhiên, có điều bọn họ mới ở bên nhau, đề cập chuyện kết hôn nhanh như vậy giống như đang ép hôn.
Lục Cảnh Nhiên cười một tiếng, cũng không để ý: “Người nhà của anh, nói không chừng còn sốt ruột hơn bà nội.”
“Thế ạ?”
Lục Cảnh Nhiên nói: “Chờ em gặp bọn họ sẽ biết.”
Lục Cảnh Nhiên chỉ còn một ngày nghỉ phép cuối cùng, Lục Cảnh Nhiên nắm chặt thời gian nghỉ cuối cùng này, dẫn Thời Yên về nhà mình.
Bố Lục Cảnh Nhiên cũng là cảnh sát, hiện giờ đã về hưu, ở nhà trồng hoa nuôi chim, ngẫu nhiên cũng luyện võ thuật, mẹ thì là một nữ cường nhân, kinh doanh rất phát triển, hiện tại lớn tuổi, cũng không tới công ty nữa, cùng bố Lục Cảnh Nhiên ở nhà dưỡng già.
Thời Yên vì đi gặp bố mẹ Lục Cảnh Nhiên, lại đặc biệt đổi cặp kính áp trong cô không sao quen được, còn tô son môi Lục Cảnh Nhiên đưa cho cô. Vốn đang lo lắng bố mẹ Lục Cảnh Nhiên sẽ không thích mình, không nghĩ tới bố mẹ anh nhiệt tình một cách ngoài ý muốn, tính cách hoàn toàn khác Lục Cảnh Nhiên.
Bọn họ hiểu biết bối cảnh gia đình Thời Yên xong, hàn huyên không đến hai câu, đã chuyển đề tài tới khi nào đăng ký kết hôn, tựa hồ sợ đứa con dâu này chạy mất.
Này cũng không thể trách bố mẹ Lục Cảnh Nhiên sốt ruột, rốt cuộc tuổi Lục Cảnh Nhiên như thế, mấy người bạn nối khố của anh đều đã sinh hai đứa, chỗ anh còn chẳng có đối tượng. Sắp xếp cho anh đi xem mắt, những cô gái đó vừa nghe đến công việc của anh, lập tức đánh trống rút lui, cho dù có đồng ý tiếp tục phát triển, Lục Cảnh Nhiên cũng không thấy thích.
Bọn họ làm cha mẹ buồn thối ruột.
Hiện tại thật vất vả Lục Cảnh Nhiên tự mình dẫn bạn gái về, người ta còn không chê anh làm nghề nghiệp nguy hiểm, đương nhiên phải nhanh chóng nắm chặt, nói không chừng ngày nào đó người ta đổi ý mất!
Thời Yên cứ như vậy không hiểu sao mà bị bố mẹ Lục Cảnh Nhiên dắt mũi, theo chân bọn họ thương lượng chuyện kết hôn. Lục Cảnh Nhiên ở một bên nghe, chỉ cười, cũng không nói lời nào.
Sau khi gặp mặt bố mẹ Lục Cảnh Nhiên, Lục Cảnh Nhiên lập tức trở về cảnh đội, Thời Yên cũng bắt đầu sửa chữa hiệu sách nhỏ của cô. Lần này hiệu sách của cô tai bay vạ gió, bị người ta thiêu chẳng còn gì, may mắn chính phủ bồi thường tổn thất của cô, để hiệu sách nhỏ của cô có thể lại thấy ánh mặt trời.
Chuyện hôn lễ của hai người dưới sự thúc giục của người nhà, cũng chính thức bắt đầu chuẩn bị. Bởi vì hai người đều tương đối bận, bọn họ tìm một công ty tổ chức hôn lễ đáng tin, giao tất cả mọi chuyện cho bọn họ xử lý, chỉ xác định một chút khi đưa ra phương án là được.
Đêm nay phải thống kê danh sách khách khứa tham dự tiệc cưới, sau khi Lục Cảnh Nhiên tan làm lập tức về nhà Thời Yên. Hai người ngồi trước bàn nước, Lục Cảnh Nhiên từ phía sau ôm lấy Thời Yên, xem cô đang làm thông kê trêи bảng biểu: “Giản Bác này là ai?”
Anh nhìn Thời Yên viết trêи cột bạn chung của hai người, nhưng hình như anh không quen ai tên Giản Bác.
Thời Yên nói: “Chính là Thu Ý ấy, đây là tên thật của anh ta!”
“…… À.” Anh còn tưởng rằng tên thật của anh ta là Tony cơ.
“Anh ta nói Thu Ý là tên một tiểu thuyết gia mà anh ta thích, còn cười nhạo em không có văn hóa.”
Lục Cảnh Nhiên nhìn cô giây lát, nói: “Hiện giờ em nói chuyện rất lưu loát.”
Thời Yên sửng sốt, lúc này mới phản ứng được, lời nói vừa rồi, hình như cô nói rất lưu loát!
“Có thể chính là sức mạnh tình yêu đấy!” Thời Yên ở trong lòng Lục Cảnh Nhiên cười hai tiếng, lại hỏi anh, “Đúng rồi, trò chơi vá trời lúc trước, các anh có điều tra công ty phát hành game không?”
Lục Cảnh Nhiên nhìn cô nhướng mày, không trả lời. Thời Yên biết đây là ý đã điều tra, cô tò mò hỏi: “Công ty game có vấn đề không?”
“Chỉ là công ty game bình thường.”
“Vậy trò chơi vá trời chân thật là ai làm?”
Lục Cảnh Nhiên nói: “Có thể là…… Thần đi.”
“Thần?”
“Ừm, đây có lẽ là một lần kiểm tra của thần với con người, nếu tất cả mọi người không muốn giao lông vũ, như vậy con người sẽ hủy diệt.”
“…… Thiệt hay giả?”
Lục Cảnh Nhiên cười hôn một cái lên môi cô, nhìn cô nói: “Anh bịa chuyện.”
Thời Yên: “……”
Bởi vì động tác ngửa đầu của cô, hô hấp của Lục Cảnh Nhiên vừa lúc dừng trêи cổ cô, Thời Yên xoay người ôm lấy anh, hỏi: “Tối nay ngủ ở chỗ em không?”
“Ừm……” Lục Cảnh Nhiên nhẹ nhàng vuốt ve má cô, cúi đầu hôn lên môi cô.
Đầu xuân, Lục Cảnh Nhiên và Thời Yên chính thức tổ chức hôn lễ, hôn lễ đi qua, Lục Cảnh Nhiên xin thời gian nghỉ kết hôn, cùng Thời Yên đi hưởng tuần trăng mật.
Tuần trăng mật vừa hết một nửa, trong cục liền gọi điện thoại khẩn cho Lục Cảnh Nhiên, nói có sự kiện đột phát, cần đội đặc sách bọn họ ra tay.
Lục Cảnh Nhiên rất băn khoăn với Thời Yên, chẳng qua mệnh lệnh bên trêи, anh cũng không thể không quay về. Thời Yên tự nhiên không vui, nhưng nếu mình lựa chọn Lục Cảnh Nhiên, cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý này.
“Vậy anh mau đi đi, em cho anh mượn cái này.” Thời Yên đưa cho Lục Cảnh Nhiên một cái nơ con bướm, giống hệt nơ con bướm lúc trước của cô trong trò chơi.
Lục Cảnh Nhiên nhìn nơ con bướm trêи tay cô, có chút buồn cười hỏi cô: “Anh đi chấp hành nhiệm vụ, em cho anh mượn nơ con bướm làm cái gì?”
Thời Yên nói: “Cái nơ con bướm này là bùa may mắn của em, hiện tại cho anh mượn, nếu cho anh mượn, anh phải trả lại cho em.”
Lục Cảnh Nhiên sửng sốt một chút, hiểu ý cô. Trong lòng nảy lên vô số không nỡ và đau lòng, anh ôm lấy Thời Yên, nói bảo đảm bên tai cô: “Anh khẳng định sẽ trở về tự tay trả cho em.”
Lục Cảnh Nhiên nói được thì làm được, sau nhiệm vụ trở về, tự tay trả lại nơ con bướm cho Thời Yên.
Sau khi biến thành người đã kết hôn, cảnh đội cũng không bởi vì thân phận đã kết hôn của anh mà giao ít nhiệm vụ, làm đội trưởng đội đặc sách, anh phải đối mắt với những nhiệm vụ nguy hiểm nhất. Mỗi lần, Thời Yên đều sẽ cho anh mượn nơ con bướm, sau đó Lục Cảnh Nhiên sẽ trở về, lại tự tay trả lại cho cô.
Tới tuổi về hưu, Lục Cảnh Nhiên rốt cuộc rút lui khỏi cảnh đội, Thời Yên cũng rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra. Mấy năm nay Lục Cảnh Nhiên thu hoạch rất nhiều huân chương, nhưng vết thương trêи người anh cũng tăng lên không ít.
Năm anh về hưu, con trai của anh và Thời Yên mới vừa tiến vào trường quân đội học tập, tuy rằng thường xuyên không gặp con trai có chút nhớ, nhưng để lại thế giới hai người của anh và Thời Yên, vẫn là khá tốt.
Hiện tại có thời gian, anh dẫn Thời Yên đi du lịch khắp nơi, bù lại những gì trước kia không thể. Mãi cho đến chín mươi tuổi, hai người lần lượt sống thọ và chết già.
【 Đinh! Phó bản 《 Hôm nay cũng phải nỗ lực cứu vớt thế giới 》 thông qua, đạt được 25 tích phân hệ thống, nam chính tặng 100 tích phân】
【Ảnh CG《 Hôm nay cũng phải nỗ lực cứu vớt thế giới 》giải khóa, xin lựa chọn một tấm lưu trữ 】
Thời Yên nhìn những tấm ảnh lướt qua trước mặt cô, cảm thấy chức năng này của hệ thống không có tình người lắm: “Không thể thêm mấy tấm sao? Trẻ con mới làm lựa chọn, người trưởng thành phải làm hết.”
【…… Chỉ có thể lựa chọn một tấm. 】
Thời Yên xí một tiếng, cuối cùng lựa chọn hình ảnh cô và Lục Cảnh Nhiên cùng mặc quân trang đánh quái.
【 Sắp thành lập thế giới sau, mời chuẩn bị sẵn sàng 】
Thời Yên vốn dĩ muốn hỏi còn lại bao nhiêu thế giới, lời nói còn chưa ra khỏi miệng thì đã một trận trời đất quay cuồng. Cảnh sắc trước mặt nhanh chóng biến hóa, cô nhắm mắt lại chờ choáng váng qua đi, sau đó mở mắt.
Lúc này cô đối diện gương, trong gương phản chiếu dung nhan tuyệt thế của cô.