Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương

Chương 68: Mary Sue phiền não (5)



Thời Yên ở bệnh viện truyền dịch hai ngày, dạ dày rốt cuộc khôi phục khỏe mạnh, nhưng cũng không dám ăn cái gì lẩu uống cái gì rượu vang đỏ năm Khang Hi, chỉ có thể dựa vào ăn cháo duy trì sinh hoạt.

Hai ngày cô ở bệnh viện truyền dịch, bên ngoài đã rất náo nhiệt, Tô Thừa Duyệt rời bệnh viện cùng ngày đã hoả tốc bước lên số đầu đề của các nhà truyền thông lớn.

【 Người yêu bí mật của siêu sao quốc tế Tô Thừa Duyệt lộ diện?! Đối phương lại là sinh viên học ở trường quý tộc siêu cao cấp! 】

【 Scandal với người quản lý chỉ là ngụy trang? Bạn gái thật sự của ngôi sao điện ảnh đang nổi tiếng Tô Thừa Duyệt nổi lên mặt nước! 】

【 Tô Thừa Duyệt chạy tới bệnh viện thăm bạn gái, sắp có tin vui truyền ra! 】

Thời Yên: “……”

Tin vui cái đại móng heo nhà anh!

Thời Yên tức giận ném điện thoại, cũng không nhìn hơn triệu bình luận dưới tiêu đề khiến người nghe kinh sợ.

Sức ảnh hưởng của Tô Thừa Duyệt lớn như vậy, Lục Cảnh Nhiên khẳng định cũng thấy tin tức tương quan, sẽ không thật sự cho rằng cô là bạn gái Tô Thừa Duyệt chứ!

Thời Yên nặng nề thở dài, thật là chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tới, chuyện Trác đại tổng tài còn chưa giải quyết xong, lại tới một Tô đại ảnh đế. Mà Lục Cảnh Nhiên bên này, còn một chút tiến triển cũng không có.

Cô suy nghĩ một lúc, lấy ra thỏi son môi hồng Mary Sue của mình, tô lên. Mặc kệ, hôm nay phải hôn được Lục Cảnh Nhiên rồi nói!

Trang điểm xong, Thời Yên bắt taxi tới võ quán. Lúc cô đến, Lục Cảnh Nhiên đã kết thúc nửa buổi học, đang nghỉ ngơi giữa giờ.

Thời Yên cảm thấy, nếu cô quang minh chính đại hôn Lục Cảnh Nhiên, Lục Cảnh Nhiên khẳng định sẽ không làm được, việc này còn phải lén lút thôi. Thấy Lục Cảnh Nhiên đưa lưng về phía cô, một mình đứng ở một bên, Thời Yên rón rén đi tới.

Mắt thấy cách Lục Cảnh Nhiên càng ngày càng gần, tim Thời Yên đập cũng càng lúc càng nhanh. Cô ở trong lòng lặp lại bảo mình phải thả lỏng, đừng khẩn trương, sau đó thả người nhảy lên trước.

Nào biết còn chưa chạm vào anh, anh đột nhiên trở tay bắt lấy cánh tay mình, một lực đạo quen thuộc kéo mình về phía trước, Thời Yên sợ tới mức hét lên lên: “A ——!”

Viu bụp.

Lại lần nữa nằm ngửa trêи mặt đất nhìn trần nhà võ quán, Thời Yên cảm thấy vì sao mình muốn tìm đường chết chứ.

Lục Cảnh Nhiên cũng hoảng sợ, dù lúc nghe thấy tiếng của Thời Yên anh đã hủy bỏ lực đúng lúc, nhưng lần quẳng ngã này tuyệt đối nghiêm trọng hơn lần ở lớp học lần trước.

Anh cau mày, cúi người nhìn Thời Yên: “Em thế nào?”

Thời Yên hấp hối nói: “Xương cốt hình như…… gãy vụn.”

Lục Cảnh Nhiên mím môi, giơ tay ấn hai cái trêи người cô, mới vừa đụng vào, Thời Yên đã bắt đầu quỷ thét quỷ kêu: “A a a a đau!”

Lục Cảnh Nhiên rút tay về, nói với cô: “Xương chưa gãy, tôi đỡ em lên.”

“A…… Vậy anh nhẹ chút nhé.”

Lục Cảnh Nhiên bảo học sinh cầm cái đệm đặt ở bên cạnh, đỡ Thời Yên lên, Thời Yên dựa lên trêи tựa như một con cá chết: “Huấn luyện viên Lục, toàn thân em trêи dưới đều đau quá.”

Lục Cảnh Nhiên nâng tay, nhẹ nhàng ấn trêи lưng cô: “Ai bảo em đột nhiên từ phía sau đánh lén tôi? Em muốn làm gì?”

Thời Yên mím môi, kiên quyết không thể thừa nhận mình muốn hôn anh: “Ai đánh lén anh, em thấy anh đứng một mình ở đó, định chào hỏi anh một tiếng.”

Lục Cảnh Nhiên nhíu mày bảo cô: “Tính cảnh giác của người luyện võ đều rất cao, về sau đừng tuỳ tiện tới gần tôi từ sau lưng, tôi thật sự có thể quẳng gãy xương em đấy.”

“…… À.” Vậy xem ra muốn cường hôn anh, khó khăn rất lớn.

“Không phải em xin nghỉ một tuần sao, sao hôm nay chạy tới?”

Thời Yên quay đầu đi, cười với anh: “Bởi vì em muốn gặp anh.”

Động tác dưới tay Lục Cảnh Nhiên dừng một chút, cười hừ một tiếng: “Lại muốn đến chạy vòng?”

“…… Đừng, đừng đề cập đến hai chữ này, anh nhắc tới em cảm thấy trêи người càng đau.”

Lục Cảnh Nhiên thoáng tăng thêm lực, giúp cô mát xa cơ bắp: “Lượng vận động ngày thường của em quá ít, mới chạy vài vòng đã thành thế này?”

Thời Yên mếu máo không nói chuyện, Lục Cảnh Nhiên cũng an tĩnh giây lát, sau đó hỏi cô: “Viêm dạ dày của em khỏi chưa?”

“Đỡ rồi, nhưng chỉ có thể ăn cháo.”

Lục Cảnh Nhiên nói: “Vậy em không thể làm vận động kịch liệt, chờ khỏi rồi lại đến.”

“À……” Thời Yên được Lục Cảnh Nhiên xoa bóp có chút thoải mái, cô híp lại con mắt, được một tấc lại muốn tiến một thước mà nói, “Anh xoa bóp eo giúp em đi, eo em cũng đau nhức.”

Lục Cảnh Nhiên nhìn cô một cái, vẫn chuyển hai tay qua eo, lực đạo thích hợp xoa bóp.

Thời Yên cảm thấy tay nghề của Lục Cảnh Nhiên còn tốt hơn thợ mát xa chuyên nghiệp ở thẩm mỹ viện, cô muốn làm thẻ ở chỗ anh rồi đấy.

“Huấn luyện viên Lục.”

“Hử.”

“Lần trước sự thật là em không đúng, anh tha thứ cho em đi mà. Anh xem anh cũng tra tấn em rồi, còn quẳng ngã em hai lần, chúng ta có thể coi như hoà nhau không?”

Lục Cảnh Nhiên không tiếng động mà cong cong khóe miệng, mở miệng nói: “Tra tấn? Chạy và nhảy cóc vốn dĩ là nhiệm vụ làm nóng người tất phải làm trước khi học, tất cả học viên đều phải làm, không phải chỉ có em. Về phần quẳng ngã em, lần đầu tiên là làm mẫu cho mọi người, lần thứ hai, thuần túy là em tự tìm.”

“……” Thời Yên trầm mặc một lát, mạnh mẽ cứu vãn thể diện, “Mặc kệ nói như thế nào, hiện tại em đã là nửa thân tàn tạ, em ngược tâm anh anh ngược thân em, từ nay về sau để chúng ta tương thân tương ái đi.”

Lục Cảnh Nhiên: “……”

Cô lấy đâu nhiều ngụy biện vậy.

Tay anh chuyển qua bắp chân cô, giúp cô thả lỏng cơ bắp bắp chân: “Tương thân tương ái? Chỉ sợ người muốn tương thân tương ái với em nhiều lắm, chẳng tới lượt tôi.”

Trong lòng Thời Yên “lộp bộp” một tiếng, Lục Cảnh Nhiên quả nhiên nghe nói những phong hoa tuyết nguyệt của cô!

“Không phải đâu, huấn luyện viên Lục, anh đừng hiểu lầm, em chỉ thích mình anh!” Thời Yên nói xong lời này, cảm thấy lời kịch này có chút quen tai. Ờ thì, hình như trước đó Tô Thừa Duyệt mới vừa nói với cô.

“Chỉ thích mình tôi? Cho nên cùng bọn họ đều là tùy tiện chơi đùa phải không?”

“…… Không phải! Em với bọn họ căn bản không có quan hệ! Nhưng anh xem em xinh đẹp như vậy, em cũng chẳng có cách nào ngăn họ thích em!”

Lục Cảnh Nhiên: “……”

“Huấn luyện viên Lục.” Thời Yên gọi anh một tiếng, “Em đang nỗ lực phủi sạch quan hệ với bọn họ, nếu anh quen em gái nào thích hợp, phiền anh giới thiệu cho bọn họ.”

“……” Lục Cảnh Nhiên trầm mặc một lúc, nói, “Tôi không quen biết em gái nào, chờ em phủi sạch quan hệ với bọn họ lại nói chuyện chúng ta.”

Đuôi lông mày Thời Yên khẽ động, a, đây là ý có hy vọng! “Cứ quyết định như vậy nhé, em giúp bọn họ tìm được đối tượng, anh làm đối tượng của em.”

“……”

Thời Yên dựa vào đệm êm, mừng thầm nở nụ cười, Lục Cảnh Nhiên thấy vai cô rung lên, cũng nhẹ nhàng cong khóe miệng.

Diệp Nhu tới tìm Lục Cảnh Nhiên, vừa đi vào võ quán thì thấy bức tranh này, phẫn hận siết chặt nắm tay.

Thời Mỹ Lệ đã có nhiều người theo đuổi như vậy, thậm chí Trác Dụ Bân Tô Thừa Duyệt và Chương Hướng Bạch đều vây quanh cô, vì sao cô còn muốn tranh Lục Cảnh Nhiên với cô ta?

Cô ta tuyệt đối không nhường Lục Cảnh Nhiên cho cô!

Diệp Nhu hung hăng trừng mắt nhìn Thời Yên một cái, xoay người đi ra võ quán.

Lục Cảnh Nhiên xoa bóp cho Thời Yên hai mươi phút, mãi đến khi các bạn học giục anh dạy học, mới từ bên cạnh Thời Yên đứng lên: “Tôi lên lớp đây, em nghỉ ngơi một lát, buổi tối trở về tắm một cái, thả lỏng cơ bắp.”

“Dạ.” Thời Yên chỉnh lại đầu tóc và quần áo, ngồi dậy, ngửa đầu thẹn thùng nhìn Lục Cảnh Nhiên, “Huấn luyện viên Lục, dáng người hoàn mỹ tỉ lệ vàng của em đều bị anh sờ hết rồi, anh phải có trách nhiệm với em.”

Lục Cảnh Nhiên: “…………”

Nhóm học sinh bên cạnh lập tức bắt đầu ồn ào, Lục Cảnh Nhiên trừng mắt qua, võ quán lập tức an tĩnh.

Anh không trả lời Thời Yên, xoay người tiếp tục lên lớp cho học sinh. Thời Yên an vị ở một bên, chống mặt nhìn anh dạy.

Buổi học buổi sáng chấm dứt, Thời Yên lấy lý do nửa thân tàn tạ, bắt Lục Cảnh Nhiên đưa cô về ký túc xá. Lục Cảnh Nhiên đỡ cô ra võ quán, sau đó giúp cô gọi xe.

Thời Yên: “……”

Được thôi, dù sao hôm nay cũng không lỗ! Cô ném cho Lục Cảnh Nhiên một cái hôn gió, bảo anh đừng quên lời hẹn hôm nay, sau đó lên xe taxi rời đi.

Lục Cảnh Nhiên: “……”

Lời hẹn gì? Không phải tất cả đều là một mình cô tự quyết định sao? Nghĩ như vậy, khóe miệng Lục Cảnh Nhiên lại không tự giác mà cong cong.

Trở lại ký túc xá, hai người Đoan Mộc Du Du đã gọi cháo buổi trưa tới. Thời Yên đi qua bưng cái bát của mình lên, mới vừa ăn một ngụm, Đoan Mộc Du Du đã hét lên: “Cậu còn có tâm trạng ăn cháo à? Internet cả nước sắp tê liệt rồi!”

“……??” Thời Yên lại ăn một miếng, “Quan hệ gì tới mình? Cùng lắm thì hôm nay không lên mạng.”

Đoan Mộc Du Du giơ điện thoại lên trước mặt cô, trêи màn hình là Weibo của Tô Thừa Duyệt.

“Cảm ơn mọi người quan tâm tới vấn đề tình cảm của tôi, ở chỗ này tôi muốn làm sáng tỏ một chút, đây nghiêm khắc mà nói không thể tính là scandal, bởi vì tôi đang nỗ lực biến nó thành hiện thực. Thời Mỹ Lệ tiểu thư, em bằng lòng chấp nhận anh không?”

Thời Yên: “…………”

Cái quỷ gì thế!!! Có bệnh nặng!! Chấp nhận cái gì!

Thời Yên rít gào ba lần liền, tức giận đến tay đều run lên, thiếu chút nữa ném cái bát trong tay ra ngoài.

Cô mới vừa nói với Lục Cảnh Nhiên muốn phủi sạch quan hệ với bọn họ, Tô Thừa Duyệt đăng Weibo tỏ tình với cô! Thật là sợ cái gì tới cái đó!

“Tô Thừa Duyệt vừa đăng Weibo, toàn bộ internet đều chấn động, may mắn cậu ở trong trường, nếu là ở bên ngoài, chậc chậc chậc.”

Thời Yên: “……”

Ngoài phỏng ngủ bỗng truyền đến một trận ồn ào, ba người hai mặt nhìn nhau một lúc, đi tới cửa nhìn thoáng qua.

Ngoài cửa, một nữ sinh mặc cây đen, dẫn theo mười mấy thủ hạ, hai tay ôm ngực nhìn chằm chằm toà ký túc xá bọn họ: “Đứa nào là Thời Mỹ Lệ? Ra đây xem nào.”

Thời Yên chỉ vào Đoan Mộc Du Du bên cạnh, bảo cô ta: “Cậu ấy chính là Thời Mỹ Lệ, cô tìm cậu ấy có chuyện gì?”

Đoan Mộc Du Du: “……”

Làm tốt lắm.

Nữ sinh đi lên trước hai bước, thịnh khí lăng nhân đánh giá Đoan Mộc Du Du vài lần, cười nhạo một tiếng: “Đây là Thời Mỹ Lệ? Không phải trong truyền thuyết cô ta có được dung nhan tuyệt thế sao? Tôi thấy cô ta còn không đẹp bằng cô.”

Thời Yên: “……”

Đôi mắt quần chúng quả nhiên là sáng như tuyết.

Có điều cô ta nói như vậy Đoan Mộc Du Du cũng không vui, tuy rằng cô ấy không xinh như Thời Mỹ Lệ, nhưng cũng là một tiểu thư quý tộc, tùy tiện để người ta nói?

“Cô là ai? Tôi thấy cô cũng chẳng đẹp bằng bản tiểu thư bao nhiêu.”

Nữ sinh hừ một tiếng, nhìn cô ấy nói: “Tôi tên Chương Tình Tình, là fan cuồng của Tô Thừa Duyệt, cô dám ra đây đánh một trận với tôi không?”

Nói rồi cô ta lấy con dao ngắn từ thắt lưng.

Đoan Mộc Du Du: “……”

Không dám không dám.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.