Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà

Chương 232



Bạch Lê và Văn Tinh Diệu không để ý đển cuộc nói chuyện của mấy người [Bé Điệp], lúc này đã chạy tới một bàn ăn khác.

Vừa đúng lúc món dồi heo hầm dưa chua cuối cùng được bưng lên, món này làm rất nhiều, để luôn trong nồi gang, hơi nóng phía trên làm mọi người phải lùi bước, chỉ có thể hít hà mùi thơm của nó, hận không thể nhanh chóng gắp một miếng ăn thử coi mùi vị nó ra làm sao.

"Được rồi, đồ ăn đã làm xong hết, mọi người cùng ăn nào!" Nói xong, Tống Hân Nhiên lấy từ trong ba lô ra của mình một bộ bát đũa đầy đủ, đưa cho Bạch Lê, Văn Tinh Diệu, Ôn Thần, Khương Hoài Bích và Mạc Tụng, mỗi người một cái bát cùng một đôi đũa, ra hiệu để mọi người nhanh ăn thử.

Về phần những người chơi khác, ai chả có sẵn một ít đồ dùng ăn cơm trong ba lô từ trước, cũng không cần Tống Hân Nhiên nói, từng người từng người đều cầm bát đũa trên tay chuẩn bị sẵn sàng.

Bạch Lê bắt đầu từ "Món mổ heo" mà mình thích nhất, gắp một đũa lớn vào trong bát, có đủ dưa muối, thịt luộc và dồi. Tuy dưa muối được cho vào hầm một lúc lâu nhưng không hề bị nát, trái lại vẫn giữ nguyên vị giòn ban đầu, vị chua của dưa hòa quyện hoàn hảo với nước hầm, tạo thành một loại hương vị độc đáo khác.

Thịt luộc béo ngậy vừa phải, ăn vào không thấy ngấy, mùi thơm thoang thoảng khiến người ta ăn một miếng xong lại nhịn không được muốn ăn thêm nữa. Còn hồi heo, rõ ràng trước đó mọi người đều đã nếm thủ rồi, nhưng lần này ăn lại không giống vậy nữa. Người chơi ăn dồi heo hầm vào miệng, ngây ra mấy giây mới giơ ngón cái lên, bày tỏ sự yêu thích của mình với món ăn này.

Ngoài trừ món ăn chủ đạo này, những món khác cũng có nhóm fan riêng của mình.

Người thích ăn cay thì gắp thịt luộc Tứ Xuyên lia lịa trong tô lớn, cay phồng cả mồm cũng không chịu dừng lại, thịt heo rưới mắm tỏi thì đỡ cay hơn một chút, tỏa mùi tỏi thơm nức, phần da của thịt ba chỉ nhìn trong veo y như thạch, cắn một miếng thấy mềm mại lại đàn hồi, mùi vị cũng rất ngon.

Còn cả thịt ba chỉ cáp chảo giòn tan, cắn nghe "Rôm rốp rôm rốp", người chơi bèn nghĩ ra cách cuộn thịt với rau xà lách để ăn.

Chân giò kho tàu nhừ tơi, sườn xào chua ngọt chua chua ngọt ngọt, thịt hấp bột mềm thơm ngon miệng... Từng món từng món, hâm nóng bầu không khí ăn thử của người chơi.

"Hức hức hức, tay nghề nấu nướng của em trai [Quả đào] cùng [Ngôi sao] thực sự quá tuyệt vời, tôi vẫn nhớ hồi em trai [Quả đào] mới bắt đầu livestream, cậu nhóc chỉ có thể làm mấy món đơn giản một hai bước, độ khó hầu như bằng không, không ngờ chỉ mới qua có mấy tháng, trình độ của cậu nhóc đang tăng nhiều như vậy, lẽ nào đây chính là sức hấp dẫn của đồ ăn ngon?"

"Chính vậy chính vậy, tôi đây xem livestream của hai người họ từ đầu đến giờ, tay nghề nấu ăn của em trai [Quả đào] tiến bộ không ít, kho từ vựng [Ngôi sao] dùng để đánh giá các món ăn cũng nhiều hơn, tên này lại chuyên livestream vào lúc nửa đêm, chẳng trách bị người trong giang hồ gọi là "Lão mơ già gian ác"!"

"Giờ thì hay rồi, hai người họ hợp tác với nhau, tuy chúng ta ăn sướng mồm, nhưng chờ livestream kết thúc kiểu gì cũng có cảm giác thất vọng mất mát. Thôi bỏ đi, nghĩ nhiều thế mà làm gi, tôi cướp thêm mấy miếng để ăn đã, còn chưa ăn đã mồm đâu!"

"A a a, mấy món kho này ngon tuyệt cú mèo, ai mà nghĩ ra được đuôi heo ăn cũng ngon như vậy chứ!

Ai thích ăn cay thì điên cuồng cầm những lát thịt heo luộc trong nồi nước lèo to tướng, cay đến mức miệng xúc xích không muốn dứt; độ cay của thịt trắng tỏi hơi thấp hơn so với trước đây. tỏa ra mùi thơm của tỏi, và phần bì lợn với lớp da mỏng dường như là một lớp thạch sền sệt trong suốt, hương vị rất ngon.

Ngoài ra còn có món lòng lợn rán giòn, cháy khét, cắn vào là "cạch", người chơi đã sáng chế ra phương pháp gói bằng rau răm rồi nhét vào miệng! Tiếc là chỉ có mỗi một tí..."

Người chơi rảnh rỗi tới xem đàn lợn đã đủ ngày xuất chuồng của Văn Tinh Diệu cỡ đâu đó 20 người, nhìn một lượt thì đều là những gương mặt quen thuộc, thêm mấy người Bạch Lê, tộng cộng cũng không quá ba mươi người. Mà chỉ từng đó người, lại đánh bay số đồ ăn hai người Tống Hân Nhiên làm trong vòng có nửa tiếng đồng hồ.

Nói cụ thể hơn thì chính là đã ăn hết nửa con heo.

Ở trước ống kính máy quay, người chơi ăn uống trông rất tao nhã, nhưng tốc độ không chậm tí nào. Phàm là tốc độ tay chậm lại một chút thôi, thì miếng thịt mình ngắm trúng sẽ bị người khác gắp mất ngay. Ăn hết toàn bộ đồ ăn xong, bọn họ thỏa mãn xoa xoa bụng, có cảm giác bụng mình to ra không ít, liên mồm nói cám ơn mấy người Bạch Lê đã chiêu đãi.

Làm đầu bếp, ai cũng thích thấy đồ ăn mình nấu được mọi người ăn hết, đây chính là lời khen chân thành nhất với tay nghề của người nấu.

Tống Hân Nhiên tỏ vẻ hôm nay cậu nhóc rất có cảm giác thành tựu, trong lòng sung sướng, mím môi tiếc nuối nói: "Tiếc là em và anh [Ngôi sao] không tìm được mật ong, nếu không còn có thể làm món "Thịt heo nướng mật ong" nữa, đây là một có vị ngọt, chắc mọi người sẽ thích."

"Đúng vậy, thực sự đáng tiếc." Ôn Thần tiếp lời, "Bọn tôi phát hiện, mật ong có thể làm không ít món, cánh gà nướng mật, thịt heo nướng mật ong, trà chanh mật ong... Nhưng món này đều cần dùng đến mật ong. Nhưng mà ở tiệm tạp hóa của trưởng thôn không có bán mật, bọn tôi cũng không tìm được con ong mật nào ở ngoài, càng đừng nói đến tổ ong..."

Anh ta thở dài một hơi, trong mắt tràn đầy tiếc nuối. Nhưng anh ta cũng không quá thất vọng, lần này không có "Mật ong" không có nghĩa là sau này cũng sẽ không có. Người chơi trong game càng lúc càng nhiều, như cầu cũng sẽ tăng cao theo, lấy sự quan tâm của Lê Lê với trò chơi, nhất định cậu sẽ sắp xếp để đáp ứng nhu cầu của bọn họ.

Ôn Thần chỉ thuận miệng cảm khái vài câu như vậy, nói dung thì định cùng Tống Hân Nhiên kết thúc buổi livestream ngày hôm nay.

Nhưng đúng lúc này, anh ta thấy trong hai mười mấy người chơi kia, có một cánh tay rụt rè giơ lên, sau đó anh ta nghe thấy một giọng nữ: "Ờm... Hai người cần mật ong à, chỗ em đúng lúc có này, để em lấy cho hai người nhé?"

Âm lượng tuy không cao, nhưng vừa dứt lời đã đạt được hiệu ứng - làm toàn trường yên lặng như tờ.

[Khuynh Ly] vốn chỉ là một thành viên bình thường của bình thường trong đội ngũ ké cơm, nhưng lúc này lại được tất cả mọi người chú ý. Có phản ứng lớn nhất chính là hai người đang ngồi cạnh cô, mắt hai người họ lập tức trợn tròn, còn bật ngửa ra sau một cách khoa trương, tư thế lúc này của ba người đại khái trông như thế này " 丨 /", y như hoa nở.

[Khuynh Ly]: "..." Hai tên ngốc này!

Nói thế nào nhỉ, đột nhiên có hơi hối hận vì đã lên tiếng, chờ giải tán xong thì lại liên hệ với mấy người Bạch Lê cũng được mà!

Chỉ tiếc là giờ có hối hận cũng vô ích, cô đã bị mọi người chú ý rồi.

Bạch Lê nhìn theo hướng vừa phát ra tiếng, lập tức nhận ra người nói chuyện là ai. Ồ hố, đây không phải là [Khuynh Ly] à?

Sau khi hoạt động tháng đầu tiên trong game - "Cao thủ trồng ngô" diễn ra, có 20 người chơi cướp được trứng thú cưng, lúc đó bọn họ cũng tham gia livestream thú cưng phá xác, trứng của em gái này còn bị "Khó sinh" nữa."

Cũng không thể nói là khó sinh được, chủ yếu là do hình thể thú cưng trong trứng quá nhỏ, tự phá xác có chút khó khăn. Nhưng mà cuối cùng mọi việc vẫn diễn ra tó đẹp, [Khuynh Ly] nhận được thú cưng là hai chú ong mật nhỏ.

Bây giờ nhắc tới... Hai chú ong này bắt đầu làm mật rồi à? Hơn nữa có vẻ sản lượng cũng không ít đâu.

[Khuynh Ly] gạt đám người ra, đi lên phía trước, tìm trong ba lô một hồi rồi giao mật ong mà mình nói cho Ôn Thần.

Mật ong được đựng trong bình thủy tinh trong suốt, cầm trên tay nặng trịch, người chơi có thể thấy rõ màu vàng óng ánh bên trong.

Bình thủy tinh đậy kín nắp, lúc cần dùng chỉ cần mở khóa cài bên trên là được.

Ôn Thần lắc bình từ bên này sang bên kia, mật ong bên trong cũng chầm chậm chảy, ánh vàng rực rỡ của nó khiến người xem lộ vẻ say mê.

"Tôi có thể mở ra xem được không?" Ôn Thần nhẹ giọng hỏi.

"Đương nhiên là được!" [Khuynh Ly] đã hết căng thẳng, cười nói: "Lúc trước em đã nói rồi mà, bình mật ong này cho hai người, hai người có thể dùng nó để nấu ăn nha!"

Ôn Thần muốn nói lại thôi, hình như thấy hơi xấu hổ khi nhận ý tốt của cô nàng. [Khuynh Ly] đảo mắt, đoán được có lẽ là đối phương nghĩ mật ong này không dễ lấy, cho nên không muốn nhận, vì thế cô thả thú cưng ong mật nhỏ của mình ra, để mọi người cùng xem, rồi lên tiếng giải thích: "Anh cứ nhận đi, mật ong này, đối với người khác là hiếm có khó tìm, nhưng đối với em thì lại rất dễ, thú cưng của em là ong mật mà, chúng nó nở được mấy ngày thì đã trưởng thành rồi, sau đó không ngừng sinh sinh sinh, bây giờ dưới mái hiện nhà em đã có một tổ ong siêu lớn rồi, bên trong đều là mật do chúng nó làm á."

"Bình thường chúng nó đều bay ra ngoài hái mật, em cứ tưởng là không có gì, nhưng hai hôm trước lại nhận được thông báo của hệ thống, nói ong mật em nuôi đã làm mật xong, để em nhanh chóng thu hoạch. Sau đó em thu được đúng đủ mười bình như vậy, còn đang lo không biết nên dùng mật này thế nào thì nghe hai người nói có thể dùng mật ong để nấu món thịt nướng mật gì kia, hi hì..."

Điệu cười này có ý gì, mọi người đều biết mà không nói.

Ôn Thần lập tức hiểu ngay, lúc này mới nói: "Vậy tôi đành mặt dày nhận mật ong của em vậy, chờ lát nữa làm món thịt heo nướng mật ong xong, tôi sẽ để riêng cho em một phần nhé?"

"Dạ dạ dạ! Đương nhiên là được rồi! Cám ơn anh nha!" [Khuynh Ly] hài lòng gật đầu, người anh em này thật là tốt.

Biết thế cô đã tặng người ta thêm mấy bình, nói không chừng có thể được tặng nhiều món ngon là của để dành hơn, hí hí hí ~

Ôn Thần mở nắp bình, một mùi thơm ngọt nhàn nhạt bay ra, không quá đậm, nghe mùi rất thanh mát, thoải mái.

"Mật ong này bình thường có thể múc một muỗng pha với nước để làm nước mật ong, uống nó có thể giảm bớt mệt nhọc, bổ sung năng lượng cho cơ thể. Nếu em không ngại phiền thì có thể dùng nó để ngâm với chanh, bưởi hoặc các loại trái cây khác thành đồ uống, nếu cần, lát nữa tôi sẽ gửi cho em một tí nguyên liệu tôi thu thập được." Ôn Thần vừa quan sát tính chất của mật cong, vừa nói cho [Khuynh Ly] biết một vài cách sử dụng mật ong đơn giản.

Anh ta nhìn ra, [Khuynh Ly] tuy có mật ong quý hiếm trong tay, nhưng lại không biết cách dùng nó, như vậy quá lãng phí.

Nào có chuyện [Khuynh Ly] đi từ chối, cô nàng gật đầu lia lịa. Hức hức hức, mấy anh đại này hoàn toàn không lạnh lùng như cô đã tưởng, trái lại còn vừa nhiệt tình vừa dịu dàng, thật không hổ danh là anh đại "Thôn Nấm" của bọn họ!

Cô thuận tiện thêm bạn tốt trong game với Ôn Thần, cả Tống Hân Nhiên và Bạch Lê, Văn Tinh Diệu ở gần đó nữa.

Đã có mật ong, vậy có thể livestream thêm một lúc nữa, Ôn Thần và Tống Hân Nhiên chạy đi làm thịt heo nướng mật, [Khuynh Ly] thì bị những người chơi khác túm tụm vây quanh.

"Ôi! Bạn [Ly] thân mến của tôi ơi, bà có thứ tốt như vậy mà sao không chịu nói sớm chứ?" Khương Hoài Bích sến rện chạy tới khoác tay của [Khuynh Ly], quan hệ của hai người vốn không tệ, đã trở thành bạn thân của nhau từ lâu, "Bà không biết tôi thích nhất là mấy vật phẩm hiếm lạ như thế này à, nói với tôi, chúng ta có thể cùng nhau nghiên cứu cách sử dụng chính xác của mật ong nha!"

"Chậc, tại tôi quên mà, trò chơi vừa cập nhật không được bao lâu, nhiều cái mới để chơi lắm, tôi thu hoạch mật ong xong thì quên béng nó luôn." [Khuynh Ly] xin lỗi xoa xoa đầu Khương Hoài Bích, "Nếu không phải [Mơ về ngôi sao xưa] nhắc đến thì tôi cũng không nhớ ra trong ba lô của mình còn có mười bình mật ong."

Nói xong, cô lại lấy từ trong ba lô ra một bình, nhét vào trong tay Khương Hoài Bích: "Này, bà cầm đi, [Mơ về ngôi sao xưa] có thì bạn thân của tôi cũng phải có, bà cầm về mà pha nước uống, hết thì lại tới chỗ tôi lấy!"

Dáng vẻ này, là muốn bao thầu mật ong cho Khương Hoài Bích dùng cả đời trong game.

Những người khác hâm mộ đỏ cả mắt, Mạc Tụng nhảy ra, xoa xoa hai tay, hếch mặt hỏi: "Hề hề, em gái [Khuynh Ly] này, em có định bán mật ong ra ngoài không, em cứ ra giá, tôi muốn mua một bình..."

Y không trực tiếp trả giá, có thể thấy ở "Thôn Nấm", mật ong là vô giá.

Người chơi khác thấy mình chưa gì đã có đối thủ cạnh tranh thì đều nhao nhao lên.

"Đúng đó, đúng đó, em gái [Khuynh Ly], mật ong này em có bán không, tôi cũng muốn nếm thử xem mùi vị nó ra sao!"

"Thịt nướng mật ong không biết làm, chẳng lẽ đến nước mật ong cũng không pha nổi à, tôi cũng muốn mua một bình!"

"Có ai chỉ muốn uống nước mật ong không, mấy anh em rủ nhau mua chung đi, một bình lớn như vậy, một người uống cũng không hết..."

"Bán cho tôi bán cho tôi bán cho tôi, tôi muốn mua tôi muốn mua tôi muốn mua! Em gái [Khuynh Ly] em mà đồng ý bán mật ong thì em chính là hoa khôi thôn mình!"

Nghe mấy người muốn mua càng nói càng quá đà, [Khuynh Ly] lập tức "Nố nồ nồ", dứt khoát từ chối cái danh hiệu "Hoa khôi thôn Nấm" kia. Sau đó, cô lặng lẽ thương lượng với chị em tốt của mình, quyết định bán ra năm bình mật ong, mỗi bình giá 50 vàng.

Giá này không cao cũng không thấp, dưới tình huống không có nguồn cung nào khác, mọi người rất nhanh đã bằng lòng.

Mạc Tụng là người đầu tiên bỏ tiền, hai bên tiền trao cháo múc xong, thì hoan hỉ ôm bình mật ong chạy vào trong góc cất đi, tránh bị tên không có mắt nào cướp mất.

Ngoài y ra, mấy chị em [Bé Điệp] cũng chung nhau mua một bình, [Vảy Xám] giàu nứt đố đổ vách mua riếng một bình, Ôn Thần âm thầm nhắn tin riêng cho [Khuynh Ly] cũng cướp được một bình, bình cuối cùng thì được Hùng Tịch nhanh tay mua về.

Nếu không phải [Khuynh Ly] nói cứ cách mười ngày cô lại có thể thu hoạch mười bình mật ong thì chắc hôm nay cô không thể ra khỏi đây mất. Người chơi không mua được ca thán rầm trời, đành lùi một bước đặt hàng trước với cô nàng.

Bọn họ thiệt là thảm, chờ lát nữa nhất định phải ăn thêm mấy miếng thịt heo nướng mật để bù lại!

Mà biểu hiện của một người chơi ở đây đã khiến Bạch Lê và Văn Tinh Diệu vẫn luôn đứng ngoài bàng quan chú ý đến. Người nọ lại đúng lúc là người mà bọn họ khá quen thuộc.

Sau khi lấy được mật ong, Hùng Tịch không giống như người khác, trân trọng cất nó vào ba lô mà ngược lại, lấy một cái thìa ra, mở nắp bình mật múc một muỗng lớn, chờ mật ong dưới thìa không còn chảy xuống nữa, anh ta lập tức cho cả thìa vào miệng.

Cảm nhận được hương vị ngọt ngào, êm ái, thanh mát trong miệng, y như có tinh linh nhỏ đang xoay tròn nhảy múa trên đầu lưỡi, Hùng Tịch chỉ thấy DNA của mình như vặn vẹo xoắn xéo, không nhịn được nở một nụ cười ngốc.

"Ừm, chính là mùi vị này!!"

_____________________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.