Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà

Chương 72: C72: Chương 139 + Chương 140



10/07/2022

Edit: Nhật Nhật

...

Chương 139

Trong tòa nhà văn phòng giả lập của "Giải thi đấu thiết kế game".

Ngay từ sớm, Khương Vũ đã nhắc nhở đồng nghiệp của mình, để bọn họ sau 17 giờ bắt đầu chú ý đến trang chủ của trò chơi "Vùng đất điền viên", nhất là càng tới gần 18 giờ, càng phải để ý kỹ số người truy cập trang, đừng để xảy ra chuyện trang web bị đơ lag chết máy, do số người truy cập cùng lúc quá đông.

Bây giờ, toàn bộ nhân viên trong công ty đều đã biết đến trò chơi "Vùng đất điền viên". Những cách gọi khác như "Một game nông trại nhẹ nhàng thoải mái", "Tiêu chuẩn đăng nhập cực kỳ khó cướp", "Số game thủ quá ít làm chậm trễ tốc độ kiếm tiền của người thiết kế". "Cục cưng cũng muốn chơi game này",v.v... Đều là danh hiệu gắn liền với game. Khương Vũ đã nhắc như vậy, đương nhiên tất cả nhân viên an ninh mạng sẽ cho ông ta mặt mũi.

Nhưng mà, tuy nói sẽ để ý, nhưng không ai cảm thấy, chuyện trang web bị treo do người chơi vào cướp tiêu chuẩn này có thể xảy ra. Chỉ có 800 nghìn tiêu chuẩn mà thôi, dựa theo thông lệ những lần trước, cùng lắm cũng chỉ có độ 4, 5 triệu người tới cướp, có nhiều hơn thì cũng không thể vượt quá 10 triệu được.

Mà trang web chính thức công ty bọn họ cung cấp cho các thí sinh dự thi lại cho phép tối đa 20 triệu người truy cập cùng lúc. Số lượng lớn như vậy, làm gì có chuyện nói đơ là đơ chứ?

Nửa tiếng trước khi chính thức đến giờ cướp tiêu chuẩn, nhân viên nhìn năm triệu người đã đang ngồi xổm canh trong trang web, thoải mái cười nói, vấn đề không lớn. Lại qua thêm mười phút, số người tăng lên đến tám triệu, bọn họ vẫn còn cười, nhưng thái độ đã nghiêm túc hơn không ít.

Thái độ nghiêm túc này là chính xác, sau đó cứ cách một phút, số người truy cập và trang web của "Vùng đất điền viên" lại tăng thêm 1 ~ 2 triệu lượt, tốc độ cực nhanh, còn chưa qua mười phút mà số lượng người xem đã sắp vượt quá giới hạn đặt ra.

Nhân viên trong công ty: ? ? ? ! ! !

"Nhanh nhanh nhanh! Nhanh cài thêm máy chủ, có nhiều người vào lắm, đừng để trang web bị sập!"

"Cái đậu má! Hai nghìn năm, ba nghìn, bốn nghìn, năm nghìn năm... Sao càng về sau người tới lại càng nhiều vậy, nói không chừng đợi đến 18 giờ, số người sẽ vượt ngưỡng 100 triệu mất?"

"Thật đáng sợ, thật sự quá đáng sợ, nếu tôi nhớ không nhầm, số tiêu chuẩn đưa ra lần này chỉ có 800 nghìn suất thôi, đúng không? 100 triệu người cướp 800 nghìn tiêu chuẩn, nói cách khác 12 người rưỡi mới có một người cướp thành công, không biết bọn họ có biết được tỷ lệ chọi đáng sợ này hay không..."

"Những người khác có biết hay không thì tôi mặc xác, nhưng tôi biết. Mấy ông đừng quên, trước đó chúng ta còn nói sẽ cùng vào cướp slot đấy, bây giờ nhìn lại, tình hình này dễ là treo máy thật rồi, hu hu..."

"Phù phù, tôi mang hết máy chủ nhàn rỗi tới đây rồi, bây giờ có 200 triệu người tới cũng không phải sợ! Nhanh nhanh, sắp đến giờ rồi, các anh em cùng nhau xông lên nào!"

Dứt lời, tất cả mọi người đều im lặng không nói gì nữa, trở lại chỗ ngồi của mình, nín thở chờ đến 18 giờ.

Trên Xingbo, dân mạng đang khổ sở ngóng chờ không hề biết còn có chuyện như vậy, bọn họ đã sớm vào trang chủ của "Vùng đất điền viên" canh sẵn, khoảng hơn 5 rưỡi, mơ hồ cảm thấy trang web hơi dừng hình một chút, sau đó mới mượt mà trở lại, trong lòng bọn họ còn khen ban tổ chức giải đấu một câu, không để sự thay đổi này ở trong lòng.

18 giờ kém 10 giây, một làn khói dày đặc từ hai bên trang web thổi tới, hội tụ vào vị trí mà tất cả mọi người đang nhìn chằm chằm, làn khói tụ lại rồi nhạt đi, một hình tròn màu đỏ được điêu khắc biểu tượng hình bông lúa mì tinh xảo xuất hiện ở giữa giao diện, bên trên còn có một chữ "Cướp" rất lớn. Lúc nhìn thấy biểu tượng này, cư dân mạng tuy còn hơi sững sờ, những đều thuận theo hàm ý của con chữ, thật nhanh tay ấn một cái lên trên.

Sau khi ấn vào xong, kết quả của "Cướp" lập tức sẽ có. Người thành công cướp được, giao diện trước mặt sẽ rơi xuống một bó lúa mì, chân thực đến độ như có mùi hương thoang thoảng bay vào trong mũi. Còn người không cướp được tiêu chuẩn, trước mặt bọn họ sẽ là ba cọng lúa mùa ủ rũ cúi đầu, nhìn thôi đã thấy sầu.

Mà toàn bộ quá trình này, chỉ trong vòng ba giây ngắn ngủi đã kết thúc. Giống y như phong cách của tháng trước, còn chưa bắt đầu mà đã kết thúc.

Sau đó, đương nhiên là thời gian mở hội ăn mừng, hoặc là than thở âu sầu.

"A! !" Trong phòng làm việc nhỏ, tất cả mọi người đều im lặng, đột nhiên có một người kích động hét toáng lên, "Tôi cướp được rồi, tôi thế mà lại cướp được này!"

Mọi người đồng loạt nhìn sang, ánh mắt ước ao ghen tị giống như dao nhỏ, bặc bặc bặc chém về phía người kia.

Cố tình, niềm vui sướng vì may mắn từ trên trời rơi xuống này khiến đối phương quên để ý đến tâm tình những người khác, đứng tại chỗ nhảy nhót xoay vòng, miệng không ngừng líu lo: "Tôi cũng không ngờ mình lại có thể cướp được luôn ấy, thực sự khiến người ta không thể tin nổi! Hơn một trăm triệu người, tốc độ tay của tôi thế mà lại nằm trong số 800 nghìn người đứng đầu! Hức hức, à đúng rồi, phải đi cảm ơn sếp Khương nữa, nếu không phải ông ấy nhắc trước, chúng ta sẽ không lắp thêm máy chủ, nhỡ mà tốc độ mạng chậm như rùa làm tôi không cướp được tiêu chuẩn, vậy không phải sẽ hối hận muốn chết sao..."


Lời còn chưa nói hết, đối phương đã bị nhấn chìm trong "Quyền đấm cước đá" của đồng nghiệp trong phòng.

Hừ, bọn này đều không cướp được đây này, có mỗi một mình ông, ở đó đắc ý cái khỉ gì!

Hu hu hu!

*

"Hành tinh Dưa Cải Hầm Xương", nhà Lâm Ôn Hoan.

Lâm Ôn Hoan nhìn chằm chằm vào màn hình 3d trước mặt, hai mắt chớp một cái, lại chớp thêm một cái, trợn tròn xoe, miệng cũng hợp với tình hình lúc này, há thành hình chữ "O".

Cô không ngờ, thật sự không ngờ, vốn chỉ định tham gia cướp tiêu chuẩn cho vui thôi, thế mà cô cướp được thật?

Nhưng mà... Cô đã có một tiêu chuẩn do người thiết kế tặng rồi...

Lâm Ôn Hoan cắn môi nghĩ một chút, vào nhóm chat nhỏ "Cướp được là out nhóm" mà cô với bạn tạm thời lập ra.

Tính cả cô, trong nhóm chat có tổng cộng năm người, lúc cô vào nhóm, ba người thành công cướp được tiêu chuẩn đang an ủi người duy nhất không cướp được kia.

"Đừng buồn, sang tháng vẫn còn cơ hội, mấy chị em bọn tôi vào trước giúp bà thăm dò, chờ mai mốt bà vào là có thể lập tức xông pha ở thôn tân thủ luôn!"

"Hu hu hu!"

"Ầy, cũng tại số bà đen quá, tự nhiên mạng lại bị lag, tôi cảm giác tiêu chuẩn lần này rất dễ cướp, chỉ cần lúc biểu tượng kia xuất hiện, không nghĩ ngợi ấn vào, đảm bảo có thể cướp được."

"Hu hu hu hu! !"

"Ôi, này, đừng có khóc nữa, bây giờ chuyện cũng đã rồi, cướp được chỉ có 800 nghìn người, còn có mấy chục triệu người khác cũng phải khóc cùng bà kia kìa, nghĩ thế có phải trong lòng sẽ thấy thoải mái hơn tí không? Với lại, cứ coi như hôm nay không cướp được đi, không phải còn có rút thăm nhận thưởng trên Xingbo với trên diễn đàn à, nói không chừng tên bà sẽ có trong danh sánh nhận thưởng đấy..."

"Oa hu hu hu hu hu hu hu QAQ!"

Lâm Ôn Hoan nhìn nội dung tin nhắn trước đó, mặt đen lại, trong lòng nói, ba người này thực sự không biết an ủi người khác là thế nào cả, nếu không phải Tiểu An là một cô gái nhỏ hiền lành, chắc chắn lúc này sẽ nghĩ mấy người kia đang cố ý khoe khoang với mình, đời thủa nhà ai lại phi dao vèo vèo vào người chị em tốt của mình thế này chứ!

Cô "Chọc" một cái trong nhóm, rất nhanh đã bị bốn người vây quanh, hỏi kết quả cướp tiêu chuẩn thế nào.

"Tôi cướp được rồi." Lâm Ôn Hoan hô to một tiếng, ngay trước khi nhóm chat bị nước mặt của Tề Giai An nhấn chìm, cô nhanh chóng nói thêm: "Nhưng mà trước đó tô đã có một tiêu chuẩn đăng nhập rồi, tiêu chuẩn này có thể đưa cho bé An."

Tề Giai An & ba người khác: ! ! !

Dáng vẻ trợn mắt há hốc mồm của bốn người rất được lòng Lâm Ôn Hoan, cô đắc ý kể lại chuyện mình quen người thiết kế game như thế nào, tại sao lại được người thiết kế game tặng tiêu chuẩn đăng nhập cho mọi người nghe. Sau đó lại khoe ra tiêu chuẩn mình nhận được trước 18 giờ hôm nay, đã đăng ký theo căn cước công dân Đế quốc của mình, số 5001.

Chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bốn người, đã thế Lâm Ôn Hoan còn dựa vào tốc độ tay của mình cướp được một slot, đây là may đến độ nào chứ, thật sự khiến người ta phải ao ước!

"Đây là chuyện tốt mà, sao trước đó bà không nói?" Có một chị em trong nhóm không nhịn được hỏi.

Nụ cười trên mặt Lâm Ôn Hoan cứng đờ, một lúc sau mới ấp a ấp úng giải thích: "Còn không phải tại tôi sợ kích thích đến mấy bà à, tiêu chuẩn đăng nhập khó cướp như vậy, tôi không cần cướp mà đã có, nói ra ngại chết được. Với lại, nếu tôi kể chuyện này ra, những người khác cũng chạy đi tìm Lê Lê cho ý kiến, ý kiến tốt thì không sao, nhỡ mà lại toàn những ý tưởng linh tinh vớ va vớ vẩn thì không phải biến thành quấy rầy người ta à? Tôi không muốn vì việc này mà làm ảnh hưởng đến sinh hoạt hàng ngày của Lê Lê..."

Thậm chí là bản thân cô, nếu nhỡ Bạch Lê có quên mất chuyện này, cô cũng không định tìm cậu nhắc nhở. Dù sao, muốn là ra một trò chơi xuất sắc như vậy, chắc chắn bình thường Lê Lê cũng đủ bận rộn rồi.

Lâm Ôn Hoan nói vậy cũng rất có lý, rõ ràng là chuyện tốt, cuối cùng lại trở thành chuyện xấu thì không hay tí nào.


Nhóm chị em rất nhanh đã tiếp thu lời giải thích của cô, Lâm Ôn Hoan cũng làm như đã nói, đưa tiêu chuẩn mình mới cướp được cho Tề Giai An. Lần này, cả năm người có thể cùng nhau vào game chơi.

Năm người trò chuyện vui vẻ trong nhóm chat một hồi, cuối cùng đổi tên nhóm từ "Cướp được là out nhóm" thành "Cả nhà vui vẻ làm nông".

Cùng lúc đó, hai hagtag # 800 nghìn tiêu chuẩn của "Vùng đất điền viên" bị cướp sạch trong vòng ba giây # và # Lượng truy cập nhiều nhất trong lịch sử - 130 triệu người # đồng loạt leo lên bảng hotsearch Xingbo.

So với 800 nghìn người may mắn cướp được tiêu chuẩn đăng nhập, hơn 100 triệu người còn lại mới thực sự là một con số khổng lồ. Bọn họ đau đớn, khổ sở, hoảng hốt, sống không còn gì luyến tiếc, mãi đến khi người thân bên cạnh nhắc nhở, bọn họ vẫn còn cơ hội, sáu tiếng nữa Xingbo và diễn đàn sẽ đồng loạt mở thưởng, bọn họ mới một lần nữa sống lại, vừa khóc vừa cười chạy lên Xingbo chia sẻ cảm nhận của mình lúc tranh cướp tiêu chuẩn.

"Ba giây đồng hồ! Đúng có ba giây đồng hồ! Tôi... Còn không nhanh được đến như vậy! Chỉ chớp mắt có một cái, 800 nghìn tiêu chuẩn đã chẳng còn cái bóng! Thật sự quá thảm!"

"Đây đã là lần thứ hai tôi cướp tiêu chuẩn rồi đấy, cứ tưởng hôm nay nhiều tiêu chuẩn như vậy, kiểu gì cũng sẽ dễ cướp hơn tháng trước, kết quả... Sao lại có lắm người đến tranh thế không biết, 130 triệu người, rốt cuộc là sao đây? ? Không thể hiểu nổi, thật sự không thể hiểu nổi TAT!"

"Đã từng, có 500 tiêu chuẩn không cần tranh đoạt bày ra ngay trước mắt, tôi lại không biết quý trọng, mãi đến tận khi mất đi rồi mới biết có tiếc cũng không kịp. Bây giờ, nhóm anh em cùng Mì Gấu Đỏ chê bôi game trên diễn đàn đã sắp lên đến level 20 rồi, tôi lại chỉ có thể nhìn mấy bức ảnh đồ ăn mà bọn họ đăng lên mà chảy nước miếng, tôi khổ quá mà!"

"..."

Khu căn cứ quân sự ở "Hành tinh Phật Nhảy Tường", bầu không khí lúc này còn sôi động hơn cả đêm giao thừa.

Trong khoảng thời gian ngắn nhất, Đường Nghênh đã dặn cấp dưới thống kê danh sách 190 nghìn người mắc chứng đứt gãy gien nghiêm trọng nhất, tuyên bố ngay tại chỗ, thông qua mối quan hệ của mình, thượng tướng đã lấy được 190 nghìn tiêu chuẩn đăng nhập, thông báo bọn họ chuẩn bị sẵn sàng, đến lúc đó sẽ trực tiếp login vào trò chơi.

Mà những binh sĩ lần này chưa tới lượt cũng không bỏ cuộc, tất cả mọi người cộng gộp lại cùng cướp được hơn 10 nghìn tiêu chuẩn.

Trong lúc cư dân mạng còn đang bận đau buồn vì cơ hội tốt nhất của mình đã qua đi, hơn 200 nghìn binh sĩ này đã vui vui vẻ vẻ chuẩn bị lên game trải nghiệm một phen.

---o0o---




Chương 140

Những người chơi kỳ cựu nhiều kinh nghiệm đã lập tức login vào game trước một bước, còn mấy tay mơ chưa có kinh nghiệm vẫn còn đang bận ở trên Xingbo khoe khoang khắp nơi.

Bên này, Bạch Lê cùng Văn Tinh Diệu đang bốn mắt nhìn nhau, ở giữa còn cách một hồ ly nhỏ màu đen đang ngồi.

"Không thì... Cứ để nó vào khoang trò chơi cùng tôi đi, về phương diện này tôi có kinh nghiệm rồi, biết phải làm thế nào để nó bình tĩnh lại." Bạch Lê nói.

Văn Tinh Diệu không thích ý tưởng này của Bạch Lê, kinh nghiệm mà cậu nói, còn không phải là nhờ thực hành ở chỗ hắn à, kinh nghiệm rút ra từ chỗ hắn lại lấy ra dùng cho nhãi con này, vậy không phải đang coi hắn thành công cụ hình sư tử sao?

Với lại, nói đến kinh nghiệm, không phải đương sự như hắn càng phù hợp hơn ư? Ai có thể hiểu rõ cảm thụ của kỳ con non khi ở trong khoang trò chơi bằng hắn chứ?

"Không sao đâu, để nó đi với tôi cũng được, dù sao vào khoang trò chơi là có thể kết nối lên mạng vũ trụ cùng đăng nhập game, làm với ai cũng như nhau thôi." Văn Tinh Diệu lắc lắc đầu sư tử của mình, mưu mẹo nói, "Bạch Lê, cậu quên rồi à, hôm nay trông nó có vẻ không dám lại gần cậu, chúng ta đừng làm khó nó nữa. Yên tâm đi, tôi cũng có kinh nghiệm sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."

Sau khi phân phát tiêu chuẩn đăng nhập lúc 18 giờ xong, Bạch Lê không quên giữ lại một cái cho Chúc Mạc Lăng dùng. Lúc nãy cậu với Văn Tinh Diệu đang bàn với nhau, xem lần đầu tiên Chúc Mặc Lăng vào game thì nên nằm trong khoang trò chơi của ai.

Đối phương dù sao cũng đã lui về kỳ con non, hiện giờ ngoài trừ có thể hơi hơi nghe hiểu tiếng người ra, thì những mặt khác hoàn toàn không khác gì với con non bình thường. Tình huống như vậy không thích hợp để nó một mình ở trong khoang trò chơi, nhỡ xảy ra chuyện gì thì ai chịu trách nhiệm. Vì thế hai người quyết định mang theo nó cùng đăng nhập vào game, nhưng vấn đề này, ý kiến của hai người lại không đồng nhất.

Cuối cùng, Bạch Lê vẫn không nói lại được Văn Tinh Diệu, tiếp nhận đề nghị của hắn, để Văn Tinh Diệu dẫn theo hồ ly nhỏ cùng đăng nhập.


"Vậy tôi mang nó đi, cậu cũng về phòng lên game đi." Văn Tinh Diệu cuốn đuôi một cái, quấn lấy hồ ly nhỏ vẫn đang mơ mơ màng màng thả lên lưng mình, nhanh chóng đi về phòng.

Dáng vẻ sốt ruột, không thể chờ thêm một giây một phút nào kia, khiến Bạch Lê suýt chút nữa đã nghĩ là hồ ly nhỏ gặp phải bắt cóc.

Cậu lắc đầu cười, bó tay bất lực, cũng quay về phòng của mình.

*

Đây... Là đâu?

Chúc Mặc Lăng tỉnh lại, phát hiện mình đang đứng ở một không gian kỳ quái, đối diện là hình chiếu 3D của bản thân, phía bên phải là các thanh tùy chỉnh, nội dung liên quan đến ngũ quan, da, kiểu tóc, hình xăm.

Anh ta thử điều chỉnh một chút, phát hiện gương mặt 3D của mình phía đối diện thay đổi theo động tác của bản thân.

Lúc này anh ta mới ngờ ngợ nhận ra, mình hình như đang chơi một game giả lập trước giờ chưa từng nghe nói, mà cách chơi của game này, có vẻ như là... Chỉnh mặt?

Hoặc là vẫn còn thứ gì đó khác nữa.

Anh ta dừng động tác trên tay lại, nhớ lại những gì đã trải qua trước khi ý thức rơi vào bóng tối.

Lúc đó, anh ta cùng hai cấp dưới dừng chân ở "Hành tinh Sườn Xào Chua Ngọt", bất ngờ cảm nhận được hơi thở của em trai. Nhưng tâm trạng hưng phấn khi sắp tìm được em trai ảnh hưởng đến thân thể của anh ta, chứng gien đứt gãy đúng lúc này tiến vào giai đoạn cuối.

Sự không cam lòng khi chưa tìm được em trai, cùng thái độ bài xích với "Sao Hi Vọng", khiến anh ta làm ra một hành động không thể tin, vào giây phút cuối cùng, anh ta biến về hình thú, nhân lúc cấp dưới còn đang kinh ngạc, bỏ chạy. Sau đó, anh ta dường như thuận theo bản năng, chạy tới nơi có thể tìm thấy em trai, tấn công một khu chung cư, còn đánh nhau với người dân trong tòa nhà đó.

Vì một nguyên nhân nào đó mà chính bản thân cũng không biết, anh ta không mạnh tay với người thanh niên xa lạ kia, cho dù không có người phía sau giúp sức, anh ta vẫn sẽ kìm chế ham muốn phá hoại trong lòng mà "Bỏ chạy". Nhưng kết quả là, hình như anh ta nhìn thấy người quen, còn suýt chút nữa bị nhiệt độ ngọn lửa trên người đối phương đả thương, lúc rơi đi dáng vẻ khá là chật vật.

Sau đó không bao lâu, toàn thân anh ta không còn sức lực gì nữa, hoàn toàn lui trở về kỳ con non, nhân lúc còn có chút ý thức, anh ta núp vào trong sân của một căn biệt thự, chờ cấp dưới của mình đến đón.

Chuyện sau đó thế nào, Chúc Mặc Lăng không hay biết gì.

Nhưng mà... Xem tình hình trước mắt, chắc anh ta đã được đưa đến nơi an toàn rồi?

Không ngờ vẫn còn cơ hội lên mạng vũ trụ, rốt cuộc nghiên cứu của Viện nghiên cứu Đế quốc với chứng đứt gãy gien đã có tiến triển rồi à? Hồ Nhất, Hồ Nhị làm tốt lắm!

Chắc bọn họ để anh ta đăng nhập vào game giả lập là vì chữa trị chứng đứt gãy gien, tăng cao hiệu quả trị liệu, sớm ngày khôi phục, tiếp tục tìm kiếm em trai, Chúc Mặc Lăng chẳng mấy chốc đã tiếp thu tình cảnh của bản thân lúc này, giơ tay tiếp tục nghiên cứu giao diện trước mắt.

Hồ ly vốn tính thông minh giảo hoạt, là tộc trưởng đương nhiệm của tộc Thiên Hồ, Chúc Mặc Lăng đương nhiên cũng là một người thông minh. Cho dù không hiểu trò chơi này hắn, anh ta cũng rất nhanh hiểu được "Ý nghĩa thực sự" của việc điều chỉnh dung mạo này.

Chắc là để người chơi che giấu thân phận của mình ngoài thực tế, có thể dễ dàng đi lại trong game hơn.

Nghĩ vậy, Chúc Mặc Lăng nhanh chóng điều chỉnh khuôn mặt mình trở thành kiểu bình thường không nổi bật, chỉ có đôi mắt hồ ly hẹp dài của mình là không nỡ chỉnh. Vì khi còn nhỏ, em trai đã nói, đôi mắt của anh ta rất đẹp.

Sau đó lại chuyển sự chú ý lên hình xăm, nhìn hai mươi mẫu hình miễn phí không có cái nào lọt được vào mắt, anh ta bèn bỏ ra 25 tinh tệ vẽ thiết kế của riêng mình lên thái dương, sau tai và ở chỗ cổ tay.

Chỉ là mấy nét bút tùy tiện, đã khiến hình xăm này tràn đầy linh tính.

Tiện tay điền [Màu Mực] vào ô nickname, tiếp đó làm thêm một bài khảo sát ý kiến kỳ quái, Chúc Mặc Lăng trực tiếp đăng nhập vào trò chơi.

Ừm, anh ta muốn xem xem, trò chơi chưa từng nghe nói này làm ra được cái gì thú vị.

Chúc Mặc Lăng: "..."

Tất cả mọi thứ trước mắt hoàn toàn khác với trong tưởng tượng của anh ta, đất đai hoang vu mọc đầy cỏ dại, ở xa xa có một dòng suối nhỏ chảy qua, xe thêm một chút chính là rừng cây rậm rạp. Ngẩng đầu, bầu trời bên trên một màu lam nhạt, từng đám mây nhỏ giống như vảy cá nằm chen nhau, dày đặc, trong không khí còn mang hơi nước ẩm ướt.

Không hiểu sao lại có mùi thơm ngát.

Chúc Mặc Lăng vô thức hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy lá phổi mình như được làm spa, cả người đều thư thái hơn.


Không khí ẩm ướt tươi mát, giống như đôi bàn tay ấm áp mang theo ma lực, xoa dịu cảm giác cáu kỉnh nôn nóng trong lòng, tinh thần dường như có chút buồn ngủ, rất muốn nhắm mắt lại, ngủ thiếp đi ngay.

Nhưng không thể ngủ được, anh ta vẫn chưa biết trò chơi này chơi như thế nào đâu.

Chúc Mặc Lăng nhìn quanh một vòng, phát hiện xung quanh đang không ngừng có người mới đột nhiên xuất hiện (login), một người trong đó lặng yên không tiếng động xuất hiện ngay phía sau, chọt một cái lên lưng anh ta, khiến anh ta lảo đảo muốn té.

"Xin lỗi nha người anh em, ông đứng chắn mất điểm login của mọi người rồi, nhanh né qua một bên đi, nếu không lại bị va vào nữa thì làm sao!" Người chơi đụng vào Chúc Mặc Lăng tốt bụng nhắc nhở.

Chúc Mặc Lăng đè nén cảm giác khó chịu, dịch sang bên cạnh mấy bước, hoàn toàn không có dự định tiến lên làm quen, anh ta định đứng một bên quan sát, nhìn xem những người chơi này sẽ làm gì tiếp theo.

Rất nhanh, anh ta đã thấy có một nhóm người chơi cao to, trên người mang theo cảm giác máu me mạnh hơn so với người thường rất nhiều tập hợp ở cách chỗ mình không xa. Vẻ mặt nghiêm túc căng thẳng trên mặt bọn họ không trụ được mấy giây đã bị nụ cười ngốc thay thế, ngoại hình thay đối khiến người ta có ấn tượng, đây là mấy chị mấy thím đang rôm rả buôn dưa.

Chúc Mặc Lăng đứng cách bọn họ không xa, cũng nghe được một ít nội dung cuộc trò chuyện.

"Không khí trong game thật là mát mẻ, mấy tên kia quả nhiên không nói điêu, ngay cả hít thở ở trong đây cũng là một loại hưởng thụ, sao tự nhiên tôi lại cảm thấy vui mừng, kiểu May mà chứng đứt gãy gien của mình khá nặng là sao nhỉ?"

"Ha ha ha, thôi đừng có nói nữa, tôi cũng nghĩ giống hệt ông vậy đó. Ông nói xem... Sao sếp lại quen biết người thiết kế nhỉ, thế mà có thể lấy liền một phát 190 nghìn tiêu chuẩn, thật là đỉnh! Hơn nữa còn chọn chia cho chúng ta, tôi cảm thấy nói không chừng bệnh của mình có thể khỏi hẳn ấy!"

"Ầy, nói khỏi hẳn thì có hơi xa vời, chúng ta cứ chơi cho tốt đã, tranh thủ để bệnh tình thuyên giảm, còn việc khỏi hẳn nói sau đi. Ừm... Để tôi nhớ lại xem, mấy tên kia bảo chúng ta vào game xong, phải làm cái gì đầu tiên nhỉ?"

"Cái này tôi biết! Là tiêu 10 tinh tệ mua gói quà nạp lần đầu! Ờ, không đúng, phải là trực tiếp mua luôn gói nạp tiền cỡ lớn chứ nhỉ, nạp cái này sẽ có tiền kim cương, tính ra thì tiết kiệm hơn, có lời hơn!"

Nói xong, người nọ lập tức cúi đầu thao tác, rất nhanh đã ngẩng lên, cười toe toét báo cho mấy người còn lại là mình đã mua gói 888, chính là gói nạp đắt tiền nhất.

"Mua 888, được 988, dùng hết thì lại nạp thêm là được!" Y nói với nhóm bạn của mình.

Cách đó không xa, Chúc Mặc Lăng dựa theo nội dung nói chuyện của bọn họ, cũng phát hiện sự tồn tại của khu mua sắm trong game, vật phẩm bên trong đủ các chủng loại, rực rỡ muôn màu, quả thực khiến anh ta không nỡ dời mắt đi. Lại nhìn giá cả của mấy món đồ, Chúc Mặc Lăng kinh ngạc nhíu mày, tại sao lại rẻ như vậy? Người thiết kế trò chơi để giá thế này không phải là cho không người ta sao?

Chọn ngẫu nhiên vào từng phần một, cuối cùng cũng thấy vật phẩm có giá trên 100 tinh tệ (Tiền kim cương), Chúc Mặc Lăng thở phào một hơi, tìm "Gói nạp tiền lớn", ấn chọn, một phát mua luôn 5 cái.

Có dùng hết hay không thì tạm thời không bàn đến, nhưng cái gì cần bỏ tiền thì nhất định phải bỏ.

Tiếp đó, Chúc Mặc Lăng tìm được vật phẩm "Gói quà nạp lần đầu", phát hiện thế mà chỉ cần 10 tinh tệ là mua được một cái, cẩn thận kiểm tra nội dung bên trong, suy nghĩ trong đầu không hẹn mà giống hệt với Văn Tinh Diệu lúc trước, 10 tinh tệ mà mua được nhiều đồ như vậy, thực sự quá lời!

Chọn vào, chốt đơn.

Động tác mua đồ của anh ta so với mấy binh sĩ quân đội tập hơn bên kia vẫn chậm hơn một chút, chỗ bọn họ đã tụ lại cùng nhau, lần lượt mở gói quà nạp của mình rồi.

Mới đầu, Chúc Mặc Lăng còn không biết tại sao bọn họ lại không mở hết một lượt với nhau luôn cho tiết kiệm thời gian. Mãi đến khi thấy một người trong số đó mở ra được một cuốc nhỏ màu vàng sáng chói, cả đám lập tức hoan hô rầm trời, anh ta mới biết, hóa ra còn có chuyện tốt như vậy chờ ở phía trước!

Trong đôi mắt lồ ly hẹp dài lóe lên vẻ hứng thú, Chúc Mặc Lăng lấy từ trong ba lô ra một cái túi nhỏ được bọc bằng vài gấm màu đỏ, ngón tay mở nút buộc bên trên, dưới ánh mắt không hề có chút ngạc nhiên nào của Chúc Mặc Lăng, một luồng ánh sáng vàng phát ra.

[Chúc mừng người chơi "Màu Mực", mờ được đạo cụ quý hiếm: Cuốc vàng, trong gói quà nạp lần đầu (Thời hạn sử dụng: Vĩnh viễn)!]

Ồ, hiểu rồi, xem ra vận may của anh ta, cho dù đang ở trong game cũng không bị chút ảnh hưởng nào cả.

Chúc Mặc Lăng ngày càng cảm thấy hứng thú với trò chơi này.

Thấy mới cách có vài giây mà thông báo thế giới đã xuất hiện, chỉ khác mỗi tên người chơi bên trong, mấy người chơi là binh sĩ kia lập tức kích động ồ lên.

"Ố ồ ồ! Nhanh thế mà đã có người mở ra được Cuốc vàng rồi, xác suất mở được vật phẩm vàng nghe đâu chỉ có 1% thôi, những người còn chưa mở gói nạp của mình chắc đang sợ cuống lên rồi!"

"Tới tới tới, chúng ta tiếp tục thôi, tranh thủ mở ra thêm mấy cái cuốc vàng nữa nào, khà khà!"

Hóa ra xác suất xuất hiện của món đồ này không cao à? Chúc Mặc Lăng liếc mắt nhìn cuốc vàng đang nằm gọn gàng trong ba lô sau lưng mình, không nhìn đến những thứ khác nữa, lại mở khu mua sắm game ra.

Nghĩ một chút, anh ta mua thêm 10 gói "Nước suối thần kỳ", 10 gói "Công cụ vàng", 10 "Hộp trang phục bất ngờ", tổng cộng tiêu hết 2.180 kim cương.

Tất cả những vật phẩm này đều có chung một đặc điểm, chính là: Tốt hay xấu phải xem ở vận may.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.