Thể loại: Cổ đại, HE
Số chương: 84 chương
Đây là truyện giả tưởng, không có liên can đến thực tế, lịch sử nào. Nếu có, chỉ là sự ngẫu nhiên
Dạ Đông Tuyết là tam tiểu thư của Dạ gia, là một kẻ thừa thải không ai cần, trong mắt mọi người, nàng là người vừa vô dụng vừa dở hơi. Một ngày kia, Bạch Y Thần đến làm khách ở Dạ Phủ, Dạ Đông Tuyết vì thú vị mà đeo bám hắn.
Bắt đầu có những tin đồn độc ác nhằm vào Dạ Đông Tuyết, cho là nàng muốn quyến rũ Bạch Y Thần, có một số người còn ra tay hại nàng. Không một ai tin nàng, đều cho là nàng sai quấy, Dạ Đông Tuyết cũng chưa từng một lần biện hộ cho mình, nàng cứ ngây ngô nở nụ cười.
Một ngày kia, Dạ Đông Tuyết chết. Khi đó, Bạch Y Thần mới biết được hoá ra trong lòng hắn có nàng. Đáng tiếc, hắn biết được thì đã quá muộn, Dạ Đông Tuyết đã chết.
Thi thể của nàng bị đánh cấp.
Ở một nơi nọ, Dạ Đông Tuyết mở mắt tỉnh dậy. Trong mắt nàng đã không còn ánh sáng rực rỡ của trước kia, chỉ là một màn đêm u ám.
Tang Ly mỉm cười, nói:
- Nàng cứ làm bản thân mình bị thương như thế?
Dạ Đông Tuyết lạnh lẽo nhìn hắn, thờ ơ đáp:
- Không phải có ngươi chữa cho ta sao?
- Nàng đã không còn là Dạ Đông Tuyết. Bây giờ, nàng có thể làm những việc mà nàng muốn, như… xoá sổ Dạ gia chẳng hạn.
Dạ Đông Tuyết không đáp, nàng bây giờ chỉ phát ra sự lạnh lùng, có lẽ, đây mới là bản tính thật của nàng hoặc cũng không phải. Nàng đã thay đổi như thế gian này luôn biến đổi. Dạ Đông Tuyết đã chết, từ giờ, nàng gọi là Nguyệt Vô Thường.
Thế gian này cái gì cũng có thể là giả dối, tình thân là giả, tình yêu cũng là giả, chỉ có một điều là thật, chính là nỗi đau. Bi ai là tên của hắn.
Vì đồng cảm, hay vì thu hút lẫn nhau, hoặc do định mệnh đã an bài hai người sẽ dây dưa, gắn bó một đời.
Đoạn ngắn 1:
Nàng lúc nào cũng cảm thấy lạnh lẽo, muốn được nhận lấy hơi ấm. Dù nàng không nói ra, Tang Ly liền hiểu, tiến tới ôm nàng vào lòng.
- Thường Thường của ta nha…
Hắn cọ trán lên đầu Nguyệt Vô Thường, làm tóc của nàng rối loạn. Nguyệt Vô Thường khẽ nheo mắt nói:
- Tang Ly, chế cho ta thuốc.
- Thường Thường muốn thuốc gì?
- Thuốc tăng chiều cao. Ta không muốn bị ngươi ôm. Ta muốn ôm ngươi.
Khoé môi Tang Ly co giật, hắn xuống giọng nói:
- Vậy ta để Thường Thường ôm là được rồi.
Tang Ly hơi khuỵ chân xuống, để chiều cao của hắn bằng với Nguyệt Vô Thường. Nguyệt Vô Thường liền dang tay ôm lấy hắn, Tang Ly cũng chiều theo ý muốn của nàng, chỉ cần Thường Thường của hắn cảm thấy tốt thì hắn sẽ vui vẻ chấp nhận. Hắn tựa cằm lên vai nàng hưởng thụ.
Nhưng mà… tư thế này thật sự rất mỏi nha.
Đoạn ngắn 2:
Nguyệt Vô Thường hờ hửng nhìn Tang Ly, lạnh nhạt nói:
- Ta sẽ không làm thê tử của ngươi. Sẽ không trở thành người phải sống phụ thuộc vào kẻ khác.
Tang Ly mỉm cười, ôm nàng vào lòng nói:
- Vậy không cần làm thê tử của ta. Ta sẽ là người của nàng.
Nguyệt Vô Thường nhíu mày nhìn hắn, bá đạo nói:
- Ngươi vốn là của ta.
Bình luận truyện