Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi

Chương 1051: 1051: Thỉnh Cầu Của Vương Phu Nhân





Chuyện mà Vương Quân Ngọc nói, thật ra sau khi độc trong người Vương Kỳ Lân được giải, nhị lão Vương gia đã bắt đầu ngầm chuẩn bị.

Thì ra qua hai tháng nữa là thời gian Vương gia tế tổ.

Thời điểm này những năm trước, phu thê Vương gia đã chuẩn bị cho việc tế tổ, nhưng năm nay vì chuyện Vương Kỳ Lân bị bệnh, chuyện tế tổ phải trì hoãn lại.

Bây giờ, Vương Kỳ Lân dần bình phục, phu thê Vương gia bắt đầu thu xếp chuyện về quê tế tổ.

Quê của phu thê Vương gia đều ở Toại Châu, cũng chính là nơi bọn họ ở, tìm một chỗ phong thủy tốt hiến tế tổ tiên.

Nhưng năm nay lại khác.

Đầu tiên là Vương Kỳ Lân bệnh nặng, vừa từ quỷ môn quan trở về.

Sau đó, trong tộc lại có tin truyền tới, nói trưởng bối trong tộc mơ thấy tổ tiên bảo người của Vương gia ở bên ngoài năm nay đều phải về nguyên quán, tế bái tổ tiên để cầu bình an.

Sau khi nhận được thư, phu thê Vương gia quyết định chờ sức khỏe Vương Kỳ Lân tốt hơn một chút, sẽ khởi hành về quê.

Thứ nhất là tế bái tổ tiên.


Thứ hai cũng là để Vương Kỳ Lân gặp trưởng bối trong tộc, tế bái tổ tiên, để tổ tiên phù hộ cho nó.

"Huyện Lương Khê?" Vân Trân sửng sốt.

"Đúng vậy, quê hương của Vương gia ở huyện Lương Khê." Vương Quân Ngọc nói, "Hiện tại đã là mùa xuân, qua vài ngày nữa thời tiết sẽ ấm dần, tới Bắc địa vừa lúc có thể giải nhiệt hóng mát.

Vân đại phu có ân với Vương gia ta, sức khỏe Lân Nhi lại chưa hoàn toàn khôi phục, có lẽ một hai ngày nữa phụ thân hoặc mẫu thân sẽ tự mình tới tìm Vân đại phu, nói với Vân đại phu chuyện này."
Bắc địa...!
Vân Trân nhíu mày.

Một chi của Vương lão gia ở Toại Châu.

Toại Châu gần Bắc địa.

Mà huyện Lương Khê...!
Huyện Lương Khê ở ngay Bắc địa, là một huyện thành thuộc Quán Châu, khoảng cách tới châu phủ Quán Châu không quá xa.

Huyện Lương Khê, Quán Châu...!
Quán Châu...!
Túc Vương Triệu Húc.


Quán Châu chính là đất phong của Triệu Húc.

Nghĩ đến đây, Vân Trân không khỏi căng thẳng.

Nàng đang muốn uyển chuyển cự tuyệt, nhờ Vương Quân Ngọc hỗ trợ nói với lão phu thê Vương gia một tiếng, sau khi giải độc cho Vương Kỳ Lân, nàng định tiếp tục xuống Nam, có lẽ không thể cùng họ lên phía Bắc.

Ngay lúc Vân Trân định mở lời, Vương phu nhân đã dỗ Vương Kỳ Lân xong, từ bên trong đi ra.

"Ta còn đang cân nhắc với lão gia khi nào nói chuyện này với Vân đại phu, không ngờ Quân Ngọc đã nói với đại phu trước." Vương phu nhân vừa đi vừa nói.

"Mẫu thân." Vương Quân Ngọc đứng lên, hành lễ với bà, duỗi tay đỡ bà ngồi xuống ghế trên.

"Hai đứa cũng ngồi đi." Sau khi Vân Trân và Vương Quân Ngọc ngồi xuống, Vương phu nhân kéo tay Vân Trân, nói, "Vân đại phu à, mạng của Lân Nhi nhà ta do người cứu.

Người cứu Lân Nhi, chính là ân nhân của Vương gia chúng ta.

Người đã là ân nhân của vương gia chúng ta, Vương gia chúng ta sao có thể bạc đãi người.

Trước khi tới huyện Lương Khê sẽ đi ngang Toại Châu, ta và lão gia đều hi vọng đại phu có thể đi cùng chúng ta, để chúng ta báo đáp."
Nói xong, Vương phu nhân chờ mong nhìn Vân Trân.

"Vương phu nhân, chỉ sợ ta phải cô phụ..."
"Vân đại phu, người đừng vội đưa ra quyết định.

Ta hi vọng đề nghị này của ta, người có thể suy xét.

Dù sao một nữ tử yếu đuối như Vân đại phu không thân không thích, sức khỏe lại không tốt, có hạ nhân ở cạnh chiếu cố cũng thỏa đáng hơn nhiều.".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.