Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi

Chương 1181: 1181: Giấy Vẫn Không Gói Được Lửa





Không khéo, sau khi Triệu Húc đi, Ám Ngũ trở về.

Lúc trước, Triệu Húc từng lệnh Ám Ngũ điều tra chuyện "Trát Lạc".

Hiện tại đã có kết quả.

Vân Trân ngồi ở Tê Thư Phong nhìn tin tức Ám Ngũ cầm trong tay.

"Vương gia ra ngoài rồi, một lát không thể về, cứ giao tin tức cho ta, chờ chàng về, ta sẽ giao cho chàng." Vân Trân nói.

"Việc này..." Ám Ngũ do dự.

Nghĩ đến nguyên nhân việc này là do cái chết của nô tỳ Quả Nhi, vương gia vì Vân cô nương mới phái gã đi điều tra, ám vệ bọn họ ở bên cạnh Triệu Húc, đương nhiên biết Vân Trân quan trọng với Triệu Húc thế nào, bởi vậy, chỉ do dự một chút, Ám Vệ liền giao tin tức cho Vân Trân.

Vân Trân nhận lấy, gật đầu.

Ám Ngũ hành lễ lui xuống.

Ám Ngũ đi rồi, Vân trân quay đầu nhìn phong thư.

Nàng nhìn chằm chằm một lát, mới chậm rãi vươn tay mở ra.

Vân Trân đã ở trong phòng hai canh giờ.


Nha hoàn canh giữ bên ngoài lo nàng xảy ra chuyện, thử hỏi.

"Ta không sao.

Chỉ là hơi mệt mà thôi, các ngươi lui xuống trước đi."
"Vâng." Nha hoàn hành lễ rời đi.

Vân Trân ngồi trước bàn cầm phong thư Ám Ngũ mang về.

Sắc mật nàng tái nhợt.

Nội dung trong thư, đọc qua không có vấn đề gì.

Trước khi Quả Nhi chết, đã từng để lại hai chữ Trát Lạc.

Triệu Húc phái người điều tra, phát hiện ngoại ô thành Quán Châu có một thôn tên Trán Lạc.

Sau khi phát hiện cái thôn đó, Triệu Húc lại tiếp tục lệnh Ám Ngũ tìm hiểu.

Thôn Trát Lạc giống như các thôn gần thành Quán Châu, không có gì đặc biệt.

Nếu một hai phải nói nó có chỗ nào kỳ lạ thì chỉ có vị trí hẻo lánh, người thường rất khó tìm đến.

Nhưng nếu chỉ đơn giản như vậy, vì sao trước khi chết Quả Nhi lại để lại manh mối Trát Lạc?
Ám Ngũ tới thôn Trát Lạc, không ngừng nỗ lực, cuối cùng cũng tra được chỗ bất thường.


Nghe nói hai tháng trước, trong thôn có một nữ nhân hoài thai dọn vào thôn.

Thai phụ kia, vừa nhìn liền biết không phải người thường.

Bên cạnh thai phụ còn có một bà tử.

Sau khi thai phụ và bà tử vào thôn Trát Lạc, liền bỏ tiền mua một gian phòng.

Thôn vốn không lớn, mọi người không khỏi tò mò về hai người kia.

Nhưng sau khi vào thôn, thai phụ rất ít khi ra ngoài, người trong thôn trên cơ bản đều không nhìn thấy thai phụ kia.

Nhưng vì tò mò, có người nhân lúc bà tử vào thôn mua đồ, dò hỏi.

Bà tử nói bọn họ tới Quán Châu nhờ cậy người thân, kết quả trên đường gặp bọn cướp, lão gia và hạ nhân đều chết, chỉ còn lại bà và phu nhân, cũng chính là thai phụ kia chạy trốn tới nơi này.

Tuy bà tử kia nói thế, nhưng người trong thôn đều cảm thấy không đúng.

Có người còn nghi ngờ có phải là ngoại thất lão gia nào đó trong thành bao dưỡng bên ngoài hay không?
Nhưng thai phụ và bà tử kia sống rất lặng lẽ.

Lâu dần, lòng hiếu kỳ của mọi người cũng phai nhạt.

Sau đó có một buổi tối, có thôn dân nghe tiếng xe ngựa xuất hiện ở cửa thôn, chẳng qua khi đó đã quá muộn, không ai ra xem.

Hôm sau tỉnh lại, thôn dân mới biết tối hôm trước thai phụ kia khó sinh mà chết.

Theo lời bà tử nói, hài tử cũng không thể chào đời.

....



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.