Ngọc Ly đồng ý với Hắc Viên sẽ cùng hắn tổ chức hôn lễ.
Cô muốn rời khỏi hắn.
Hắc Viên là người giữ lời hứa.
Hắn sẽ thả cô đi nếu cô đồng ý chấp nhận tổ chức hôn lễ.
Ngày tổ chức hôn lễ được chuẩn bị vô cùng chu đáo.
Do Ansa bị trưởng lão Lang tộc bắt về nên bà đành luyến tiếc không thể tham dự được.
Mấy ngày nay, cô không có gặp Hắc Viên.
Hắn để cô ngủ ở căn phòng mình, bản thân dọn tới căn phòng khác trong biệt thự.
Mai là hôn lễ sẽ được cử hành.
Hắc Viên trở lại biệt thự vào lúc nửa đêm.
Trên cơ thể hắn chằng chịt vết thương.
Khóe miệng vẫn đang chảy máu xuống.
Leo đợi sẵn ở trước cửa, vội vàng đi tới lấy ra đưa cho Hắc Viên một viên thuốc uống vào.
Hôm nay là ngày thuốc kiềm chế nhân cách phát huy tác dụng.
Nhưng lần này nó còn hơn những gì Leo tưởng.
Anh ta đã tính xác xuất để mức thương tổn cho Hắc Viên giảm xuống mức thấp nhất.
Nhưng cuối cùng vẫn không được.
Vả lại, những vết thương trên người của Hắc Viên chính là khi hắn đạ đớn sẽ tự tìm cách gì đó làm tổn thương cả bên ngoài.
- Hắc Gia, ngài cứ phải khổ sở vậy sao?
Hắc Viên cố chấp uống thuốc vì để có thể xuất hiện cả sáng và tối.
Cái giá phải trả thì vô cùng đau đớn.
Nhưng đối với Hắc Viên thì có là gì.
Hắn đã từng nghe cô bất mãn khi nói về việc không tổ chức hôn lễ.
Nếu cô đã coi trọng nó như vậy, hắn sẽ thành toàn cho cô.
Chỉ cần cô vui là được.
Ansa đã nói với hắn rằng phụ nữ càng ép buộc hay giam giữ họ thì chỉ phản tác dụng.
Chỉ cần, thể hiện tấm lòng và nhún nhường, chắc chắn cô gái đó sẽ động tâm.
Hắc Viên cởi áo ngoài vứt lên ghế.
Hắn xoay người đi lên tầng trở về phòng mình tắm rửa.
Hôn lễ ngày mai nhất định sẽ không thể xảy ra chuyện gì.
[....]
Sáng sớm hôm sau, Ngọc Ly vừa tỉnh dậy đã có một hàng giúp việc nữ xếp hàng giúp cô làm vệ sinh cá nhân xong trang điểm.
Leo nói với cô rằng hôn lễ được tổ chứ tại lâu đài hoàng gia JI.
Xung quanh được trang hoành lộng lẫy.
Đặc biệt, đồ trang trí xa hoa được làm bằng kim cương nguyên chất.
Đầu bếp phụ trách nấu ăn cho khách được tuyển chọn vô cùng kĩ càng và thù lao với giá trên trời.
Khách mời được tham dự hôn lễ đều được phát thiệp mời in ấn nạm vàng có chữ kí của Hắc Viên.
Bảo vệ xung quanh vô cùng nghiêm ngặt, không cho bất cứ ai được đem theo vũ khí nào vào trong.
Ngọc Ly mặc lên người bộ váy cô dâu được nhà thiết kế nổi tiếng người Anh là riêng.
Hôm nay, Ngọc Ly vô cùng xinh đẹp khi mặc bộ váy đính 1000 viên pha lê lấp lánh.
Người ta nói không sai, người đẹp vì lụa.
Nhưng tiếc rằng, dáng vẻ của mọi cô dâu luôn thường trực nụ cười, riêng cô thì không.
Đó dường như là một sự ép buộc.
Trước khi ra khỏi phòng, Ngọc Ly cầm lấy con dao màu ngọc bích để trong người ...
Vì là cô dâu nên Ngọc Ly được đưa ra cửa sau, không cần kiểm tra an ninh mà tiến vào lễ đường.
Quả thực, cô phải công nhận một điều rằng hôn lễ này đúng như trong mơ vậy.
Tất cả đều rất đẹp và lộng lẫy.
Khách mời rất đông, từng tiếng vỗ tay vang lên.
Những cánh hoa đủ màu sắc lần lượt được rải xuống thảm đỏ.
Người đàn ông mặc vest đen đẹp như trong tranh đang đứng trên bục cao đợi cô.
Ngọc Ly biết, cô chưa bao giờ muốn tình cảnh như này xảy ra.
Nếu Hắc Viên không giết Minh Hiểu Nam và Tuệ Nhất Vô thì chắc có lẽ cô đã chấp nhận bên cạnh hắn lâu rồi.
Nhưng mà sự thật quá phũ phàng.
Mọi người đổ dồn về phía của cô dâu đang tiến vào.
Tiếng nhạc nổi lên ru dương rất êm tai,hàng nghìn cánh hoa rơi xuống rất lung linh lãng mạn.
Thấy cô đến gần, Hắc Viên đưa bày tay ra nắm lấy tay của cô.
Hắn làm trụ vững để cô có thể bước lên bục cao cùng mình.
Hàng trăm tiếng vỗ tay rào rào vang lên chúc mừng.
Cô không có ba mẹ, Hắc Viên cũng vậy.
Mẹ hắn bị người Lang tộc bắt phải về.
Còn ba hắn sẽ chẳng bao giờ phí thời gian đến đây cả.
Hai người có điểm rất giống nhau.
Người hắn nhờ làm chủ hôn chính là vị Cha Xứ nổi tiếng.
Nghi lễ chính thức bắt đầu.
Toàn bộ diễn ra rất xuôn xẻ khi vị Cha Xứ kết thúc bài diễn văn.
- Cô dâu và chú rể hãy trao nhẫn cho nhau.
Đây là minh chứng cho sự hạnh phúc của hai người!
Tên thuộc hạ bê cặp nhẫn kim cương đến đưa cho Hắc Viên trước.
Hắn cầm lấy chiếc nhẫn rồi đeo vào ngón áp út bên trái của cô.
Đến lượt Ngọc Ly trao nhẫn.
Không gian dường như im lặng hẳn khi cô rút từ trong người ra một con dao đâm thẳng vào bụng của Hắc Viên.
Tất cả khách mời đều kinh ngạc, có người sợ hãi hét thất thanh náo loạn.
Hắc Viên đưa mắt nhìn xuống con dao trên tay Ngọc Ly.
Máu của hắn chảy rất nhiều.
Thuộc hạ phía sau hắn định nổ súng nhưng hắn lại ngăn bọn họ lại.
Ngay từ đầu, hắn biết cô đã giấu con dao vào người.
Hắn đánh cược rằng cô sẽ không hại hắn.
Nhưng...!hắn sai rồi!
Cô không những ghét hắn mà còn muốn hắn chết! Con dao màu ngọc bích này là Phỉ Thúy.
Bất cứ người trong Lang tộc bị nó cứa phải thì vết thương sẽ chẳng bao giờ lành lại.
Chỉ đợi có chết...
Cả người Hắc Viên đổ gục xuống chân cô.
Leo muốn tiến lên nhưng Hắc Viên giơ tay ra hiệu cho anh ta dừng lại.
- Tại sao? Ngọc Ly...!em...
- Hắc Viên! Tôi căm hận anh đến tận xương tủy.
Anh hại chết Minh Hiểu Nam và Tuệ Nhất Vô...!đây là cái giá anh phải trả!
- Tôi...!không có giết bọn họ!
- Chính mắt tôi đã thấy! Không phải sao? Anh hại chết người thân duy nhất của tôi!
Nước mắt của Ngọc Ly lã chã rơi xuống.
Còn Hắc Viên đau đớn như cắt ruột.
Người thân duy nhất của cô? Còn hắn? Hắn là gì trong mắt cô?
Tình yêu của hắn đối với cô như vậy chưa đủ tốt sao?
Cô...!chưa bao giờ tin hắn! Nói đúng hơn là chưa bao giờ yêu hắn cả.
Nghĩ đến đây, Hắc Viên nở nụ cười chua xót.
Hắn cầm lấy con dao Phỉ Thúy rút ra từ bụng mình.
Máu bắng tung tóe như muốn nhuộm đỏ cả chiếc váy cưới của cô.
Hắc Viên đau khổ loạng choạng đứng dậy.
Hắn đặt lại con dao trên tay cô, quay mũi dao chĩa về phía mình.
Hắc Viên bỗng ôm chầm lấy Ngọc Ly, con dao trên tay cô một lần nữa xuyên qua ngực hắn.
- Ngọc...!Ly...!hôm nay...!chính tay em đã hủy...!đi tình yêu của tôi...!chúng ta...!thật sự...!kết thúc rồi...!tôi hận em! Người phụ nữ...!nhẫn tâm.....