Cùng Ta Qua Từng Thế Giới

Chương 242: Công Lược Quân Nhân Khó Tính 11





#Cap riêng: Bổn công...tử không chạy nữa!
Hoàng My ló đầu vào văn phòng của Thượng Luật, anh ngước lên nhìn.

Ánh mắt sắc bén của anh liền biến mất, thay vào đó thành một cái nhìn bình thường với người bạn của mình.
- Cậu dậy rồi sao?
Hoàng My có một đặc quyền, thay vì giống như các quân nhân bình thường là ngày nào cũng phải dậy từ 4 giờ sáng thì vào chủ nhật thì cô có thể ngủ muộn hơn tùy thích.

Nhờ công lao của cô đối với Thượng Luật rất lớn.

Nhưng vì quen giấc nên tầm 5 giờ là cô sẽ dậy thôi.
- Ừm.

Hôm nay chúng ta có tân thực tập nữa sao?
- Cậu tinh mắt đấy.
Thượng Luật vừa viết viết, xoá xoá, vừa trả lời câu hỏi của Hoàng My.

Cô nhướng mày, một tiểu thư đài các như vậy mà chỉ cần một ngày đã được vào khu quân sự làm thực tập.

Có phải sai quá không?

À được rồi, cô quên mất.

Giang lão gia là một Đại tá, huấn luyện con gái từ nhỏ.

Việc Giang lộ được vào thẳng khu quân sự thì không có gì kì lạ.
Mô phật! Bổn công chúa sắp bị cướp chồng rồi!! Ai cho mà cướp!!!
????️????????️????????
Hoàng My giờ phút này đã hoàn toàn quên mất tiêu chuyện của "Nồi Súp" và sự chung thủy của Thượng Luật.

Mà chỉ lo tính chuyện chuyển quân khu cho Giang Lộ.
Mấy ngày trôi qua như nai trốn miệng cọp, chỉ cần Hoàng My sơ sẩy một chút là Giang Lộ sẽ lập tức đi xin số điện thoại các quân nhân ở đây.

Mà ai cho dùng điện thoại mà xin số làm gì.
Mỗi lần xảy ra chuyện như vậy là Giang Lộ lập tức bị Hoàng My phạt thật nặng.

Thượng Luật cũng góp phần vào.
Như là cút ra ngoài sân ngủ, khiến cô ta bị bệnh mấy ngày liền.

Chạy 100 vòng sân, cô ta ngất xỉu mấy tuần liền.

Đi lấp đầy cái giếng nước, giúp cô ta bị đau khớp mấy tháng liền.
Nhưng cô ta vẫn chẳng chừa.

Nhan Ly cũng nhiều lần nói giúp nhưng bị Hoàng My lườm một cái là câm như hến.
Hoàng My vô cùng đau đầu, thầm chửi cả "Nồi Súp" vì chẳng làm cô ta lay chuyển.

Cô ghét nhất là loại cứng đầu như vậy.

Hoàng My cực kì kiên nhẫn mà phạt, chỉ thiếu nước đánh chết cô ta thôi.
Lý do Giang Lộ không ve vãn cô không phải vì Hoàng My không đẹp trai, mà là vì cô ta mặc định trong đầu rằng Hoàng My là của Nhan Ly vì thấy cô hay để ý nữ chủ.
Ai biết được Hoàng My để ý Nhan Ly là vì đề phòng hào quang chói loá của cô ta chạm tới Thượng Luật thôi.
- Luật Luật! Cậu làm gì mà chăm chú thế!?
Hoàng My đóng cửa văn phòng lại rồi ngồi xuống ghế.

Thượng Luật nhìn vào mấy cái giấy nhưng vẫn để ý đến Hoàng My.

Đưa tay ngoắc ngoắc về phía cô.
Hoàng My tiến đến, nhìn vào tờ giấy.


Vừa đọc thì chỉ muốn đỡ trán.
Chính phủ nói rằng người dân vùng dịch bệnh không chịu cách ly nguồn kinh tế, vẫn có người trốn tránh chính quyền đi câu cá ở con sông.

Việc chữa bệnh cũng bị lộn xộn vì người dân không nghe lời nhân viên y tế.

Chính phủ muốn gửi người quân đội đi giải quyết.

Ừ thì chính phủ nước F là vậy, động khẩu không được thì động thủ.
Một khi ngôn từ đã bất lực thì bạo lực sẽ lên ngôi.

(Trích câu nói của Minh Dự)
Quân đội nước F luôn trong trạng thái sẵn sàng, dù chỉ là một chuyện nhỏ nhưng việc Nguyên soái tiêu biểu như Hoàng My đi cũng là chuyện bình thường.
Sau khi bàn tính với Thượng Luật thì Hoàng My ra khỏi văn phòng, đến phòng tập bắn kiểm tra.
- Minh Nguyên soái!
Các quân nhân và đội trưởng đưa tay lên chào.

Hoàng My đưa tay rồi gật đầu chào lại.

Sau khi thấy ổn định rồi thì cô đi ra sân tập kiểm tra đám nữ quân nhân kia, chợt nghe tiếng xì xầm.
- Cái con nhỏ Giang Lộ đó đúng là kiêu ngạo!
- Cả con nhỏ Nhan Ly nữa, cậy mình là tiểu thư rồi muốn làm gì thì làm sao!
- Hai con đó lúc nào cũng bày ra vẻ mặt cao lãnh, làm như cao quý lắm không bằng.
- Đúng đúng...
Hoàng My nghe lén được vài câu như vậy, nói chung là chuyện hai người đó bị nói cũng không có gì lạ.

Ai thèm quan tâm.
- Minh Nguyên soái vừa ra khỏi văn phòng thì con nhỏ Giang tiểu thư đó cũng chạy lên rình trộm Thượng Đại nguyên soái rồi!
- Nghĩ mình có thể leo được lên làm Đại nguyên soái phu nhân chắc!
Hoàng My vừa nghe thấy trọng tâm thì chỉ nhẹ nhàng quay đi, tiến về phía văn phòng của Thượng Luật.
Thượng Luật lúc này đang bấm bút nghĩ ngợi, cuối cùng không nhịn được nữa.

Anh liếc mắt, ném cây bút về phía bức tường.
- Ai đó!?
Giang Lộ thấy bị phát hiện thì giật mình, khép nép ngại ngùng bước ra.

Gương mặt ửng hồng cũng thể hiện rõ sự lúng túng của cô ta.
- Thượng...Thượng Đại nguyên soái...
Cô ta ấp úng, tiến đến đứng trước mặt Thượng Luật.

Chưa kịp nói thêm lời nào thì một giọng nói trầm trầm không vui vang lên sau lưng.

- Luật Luật...ồ...
Hoàng My bước vào phòng, đôi mắt nheo lại nhìn cô gái nhỏ vừa giật mình kia.

Giang Lộ đang run rẩy, phải nói là cô ta e ngại Hoàng My, vì e ngại nên cô ta luôn trốn tránh cô.
Hoàng My từng thầm mỉa mai cô ta.

Nếu đã biết trước hậu quả thì tự mình phải biết điều.

Nhưng Giang Lộ lại đặc biệt ngu ngốc nên Hoàng My vô cùng ghét bỏ.
- Minh Hoàng, cậu quay lại rồi.

Đúng lúc cần thiết!
Thượng Luật nghiêng đầu nhìn sang, gương mặt vẫn một biểu cảm không thay đổi.

Hoàng My cười, nhặt cây bút dưới đất lên rồi tiến đến bàn làm việc của Thượng Luật.
- Minh...Minh...Nguyên soái!
- Giang Lộ...tôi nhớ rằng mình chưa từng cho cô nghỉ phép.
Giang Lộ nắm chặt vạt áo, cúi đầu không dám hó hé.

Hoàng My nhìn cô ta một lúc rồi nhìn sang Thượng Luật.
- Cậu xem, sáng nay Noxus gặp tai nạn giao thông.

Nghe kiểu gì cũng thấy thật kì lạ...
Tay Thượng Luật để trước cằm, gương mặt suy tư vô cùng đẹp trai.

Giang Lộ đang e ngại cũng bị sự đẹp trai làm cho ngơ ngẩn.
Hoàng My nghiêng đầu suy tư.

Nam phụ Nồi Súp xảy ra vấn đề rồi!? Trong nguyên tác đâu có nói đến chuyện này.

Cốt truyện lại lệch quỹ đạo rồi?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.