Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ

Chương 1042



Chương 1042

“Hừ, không sao, cô quên rồi thì tôi sẽ giúp cô nhớ lại”

Sau khi Lâm Thúy Vân nói điều này, cô ấy lấy điện thoại di động ra và gõ vào màn hình, giọng nói của Mộ Vấn An đêm đó lại vang lên khắp đại sảnh.

“Lâm Thúy Vân dừng lại! Đồ khốn, đồ điên!”

Mộ Vấn An đột ngột đứng dậy, cô ta giơ tay định chạy về phía Lâm Thúy Vân.

Đúng lúc mọi người nghĩ đoạn video vừa rồi sẽ xuất hiện trở lại thì nguồn điện trong hội trường vụt sáng rồi đột ngột bị cắt.

Mọi người kinh ngạc nhìn chung quanh, chỉ thấy Lê Chí Sơn đang không vui vẻ đứng ở đối diện với Lục Mộc Thâm, đôi mắt lạnh lùng toát ra tia sáng lạnh như băng: “Lâm Thúy Vân, người xưa có câu, bỏ qua cho người cũng là bỏ qua cho chính mình!”

Lâm Thúy Vân cười lạnh, như thế cô ấy đang nghe thấy một trò đùa nực cười nhất trên thế giới “Anh Lê, anh thật là thú vị! Bây giờ muốn tôi bỏ qua sao? Vậy thì khi Mộ Văn An phá hoại gia đình tôi, tại sao tôi không nhìn thấy cô ta bỏ qua cho chúng tôi, bỏ qua cho chính cô ta?

Thấy công tắc điện đã bị ngắt, Lâm Thúy ‘Vân không thèm nói tiếp.

Cô dửng dưng cất điện thoại “Dù sao thì mọi người cũng đã xem đoạn video tuyệt vời vừa rồi. Dù anh Lê có cắt điện đi chăng nữa thì đối với tôi cũng không thành vấn đề.”

Lê Chí Sơn dường như vẫn chưa hiểu ra, nhà họ Lâm đã phá sản rồi, Lâm Thúy Vân này lấy đâu ra dũng khí mà dám chống đối anh ta.

Mặt khác, Mộ Văn An vẫn đang cố gắng đấu tranh cuối cùng, cô ta thực sự không muốn nhìn mọi nỗ lực của mình trở nên lãng phí như thế này.

Có trời mới biết cô ta đã phải chịu đựng nhiều như thế nào trong suốt các cuộc phẫu.

thuật thấm mỹ: “Lâm Thúy Vân, đừng nghĩ rằng cô có thế chứng minh bất cứ điều gì bằng cách lấy ra một video như vậy! Nếu cô thực sự có video này, tại sao cô không đưa nó ra tòa? Bây giờ tôi có lý do để nghỉ ngờ rằng video của cô được cắt ghép! nước bẩn vào người tôi như tỈ rả thù!”

Lâm Thúy Vân chế nhạo, cô cứ nhìn Mộ ‘Vãn An như vậy, đến nước này mà cô ta vẫn còn giảo hoạt, đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!

“Lâm An Nguyên, bây giờ mở to mất mà nhìn, người phụ nữ em lấy hết tâm gan ra để đối đãi là người như thế nào!”

Giọng điệu cao vót đột ngột của Lâm Thúy ‘Vân khiến ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phía cô ấy, họ lần lượt nhìn về phía cổng khách sạn Chỉ nhìn thấy một thanh niên cao to đẹp trai đang từ từ bước vào với vẻ mặt u ám.

“Trời ơi! Chẳng phải anh ta là nhân vật chính trong video vừa rồi sao?”

“Trông đẹp trai hơn trong video.

“Đúng vậy! Là anh tai Là anh taI”

Có tiếng xì xào đột ngột vang lên trong hội trường.

Khi Mộ Văn An nhìn thấy Lâm An Nguyên, toàn thân cô ta đột nhiên sụp đổ.

Cô ta tuyệt vọng đứng dậy và lao đến trước mặt cậu ta, kéo quần áo của cậu ta và rống lên một cách cuồng loạn: “Lâm An Nguyên, đồ khốn nạn! Tại sao anh lại làm hại tôi như thế này? Anh biết rõ ràng buổi họp báo này có ý nghĩa như thế nào với tôi, anh muốn hủy hoại tôi sao! Đồ súc sinh! Tôi ghét anh! Mỗi lần nhìn thấy anh, tôi lại nghĩ đến chị gái Lâm Thúy Vân của anh, anh cũng kinh tởm như chị gái của anh!”

Lâm An Nguyên ngây người đứng ở nơi đó, nhìn Mộ Vấn An đánh điên cuồng vào lông ngực mình.

“Tại sao? Tại sao anh lại làm hại tôi như thế này? Tôi hận anh! Tôi hận anh! Cả đời này tôi hận anh!”

Mộ Vấn An vẫn còn đang điên cưồng trút giận, khuôn mặt tuấn tú của Lâm An Nguyên cuối cùng cũng buông lỏng ra, cậu ta nắm lấy nằm đấm của Mộ Vãn An, sau đó cúi đầu lạnh lùng nhìn cô ta: “Là do tôi làm hại cô hay cô làm hại tôi? Là vì tôi thích cô, nên đế giữ thế diện cho cô, ngay cả khi ra tòa, tôi cũng không đưa đoạn phim này ra”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.