Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ

Chương 1066



Chương 1066

Sau khi xem xong từng bức ảnh một, nét tuấn tú trên gương mặt Lục Mặc Thâm trở nên vô cùng nghiêm trọng.

Anh ta nhìn Lệ Hữu Tuấn với vẻ không vui: “Tại sao anh lại có những bức ảnh này?”

Tất cả những bức ảnh này đều do những người khác chụp khi Lâm Thuý Vân đang học.

ở nước Anh Nam. Nhất cử nhất động của cô ấy, từ một cái nhăn mặt đến một nụ cười, hầu như mọi cử động dù là nhỏ nhất của cô ấy đều bị chụp lại.

Mà nhìn những bức ảnh, có vẻ như người chụp cũng có tình cảm đặc biệt với Lâm Thuý ‘Vân nên bức ảnh nào trông cô ấy cũng rất xinh đẹp, “Tôi chỉ có trách nhiệm cung cấp những bức ảnh này cho anh thôi. Còn về phần ai là người chụp, đó là trách nhiệm cơ bản nhất của anh với tư cách là người đàn ông của cô ấy, vì vậy đừng hỏi tôi”

Nói xong những lời này, Lệ Hữu Tuấn lập tức đứng lên, anh xoay người đi về phía đại sảnh lớn của biệt thự.

Cậu nhóc Lệ Tử Việt kia, thăng bé nghĩ rằng nó đi tiểu thì có thể trốn được tội sao?

Thật là ngây thơ mài Trong nhà vệ sinh ở sảnh lớn của biệt thự, Tô Kim Thư vừa chạy ra, đã thấy lần lượt Lâm Thuý Vân rồi đến Lệ Tử Việt, hai người một lớn một nhỏ, vẻ mặt hết sức hoảng hốt chạy vào, thế là cô cũng tò mò hỏi thử: “Tại sao hai người cũng chạy vào đây?”

Hai người một lớn một nhỏ có chút hơi kinh ngạc, liếc nhìn nhau một cái, sau đó, tay đồng thời lau mồ hôi hột trên trán, Lâm Thúy.

Vân và Lệ Tử Việt đồng thanh cùng nói “Hai người đàn ông ở bên ngoài kia thật đúng là không dễ đụng vào mà!”

Suýt chút nữa Tô Kim Thư cười phọt ra ngoài: “Vừa rồi hai người còn hùa nhau lừa gạt mình, mồm mép cứ phải gọi là lưu loát lia lịa, bây giờ thì cũng bị thế rồi chứ gì?”

Lâm Thuý Vân dắt tay Lệ Tử Việt, hai người cùng đẩy Tô Kim Thư sang một bê “Kim Thư à, không dám nghĩ lại chuyện cũ nữa luôn, mà những chuyện không vui như thế thì khỏi nói nữa đi!” Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Vậy sao, nếu không dám nghĩ lại chuyện quá khứ xưa cũ nữa thì chúng ta hãy nói một chút về chuyện tương lai sau này đi!”

Nói đến đây, Tô Kim Thư quay đầu lại và nhìn Lâm Thuý Vân một cách trịnh trọng, đàng hoàng: “Thúy Vân, mình muốn hỏi cậu, sau khi đi du học ở nước Anh Nam trở về, cậu dự định sau này sẽ như thế nào nữa?”

Vừa nhắc đến chuyện này, cả khuôn mặt của Lâm Thuý Vân ngay lập tức xị xuống, dài mặt ra, c‹ không khỏi than thở: “Haiz, cậu không nhắc đến chuyện này thì hay hơn Tự nhiên cậu lại nhắc đến làm cho tâm trạng của mình trùng hẳn xuống!”

“Tại sao lại thế? Không phải cậu luôn là sinh viên giỏi hàng đầu ở nước Anh Nam sao?”

“Cho dù có là sinh viên tài giỏi giang hàng đầu như thế nào đi chăng nữa, cậu tưởng có thể dựa vào cái danh sinh viên giỏi hàng đầu này để giải quyết được Lục Mặc Thâm hay sao?”

“Giáo sư Lục á? Giáo sư Lục nâng đỡ cậu còn không kịp chứ sao lại gây khó dễ, cản trở gì cho cậu!”

Lâm Thuý Vân thở dài một hơi: “Mình thấy anh ta muốn gây khó dễ cho mình thì cũng được thôi, mình chỉ sợ anh ta sẽ nâng đỡ mình!”

Hóa ra, giáo sư Lục gian xảo không chỉ đơn giản là đến nước Anh Nam để giúp đỡ Lâm Thuý Vân đi học trong hai năm.

Anh ta đã phát huy hết những phẩm chất ga lăng của mình, không chỉ chăm sóc Lâm Thuý Vân một cách tỉ mỉ, từ hình ảnh cá nhân đến xác định hình tượng của cô ấy, mà ngay cả quần áo, đồ ăn, thức uống, nhà ở, phương tiện đi lại đều được anh ta sắp xếp ổn định, xong xuôi.

Mặc dù trong cuộc sống hàng ngày, Lâm Thuý Vân có hơi ngốc nghếch nhưng cô ấy lại có một năng khiếu bẩm sinh về vũ đạo và diễn xuất Lục Mặc Thâm tuyên bố rằng anh ta đã sử dụng một trong những mánh khóe hèn hạ nhất trên đời, đó là chiều chuộng người con gái này đến mức cô ấy không thể tự chăm sóc bản thân mình. Rồi một ngày nào đó, anh ta sẽ đột ngột ra đi, lúc ấy, Lâm Thuý Vân sẽ nhận ra rằng cô ấy sẽ không thể sống nổi nếu thiếu anh ta!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.