Cùng Trời Với Thú

Chương 339: 339: Chỉ Để Ý Giết Không Lo Chôn



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Sở Chước xuất hiện được quá trùng hợp, càng bị nói nàng là trôi theo nước biển tới đây.

Lúc trước rất nhiều người tu luyện thấy một màn như vậy, bọn họ thậm chí còn tưởng rằng Sở Chước là mị quỷ biến thành, không dám dễ dàng ra tay cứu giúp, để tránh cứu lên một mị quỷ cao cấp ngụy trang thành nhân loại, cuối cùng vẫn là Ô Tử Hàm đi xin qua chỉ thị Ô chủ, Ô chủ tự mình ra tay cứu lên.

Bọn họ cũng không nghi ngờ Ô chủ quyết định, nếu ngay cả Ô chủ cũng phân không rõ là người hay là mị quỷ, có lẽ trên thuyền này sẽ không ai có thể phân được rõ ràng.

Cũng bởi vì như thế, ở Ô chủ cứu người lên, cũng đưa tầng thứ năm, người trên thuyền nói càng nhiều là giữa Ô chủ cùng nữ tu cứu lên có quan hệ gì đó, càng nói càng ái muội, nhưng thật ra không có nghi ngờ gì đối với thân phận cùng lai lịch của Sở Chước.

Sau đó Ô chủ chính miệng thừa nhận, Sở Chước là "Cố nhân", đám người Vân Nhụy tiên tử tự sẽ không cảm thấy phải nói cái gì nữa.

Nhưng sau đó mị quỷ liên tiếp tập kích, thậm chí còn xuất hiện một mị quỷ cao cấp, cho dù nó bị Ô chủ ra tay đuổi đi, nhưng bọn hắn đều hiểu rõ, nó nhất định là núp ở trong biển thời gian, âm thầm xem xét hành tung bọn họ, nếu không mị quỷ sẽ không thường xuyên xuất hiện như thế, giống như mặc kệ đi đến nơi nào, đều trốn không thoát mị quỷ.


Phạm Tiên Vực không phải người ngốc, rất dễ dàng liền liên tưởng đến phương thức Sở Chước xuất hiện.

Bản thân Vân Nhụy tiên tử các nàng không tận mắt nhìn thấy tình huống Sở Chước xuất hiện, nhưng mà nghe nói từ miệng người tu luyện khác, cũng hiểu được có chút không tưởng tượng nổi, lúc ấy chỉ cảm thấy đó là một người được thời gian thừa nhận.

Người như vậy cũng không phải không có, bọn họ cũng từng nghe nói có người bất hạnh ngã xuống biển thời gian, khi thiếu chút nữa bị mị quỷ giết chết, đột nhiên được sóng thời gian đưa đi, may mắn mà thoát chết.

Cho nên bọn họ vẫn luôn không nghĩ nhiều.

Hiện tại gặp phải thuyền càng ngày càng nhiều, mị quỷ như là ruồi nhặng bâu xương cốt, nhìn kỹ bọn hắn chằm chằm, không thể không nghĩ nhiều.

Ô Tử Hàm bị hai nữ nhân nhìn chằm chằm, áp lực có chút lớn, trong lòng tuy rằng lo lắng vì Sở Chước, trên mặt nhưng không hiển lộ mảy may.

Hắn cười nói: "Chẳng lẽ hai vị tiên tử là hoài nghi nàng? Tu vi của Sở cô nương các ngài cũng rõ ràng, nàng chẳng qua là tu vi Nhân Hoàng cảnh, so với chúng ta đều thấp hơn vài cảnh giới, mị quỷ nếu thực vì nàng mà đến, từ lúc khi nàng còn ở trong biển, hẳn là mang nàng đi mới đúng, làm sao để vào chúng ta cứu nàng?"
Thất Âm tiên tử cùng Vân Nhụy tiên tử nhìn hắn, không nói gì.

Ô Tử Hàm cũng không nói nữa, trên mặt tươi cười ôn hòa mà thong dong.

Vân Nhụy tiên tử nhịn không được mắng hắn lão hồ ly ở trong lòng, bình thường nhìn rất dễ bắt nạt, kì thực trơn như chạch, rốt cuộc là tu vi Thánh Đế cảnh hậu kỳ, còn là quản sự Ô chủ tín nhiệm, đâu có thể nào dễ dàng bị bắt nạt như vậy? Hết thảy chẳng qua là làm ra cho người vội tới xem thôi.

Ô chủ không dễ dàng xuất hiện, hắn liền đại biểu bản thân Ô chủ, đối với ai đều là dáng vẻ hòa khí, cũng không lấy thân phận cùng tu vi bắt nạt người khác, tao nhã hiền hoà, không trách thanh danh hắn vô cùng tốt ở trong các vực, người tu luyện thích kết giao cùng hắn lại không biết là bao nhiêu.


Có thể nói, thanh danh bên ngoài Ô Minh Vực tốt như thế, còn có công lao vị quản sự Ô Tử Hàm này.

Sau một lúc lâu, Vân Nhụy tiên tử cười nói: "Người tu luyện có thể được thời gian thừa nhận cực ít, vị Sở cô nương kia có thể được thời gian thừa nhận, có thể thấy được là người cực hiếm thấy, không biết nàng là người vực nào? Xuất thân môn phái nào?"
Ô Tử Hàm xin lỗi nói: "Ta cũng không biết, Ô chủ vẫn chưa nói cho ta biết.

"
"Sở cô nương chưa nói?"
Xem này, ngay cả Thất Âm tiên tử đều có chút tò mò, chẳng lẽ bọn họ cứu người lên, sau đó gì cũng chưa hỏi?
Ô Tử Hàm oán thầm trong lòng, ở sau khi xác định Sở Chước có liên quan hệ cùng vị kia Bạch Ly Vực, ai còn dám lắm miệng thăm dò? Ô chủ chính là chắc chắc điểm ấy, cho nên ngài ấy cứu Sở Chước lên, dốc lòng trị liệu cho nàng, còn truyền thụ 《bí quyết Tịnh Vân Linh》cho nàng, xem như bán ho Bạch Ly Vực một cái mặt mũi, cần gì phải hỏi nhiều?
Còn Ô Tử Hàm, hắn không can đảm hỏi.

Nếu không phải sợ người ngoài khả nghi, hắn hận không thể cúng bái Sở Chước, hoàn hảo không tổn hao gì đưa nàng đến Bạch Ly Vực, giao cho vị kia.

"Ô chủ không để người đi quấy rầy Sở cô nương.


" Ô Tử Hàm nói dối mắt chớp cũng không chớp, dù sao hai người này cũng không dám đi tìm Ô chủ chứng thực, hắn cũng không lo lắng lời nói dối của mình bị vạch trần.

Đợi Ô Tử Hàm rời khỏi, Vân Nhụy tiên tử cùng Thất Âm tiên tử hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời lại không xác định mị quỷ tập kích có liên quan với Sở Chước hay không.

Chẳng lẽ thật là các nàng nghĩ nhiều?
Người được thời gian biển thừa nhận cũng không phải không có, Sở Chước hẳn là còn không có bản lĩnh làm cho mị quỷ cao cấp vì nàng mà đến, thậm chí phí tâm tư tập kích bọn họ như thế.

Có lẽ là bọn họ nghĩ sai phương hướng, mị quỷ có thể
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.