Cung Tường Vãn Tâm

Chương 28: Ghen tị



"Lan phi, ngươi nói bậy! Ta là người ngay thẳng, chuyện mình không làm, ta nhất quyết không nhận! Lâm muội muội, ta không quan tâm muội tin ai. Tóm lại, ta không có quất roi đuổi Lan phi, tóc của nàng ta là tự rơi!"

Dĩnh phi không ngờ mình chỉ ngồi trong nhà mà họa vẫn từ trên trời rơi xuống.

Bây giờ nàng cuối cùng cũng hiểu hôm nay Lan phi tới Chiêu Dương Điện là để vu oan cho nàng.

Nàng cũng có lòng tự tôn của mình. Chỉ giải thích hai câu, nàng không muốn trình bày nữa.

"Hai vị tỷ tỷ, hai tỷ ai cũng nói mình đúng, mà các cung nhân chắc chắn cũng sẽ nói theo chủ tử của mình, thẩm vấn cũng không hỏi được gì, muội muội thì khi nãy không ở đây, hai vị tỷ tỷ đúng là làm khó muội muội rồi."

"Muội muội đang thay hoàng thượng quản lý hậu cung, không thể ba phải thế được! Hôm nay bổn cung vô duyên vô cớ chịu nhục ở Chiêu Dương Điện, muội muội bắt buộc phải đòi lại công bằng cho bổn cung mơi được. Nếu muội muội không có năng lực xử lý việc nhỏ này, bổn cung chỉ có thể mời hoàng thượng đến chủ trì công bằng."

Thấy Lâm chiêu nghi không muốn đứng về phía mình, Lan phi bất mãn trừng mắt, kéo hoàng thượng ra.

Nghe Lan phi châm chọc năng lực của mình, sắc mặt Lâm chiêu nghi lập tức trở nên u ám, nhưng ngay tức khắc đã bình thường trở lại, khẽ cười: "Tỷ tỷ yên tâm, nếu đã tới rồi, muội muội đương nhiên sẽ xử lý việc này thật tốt."

"Vậy còn dài dòng cái gì? Không biết muội muội định xử lý sao đây?

"Tỷ tỷ muốn muội xử lý thế nào? Có gì tỷ tỷ cứ nói thẳng để muội muội biết, kẻo tỷ tỷ lại bảo muội xử lý không hợp ý mình."

"Lâm muội muội nói vậy là tin nàng ta chứ không tin bổn cung đúng không?"

"Dĩnh phi tỷ tỷ yên tâm, muội muội cũng sẽ không để tỷ tỷ bị oan." Thấy Dĩnh phi tức giận nghi ngờ mình, Lâm chiêu phi vội giải thích, lặng lẽ nháy mắt ra hiểu bảo nàng đừng vội.

Dĩnh phi hiểu ý, không làm khó Lâm chiêu nghi nữa, im lặng chờ xem việc này sẽ xử lý thế nào.

Thấy đã trấn an được Dĩnh phi, Lâm chiêu nghi cười nói với Lan phi: "Tỷ tỷ, thế tỷ muốn xử lý việc này sao đây?"

"Hừ, đương nhiên là muốn Dĩnh phi xin lỗi bổn cung, sau đó tịch thu mấy thứ đồ chơi có thể làm người khác bị thương của nàng ta, nghiêm cấm tất cả phi tần hậu cung chơi mấy thứ này để tránh lần sau bổn cung hay các tỷ muội khác trong cung thương."

"Trâu Lạc Lan, ngươi đúng là kẻ ác cáo trạng trước, ta chẳng làm gì cả, tại sao phải xin lỗi ngươi?Đừng hòng! Còn nữa, ta luyện công ở Chiêu Dương Điện của ta, việc này đã được hoàng thượng ân chuẩn, ngươi lấy tư cách gì mà xen vào? Có bản lĩnh thì ngươi đi cáo trạng với hoàng thượng đi. Nếu hoàng thượng không cho ta sau này luyện công ở Chiêu Dương Điện nữa, ta đây đương nhiên sẽ tuân thủ, không cần kẻ khác nói nhiều!"

Lan phi được một tấc lại tiến muốn thước, Dĩnh phi cũng không chịu thua.

Nàng ta biết lôi hoàng thượng ra, nàng đương nhiên cũng thế.

Lâm chiêu nghi nghe Dĩnh phi nói chuyện cương liệt như vậy, chẳng những không cho Lan phi mặt mũi, ngay cả thể diện của nàng cũng không cho, còn nói chỉ nghe chính miệng hoàng thượng nói mới tuân thủ, vậy người đang cầm quyền hậu cung này là cái gì? Vật bài trí à?

Ánh mắt Lâm chiêu nghi trở nên sắc bén, nhưng ngay sau đó lại tươi cười dịu dàng: "Hai vị tỷ tỷ đừng tức giận, nghe muội muội nói đã. Dĩnh phi tỷ tỷ, hôm nay dù chân tướng sự việc thế nào, Lan phi tỷ tỷ cũng có ý tốt đến Chiêu Dương Điện thăm tỷ tỷ, nhưng tỷ tỷ lại từ chối không gặp người ta, hại người ta xấu mặt trước cung nhân, đây là sự thật có đúng không?"

"Sao muội biết nàng ta tới đây có ý tốt chứ không phải muốn hãm hại ta?"

"Việc này... Lan phi tỷ tỷ xưa nay mảnh mai, lần này cũng tay không tấc sắt đến Chiêu Dương Điện, mà Dĩnh phi tỷ tỷ lại giỏi quyền cước, tay còn cầm roi. Vậy nên nếu nói Lan phi tỷ tỷ muốn tới hại Dĩnh phi tỷ tỷ, chỉ sợ dù hoàng thượng có nghe cũng thấy buồn cười, ha ha..." Lâm phi nói nửa đùa nửa thật, còn cố tình cười ha ha.

Dĩnh phi nhất thời không tìm được lý do đáp trả.

Lan phi thấy vậy lập tức thêm mắm thêm muối: "Đúng thế! Cho dù bổn cung có muốn hại người ta thì cũng không ngốc đến mức đi tay không, hơn nữa còn là hại người biết võ công, bổn cung thế này chẳng phải lấy trứng chọi đá tự hại chính mình sao? Xem ra hoàng thượng lệnh Lâm muội muội quản lý hậu cung đúng là đã trọng dụng đúng người. Lâm muội muội quả nhiên biết giữ đầu óc tỉnh táo, xử lý mọi việc công bằng."

Lan phi cố ý khen ngợi Lâm chiêu nghi, nhưng thực chất là ném vấn đề cho nàng.

Lâm chiêu nghi chẳng mong được Lan phi khen trước mặt Dĩnh phi, cứ như bọn họ thân thiết hơn Dĩnh phi vậy. Nhưng với tình hình hiện tại, nàng biết không thể không chu toàn hai bên.

Theo suy đoán của Lâm chiêu nghi, hoàng thượng chỉ kiêng kị thế lực gia tộc sau lưng Lan phi, nếu không nàng ta chẳng có gì đặc biệt. Nhưng Dĩnh phi thì khác, từ ngày vào cung, tuy nàng ấy không phải người được hoàng thượng sủng ái nhất nhưng lại có đặc quyền độc nhất trong hậu cung, đó là có thể tự do luyện võ.

Thế nên trong khi các phi tần hậu cung khác cẩn thận từng bước, chỉ có nàng ấy vẫn tự do thoải mái như vậy.

Hoàng thượng mặc kệ, hoàng hậu ngày xưa cũng không quản lý nàng ấy.

Địa vị của nàng ấy cũng chỉ đứng sau hoàng hậu.

Đãi ngộ tốt như vậy đương nhiên khiến người ta ghen ghét.

Hôm nay nàng đương nhiên phải nhân cơ hội này thuận nước đẩy thuyền, tước đoạt đặc quyền của nàng ấy mới được, đồng thời cũng củng cố vị trị độc nhất của mình.

Nghĩ vậy, Lâm chiêu nghi cười đáp: "Lan phi tỷ tỷ yên tâm, hoàng thượng lệnh muội quản lý hậu cung, muội làm việc đương nhiên sẽ cố gắng công bằng, không phụ sự tín nhiệm của hoàng thượng dành cho muội."

"Ha ha, vậy thì tốt. Thế tỷ tỷ sẽ ngồi nghe xem hôm nay muội muội định xử lý công bằng thế nào."

"Ta cũng đợi xem Lâm muội muội sẽ làm gì."

Lan phi và Dĩnh phi nói, dứt lời, cả hai đều trừng mắt nhìn nhau.

Lâm chiêu nghi nhếch môi: "Nếu hai vị tỷ tỷ đều cho rằng mình đúng, vậy để muội muội xin lỗi Lan phi tỷ tỷ. Hôm nay Lan phi tỷ tỷ ở trước cửa Chiêu Dương Điện chịu thiệt cũng là do muội quản lý hậu cung không tốt. Vậy nên dù ai đúng ai sai, muội muội vẫn là người có lỗi. Mong Lan phi tỷ tỷ đại nhân đại lượng, hôm nay tha cho muội muội được không?"

"Thôi được, nếu muội muội đã khiêm tốn như vậy, bổn cung nhận lời xin lỗi của muội muội, kẻo người ta lại nghĩ bổn cung keo kiệt!"

Thái độ của Lan phi lúc này y hệt khổng tước cao ngạo.

"Tạ tỷ tỷ, tỷ tỷ đúng là đại nhân đại lượng."

"Hừ, bớt vỗ mông ngựa bổn cung đi. Sau đó thì sao? Muội muội định xử lý thế nào? Đừng để bổn cung thất vọng đấy!"

"Bây giờ đương nhiên là muội nói chuyện với Dĩnh phi tỷ tỷ rồi. Dĩnh phi tỷ tỷ, muội biết tỷ thích luyện võ từ nhỏ, từ khi vào cung, hoàng thượng cũng đặc biệt ân chuẩn cho tỷ tỷ luyện võ tự do ở Chiêu Dương Điện."

"Hừ!"

Dĩnh phi vừa thế thua thiệt, bây giờ nghe Lâm chiêu nghi nói, không khỏi hừ lạnh trút cơn hờn dỗi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.