Cuộc Chiến Học Đường

Chương 31: Chap 31



Cứ đà này chắc bắt mọi người chờ mòn luôn quá :((( Thiệt tình do ham chơi với lười quá đây mà >///

Không biết mọi người còn nhớ nội dung chap trước không nhỉ? Vì khá lâu nên mỗi chap tớ sẽ thêm phần Tóm tắt nội dung chap trước nhé!

À,còn 1 chuyện nữa,tớ đang định tổ chức 1 đợt vote couple trong truyện. Mọi người nghĩ thế nào? Cho tớ biết ý kiến nhé!

________________

TÓM TẮT NỘI DUNG CHAP TRƯỚC

Anh Ân sai bảo tụi nó như người hầu của Tống Nguyệt. Hắn từ xa thấy đi tới sinh sự với anh Ân. Hắn đang định vung nắm đấm với anh Ân thì nó ngăn hắn lại,kéo hắn xuống sân sau. Tại sân sau đã diễn ra 1 khung cảnh lãng mãn nhưng không thiếu những giọt nước mắt đau buồn của nó. Hắn đã biết chuyện nó là FSA,hắn sut nghĩ rất nhiều thứ về nó. Nó và hắn trốn lên thì bị bắt gặp. Trong tiết học,tụi nó và tụi hắn rất tình cảm ( trừ Kỳ-Lộc ). Kỳ và Lộc vẫn thế, mặc kệ đối phương mặc dù bản thân rất muốn quan tâm. Khoan, tụi hắn hình như đã biết tụi nó là FSA? Giờ giải lao,khi đang ngồi cùng cả đám,Kỳ nhận được 1 cuộc điện thoại có vẻ rất bí ẩn. Kỳ khều vai 3 nhỏ bạn,kéo 3 nhỏ khỏi khung cảnh lãng mạn .. Liệu cuộc gọi bí ẩn ấy là gì? FCP và FSA đã biết thân phận của nhau,chuyện gì sẽ xảy ra?

________________

– Chuyện gì vậy Kỳ?

Nó hỏi Kỳ khi tụi nó đã tạm biệt tụi hắn và về nhà [ Sao trốn về được vậy o.O? ]

– Tổ chức bên Hoa Kì báo rằng có 1 tổ chức ngầm bí mật nào đó đang từ từ phá hủy tổ chức – Kỳ kể lại những gì mình nghe được

– Hừ .. – Nó hừ lạnh – Gọi cho Lami qua đấy quản lí lại đi! Thật tình thiếu Lami tổ chức bên ấy sẽ giương cờ trắng ngay mất!

– OK!

Kỳ nói rồi bấm 1 dãy số đưa lên nghe

– Lami?

– …

– Cậu hãy về Hoa Kì quản lí FSA bên ấy đi!

– …

– Đừng lo! Chúng tôi ổn!

– …

– Tối nay vào lúc 9h30 có 1 chuyến đi Hoa Kì. Như đã đặt vé cho cậu!

– …

– Ok!

Kỳ cúp máy. Mắt nhắm hờ mệt mỏi. Kỳ nhớ lại kí ức đêm qua,1 giấc mộng tuyệt đẹp ..

Đêm qua,khi Kỳ vừa ra khỏi nhà có 1 nhóm người đông chặn cô lại. Dánh lúc lâu sau,cô thấy cả thân thể mệt nhừ,cô dựa người vào bức tường,tay chà sát vào tường tìm hơi ấm. Đêm nay thật lạnh! Cô quá mệt mỏi! Cô cần 1 bờ vai để dựa chứ không phải bức tường lạnh lẽo này! Ấm áp quá! Có ai đó đang ôm cô? Là ai vậy? Cô mở mắt không nổi nữa rồi! Cô chỉ nghe giọng nói mạnh mẽ của người đó vang bên tai cô

” – Cút đi!

– Tụi bây dám đụng đến cô gái này dù 1 sợi tóc thôi,tụi bây lo chào Diêm Vương trước đi!

– Tao không cần biết cô gái này là ai! Cút hết! .. ”

Những lời nói này .. Anh ta đang bảo vệ cô sao? Mắt cô cố gắng mở ra,lọt vào tầm nhìn cô là 1 đôi mắt bạc .. Lộc .. Lộc .. Là anh sao? Cô thiếp đi.

Lộc bế cô trên tay,đôi mắt bạc mông lung như suy tư điều gì đó. Bỗng Kỳ nói mớ:

– Lộc à .. Lộc .. Em nhớ anh ..

– Kỳ Kỳ?

– …

– Kỳ Kỳ?

Lộc lay Kỳ nhưng rất tiếc cô đã chìm vào giấc ngủ,gục đầu vào lồng ngực ấm áp của anh. Lộc để Kỳ trong xe,lên xe lái về nhà mình. Bế cô lên phòng mình, Lộc để Kỳ xuống giường thì Kỳ thức giấc. Mắt cô từ từ hé ra,1 căn phòng màu xanh biển và hương thơm vani ngọt ngào pha chút lạ lẫm hương nước hoa Romano nam tính

– Tỉnh rồi sao?

Kỳ định ngồi dậy thì người cô không thể nào cử động nỗi. Mặt cô hơi nhăn vì đau

– Không cử động được đâu. Cô ngủ 1 giấc là ổn thôi. Để tôi giúp cô tựa vào gối,tôi sẽ xức thuốc cho cô.

Kỳ hơi đỏ mặt khi anh tiến tới giúp cô tựa vào gối,mùi nước hoa Romano và hương vani ngọt ngào mà cô thích tỏa ra từ người anh thật sự làm cô tim cô muốn tan ra luôn rồi!

– A .. a .. a .. [ những từ này thật sự làm con người ta hại não :v ]

– Thiệt tình! Cô giống trẻ con quá! Xức thuốc cho cô mà cô cào xé tôi,tí chắc tôi thành bệnh nhân thay cô quá!

– Đau mà .. Hức hức ..

” Hử? Lần đầu tiên mình thấy Kỳ khóc,chỉ vì bị xức thuốc thôi sao? Không giống cô ấy lúc bình thường? ”

– Nín nào! Xong rồi nè!

Lộc vỗ nhè nhẹ vai Kỳ,ôm Kỳ vô lòng mình,đôi mắt Kỳ từ từ khép ..

– Kỳ Kỳ đau ..

” Kỳ Kỳ? ”

– Kỳ Kỳ,em thương ai nhất?

Đầu anh hơi choáng,những kí ức về cô bé Kỳ Kỳ đang từ từ phục hồi, những câu nói,câu hỏi anh thường nói với Kỳ Kỳ ..

– Em thương ba mẹ em,thương anh Lộc ..

– Kỳ Kỳ ..

– Em buồn ngủ ..

Kỳ nãy giờ mắt đã nhắm,nhưng miệng vẫn trả lời câu hỏi của Lộc,có lẽ Kỳ đã chìm vào giấc mộng của mình và cô nghĩ được nói chuyện với Lộc 1 cách thân thương như thế .. Có lẽ cũng chỉ là 1 giấc mộng .. Nếu là giấc mộng,Kỳ muốn mãi thế này ..

– Kỳ ..

– Anh Lộc .. Em thích anh lắm!

– Kỳ ..

– Em thích anh Lộc lắm .. lắm ..

Giọng Kỳ nhỏ dần rồi im bặt. Lộc day day 2 bên thái dương,đứng dậy tìm thuốc. Lộc từ lúc trước đến giờ vẫn vậy, kể từ lúc anh bị tai nạn,đầu anh luôn bị đau, nên phải uống thuốc khi anh nhớ ra 1 phần kí ức nào đó. Bỏ 1 viên thuốc vào miệng,Lộc ngồi lên 1 chiếc ghế sát chiếc giường Kỳ đang nằm, đôi mắt ánh lên 1 chút đau buồn, đôi mắt bạc lạnh lẽo nào còn, chỉ còn đôi mắt bạc đầy ấm áp nhìn gương mặt cô gái ngủ ngon giấc,tên là Kỳ .. 1 người con gái rất quen cũng như rất lạ mà anh phải đau đầu suy nghĩ ..

Sáng hôm sau,Kỳ tỉnh dậy,dụi dụi mắt,vươn vai đón nắng sớm. Khi Kỳ định xuống giường thì thấy 1 người con trai đang ngủ, gương mặt thanh tú ánh lên vẻ yên bình, tỏa sáng dưới ánh mặt trời sớm mai. Kỳ tưởng mình con mơ nên cô dụi dụi mắt lại, là người thật .. Vậy còn giấc mộng đêm qua? Là thật? Hay chỉ là mộng đẹp thôi? Chắc là cô chỉ ảo tưởng, Lộc chưa bao giờ như thế! Kỳ bước xuống giường. Đi được 2,3 bước cô thấy 1 lọ chiếc lọ màu trắng,không nhãn hay thông tin gì cả,cô mở ra thì thấy là thuốc, cô thắc mắc Lộc bị bệnh gì sao? Cô lấy 1 viên thuốc bỏ vào túi. Rồi cô kiếm 1 tờ giấy và 1 cây bút ra ghi ghi gì đó. Cô đi xuống dưới lầu thì thấy 1 cái bếp,cô bước vào,mở tủ lạnh ra chỉ thấy bia,rượu,1 vài lon nước ngọt, 1 ít thịt bò và 2 quả trứng gà ” Thật tình,vầy ăn uống sao đủ chất! ” Cô lấy 1 cái chảo ra,lấy trứng và thịt bò chiên lên

– Úi! Cháy rồi!

Kỳ để trứng và thịt bò ra dĩa,vì cô không giỏi về bếp núc nên thịt bò hơi chín quá,trứng hơi cháy. Kỳ tìm 1 mảnh giấy note ở góc bếp,ghi gì đó rồi dán lên tủ lạnh. Kỳ ra khỏi nhà Lộc rồi bắt taxi về nhà

Lộc tỉnh giấc,thấy Kỳ đã đi mất thì ngồi dậy,xoa xoa đầu,định đi ra ngoài thì Lộc thấy 1 tờ giấy

” Lộc,cảm ơn anh nha! Không có anh hôm qua tôi không biết làm sao,chắc tôi chết quá! Những vết cấu xé hôm qua tôi gây ra tôi sẽ đền bù cho anh sau. Xin lỗi vì đã làm phiền anh! ”

Lộc xếp tờ giấy lại bỏ vào hộc tủ,đi xuống WC VSCN rồi ra bếp mở tủ lạnh định lấy lon Coca uống thì thấy 1 mảnh giấy Note ghi rằng:

” Thiệt tình! Lộc à,anh phải ăn đủ chất chứ! Đã vậy toàn bia,rượu,không tốt cho sức khỏe đâu. Anh nhớ đó nha ^^!”

Lộc cầm mảnh giấy,đôi môi khẽ mỉm cười hạnh phúc ..

Kỳ đã đưa viên thuốc cho bác sĩ gần nhà kiểm tra sau khi cô ra khỏi nhà Lộc. Chiều nay Kỳ sẽ lên lại bệnh viện hỏi bác sĩ. Kỳ mệt mỏi lên phòng ngủ. Cả 3 nhỏ cũng mệt mỏi lên phòng ngủ ..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.