Cuộc Đối Đầu Đỉnh Cao Của Tra Công Và Tra Công

Quyển 1 - Chương 14



Tam thiếu gia ôm Lý Hổ lên lầu, vào phòng ngủ, đoan đoan chính chính đặt hắn ở đầu giường.

Hắn nhếch miệng cười.

– Tiểu lão hổ rất nặng.

Hơi hơi cúi đầu, đối với Lý Hổ ngồi ở mép giường nói.

– Tam gia làm chuyện này, không thích miễn cưỡng. Lần này ngươi tới tìm ta, ta coi như là ngươi đã đồng ý. Sẽ không nhầm ý đi?

Lý Hổ sắc mặt trắng bệch, ngón tay túm ra giường, nhưng lại lắc lắc đầu.

– Không…

Tam thiếu gia cười cười với hắn. Cởi tây trang, tiện tay vắt lên ghế dựa, rồi kéo kéo ca-ra-vat, nới lỏng nó ra, sau đó ngồi xuống nhìn thẳng Lý Hổ.

– Lần trước lúc khai bao cho ngươi tình huống đặc thù, làm sợ ngươi. Đêm nay chúng ta động phòng hoa chúc, tới lại lần nữa. Ngươi ngoan ngoãn hầu hạ, Tam gia cũng hảo hảo thương ngươi, mọi người đều có thú, được không?

Lý Hổ ở trong lòng sống chết thở hổn hển một hơi, gào thét nói. ‘Ngươi hảo hảo hầu hạ! bố gắng sức thương ngươi! Mọi người đều có thú, được không?!!!”

Tam thiếu gia đợi một hồi, thấy Lý Hổ không có phản ứng, mày nhíu lại. – Hửm?!

Cái bộ tiếu mô tiếu dạng đó, điệu bộ thờ ơ sau lưng ngoan độc, Lý Hổ thật sự đã lĩnh giáo rồi, sợ. Bất đắc dĩ, cứng ngắc gật gật đầu.

Tam thiếu gia ở trên mặt hắn vỗ vỗ, ôn nhu cười cười.

– Ngoan. Đi tắm rửa trước, mông rửa sạch chút.

.o.

Lý Hổ trần truồng nằm sấp trên giường, bị bắt theo yêu cầu của Tam thiếu gia, nâng mông cao cao.

Hắn quả thật có một cái mông tốt, rất tròn rất vểnh, rắn chắc mà đầy co dãn. Liền với đoạn eo nhỏ nhỏ mà lại săn chắc, ở chỗ nối tiếp còn hơi hơi lõm xuống. Tam thiếu gia thưởng thức một hồi, lấy tay tách ra hai cánh mông hắn, đem ngón trỏ hơi hơi tiến vào cái cửa miệng, cảm giác được cơ thể dưới tay đột nhiên cứng ngắc giống như tảng đá.

Hắn dừng lại động tác.

– Đã quên hỏi ngươi. Mông này, từng có cảm giác không?

Dừng một chút, sợ Lý Hổ không rõ, hắn lại giải thích nói.

– Chúng ta lần đó, rồi sau này lúc với người khác, mông của ngươi từng có cảm giác không?

Câu hỏi này giống như một quả bom, lập tức ầm Lý Hổ ba hồn bảy vía đều bay ra! Qua một lúc hắn mới phản ứng lại, lúc này liền hận không thể cùng Tạ Tam đồng quy vu tận!!

Hắn thân thể cứng ngắc như sắt, trong đầu nổ ầm ầm, còn không nghĩ ra nên phản ứng như thế nào, Tam thiếu gia đã đứng dậy xuống giường. Ở trong túi tây trang mò một hồi, cầm ít đồ lại trở lại giường.

Hắn vặn mở bình nhỏ trong tay, đổ ra một viên thuốc màu vàng nhạt, tách ra cánh mông Lý Hổ, thử đem nó nhét vào.

Cảm giác được thân thể dưới tay căng thẳng và kháng cự, hắn ở phía trên vỗ vỗ, bình tĩnh trấn an nói.

– Đừng sợ, là một ít thứ cho ngươi thoải mái, không hại thân thể. Mông này là thứ tốt, nhưng cần mở rộng một tý.

Lý Hổ vẫn đem mông kẹp đến chặt chẽ, một chút cũng không có ý phối hợp.

Tam thiếu gia dừng lại, mang theo chút ý cười, cứ như đang trách cứ một đứa trẻ không hiểu chuyện.

– Tiểu lão hổ lại không ngoan.

Câu này khiến Lý Hổ không tự chủ được sợ run cả người, hắn đành chịu thả lỏng thân thể.

Ngón tay không dung tha chui vào hậu môn không vâng lời của Lý Hổ, đem viên thuốc nhét vào tận trong.

Tam thiếu gia vừa lòng thu tay về, lại lấy ra một lọ thuốc hít đưa tới trước mũi Lý Hổ.

– Hít sâu hai cái, thả lỏng.

Giọng hắn mang theo chút dụ dỗ, ôn nhu nói.

– Ngoan, như vậy là được rồi. Lại hít thêm hai cái nữa. Thả lỏng xuống, hảo hảo dùng mông của ngươi cảm nhận.

.o.

Lý Hổ nằm sấp trên giường, cảm giác một vật thể vừa thô lại lớn xỏ xuyên qua toàn bộ thân thể mình.

Nhưng lại không đau đớn, ngược lại có một loại cảm giác trướng trướng nói không nên lời.

Tam thiếu gia kiên nhẫn nắm eo hắn, dẫn dắt hắn trước sau đung đưa. Hắn động tác ôn nhu, thủ đoạn chu đáo, dụng tâm khiêu khích Lý Hổ.

Lý Hổ bắt đầu cảm giác có cổ cảm giác tê tê dại dại từ cột sống xẹt qua, hắn nhịn không được thở hổn hển một hơi.

Tam thiếu gia nghe được tiếng hắn, trên mặt lộ ra một phân ý cười, đột nhiên hắn nắm chặt eo Lý Hổ, bắt đầu hung mãnh rút đâm…

Từ nhẹ nhàng lập tức biến thành bão tố, Lý Hổ cảm giác mình thật giống như con thuyền lá con con trong bão táp, ở trong sóng biển thân bất do kỷ chìm chìm nổi nổi…

Không biết bị đụng phải chỗ nào, một đốm lửa nhỏ lặng yên toé ra, nhất thời nóng tới hắn kêu “A” một tiếng.

Kế tiếp, đốm lửa nhỏ liền cháy thành một ngọn lửa, ở trong cơ thể hung mãnh cháy lên, nướng đến hắn vừa khô lại vừa khát thở cực kỳ, vô ý thức vặn vẹo thân thể, mở miệng muốn hít thở một hớp không khí…

Mắt thấy gần tới cái thời khắc mấu chốt, hắn thở hổn hển ưỡn thẳng lưng, chuẩn bị bạo phát. Đột nhiên, đầu trước bị một bàn tay nắm chặt, thế đi mạnh mẽ bị chặn ngừng, hắn vừa vội lại đau, trong mắt nhất thời có hơi nước.

Một giọng nói trầm thầp vang lên bên tai hắn, mềm nhẹ lại mang theo một tia mệnh lệnh không cho không vâng lời. “Đừng đi ra vội. Mông lại động một tý, dụng tâm cảm thụ tư vị phía dưới hiện tại.”



Sau khi đợt thứ nhất chấm dứt, không đợi hắn phục hồi tinh thần lại, đã bị Tam thiếu gia lật qua thân thể ôm lấy, hình thành một thế ngồi, tách ra hai chân, nhắm chuẩn chậm rãi đè xuống.

Nhờ bôi trơn khi nãy, liền tương đối dễ dàng cắm xuống tận đáy.

Nguyên nhân bởi vì cả thể trọng, lần này đi vào độ sâu trước nay chưa có, Lý Hổ không khỏi phát ra một tiếng thở dốc mang theo nức nở.

Tam thiếu gia kéo cánh tay của hắn, để hắn phủ trên vai mình, thuận thế ôm lưng hắn, cúi đầu cười nói.

– Tay ngươi không tốt, ta ôm ngươi. Bây giờ tự động thử…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.