Có ai hiểu sự lãng mạn hơn Hồ ly?
Huề là công cụ giải kết thời thượng cổ.
Mị Châu là bằng chứng cho tình yêu vô hạn của Thiên hồ.
Truyền thuyết kể rằng: cô gái nào có được Mị Châu sẽ gặp gỡ và yêu Hồ tiên.
Anh đã tu luyện chín trăm năm nhưng không có được may mắn ấy.
Anh đã yêu cô tám trăm năm, nhưng… anh chưa bao giờ có được trái tim cô… Kiếp trước yêu kiếp này yêu, muôn kiếp đều không thay đổi.
Lần này, họ lại gặp nhau.
Liệu may mắn có mỉm cười với anh không?
Nếu tình yêu trở thành quả táo trong vườn địa đàng.
Anh có bằng lòng lặng yên nhìn nó tàn lụi.
Hay sẽ đến quyến rũ nó, thưởng thức hương vị say lòng người của nó?
Quan Bì Bì đang có một cuộc sống bình yên ở thành phố C rộng lớn. Làm việc, yêu đương, mọi chuyện đều rất bình thường, ổn định. Cho đến khi một người tên Hạ Lan Tĩnh Đình xuất hiện, bánh xe vận mệnh của cô bắt đầu trệt hướng…
Khác với người thường, ban ngày Hạ Lan không nhìn thấy gì, nhưng đến tối lại nhìn thấy rất rõ. Anh ta am hiểu về cổ ngọc, là người theo trường phái ăn chay… chỉ thích ăn là các loài hoa. Hơn nữa anh ta còn có thói quen vừa tắm trăng vừa nghe dạ khúc[1]. Cuộc gặp gỡ bất ngờ với một Hạ Lan kỳ lạ và đầy bí ẩn tưởng chừng chỉ là sự tình cờ, nhưng che giấu phía sau một âm mưu không ai ngờ tới. Hạ Lan có mệnh bát quái thuần âm, Bì Bì có mệnh bát quái thuần dương, nếu Hạ Lan ăn được lá gan của Bì Bì khi cô yêu anh thì có thể đắc đạo, trở thành “Thiên hồ”. Hạ Lan gieo “mùi hương” lên người Bì Bì và tặng “Mị Châu” cho cô chính là để nắm rõ hành tung của cô. Thế nhưng vào lúc Bì Bì bị tình bạn và tình yêu phản bội, rơi vào chán nản và tuyệt vọng, câu chuyện của cô và Hạ Lan mới chính thức bắt đầu.
[1] Nguyên văn: dạ khúc gam E trưởng. Dạ khúc là khúc nhạc chiều, chỉ những thể loại trữ tình nhẹ nhàng; Dạ khúc gam E trưởng là những bài dạ khúc có giai điệu thuộc gam Mi trưởng.
Bình luận truyện