Ngôi nhà của Mục Tống Thần được xây ở một con phố tuyệt đối yên tĩnh. Nơi này buổi sáng còn có thể nghe vài tiếng rao bán, nhưng đến tối thì lại không có bất kì tiếng động nào. Như vậy... Thật làm người ta sợ hãi chút a... Lập An Hạ lúc này đang tất bật trong bếp, hết canh nồi nước dùng gà cho chín, lại chạy qua chỗ lò nướng điện nhìn mấy chiếc bánh nhỏ đủ màu sắc, xong rồi hốt hoảng đảo cái chảo chất đầy rau củ quả. Mùi thức ăn thơm phức phủ đầy khắp căn bếp, làm cho ai cũng sinh ra một cảm giác thèm thuồng.
- Sao lại lâu như thế nhỉ? - Cô lẩm bẩm. - Đáng lẽ giờ này họ phải về nhà rồi mới đúng.
Chẳng là Mục Tống Thần có nói với cô, tối nay sẽ rủ bạn về nhà ăn, ra mắt "người vợ nhỏ" này, kêu cô chuẩn bị thịnh soạn một chút. Lập An Hạ cũng không hiểu sao cô lại có thể vui vẻ hòa nhập được với "ông chồng hoàng kim" của mình và cả nơi ở mới này một cách nhanh chóng như vậy nữa. Đồng hồ đã điểm bảy sau rưỡi hơn, trong nhà vẫn chỉ có mình cô. Lập An Hạ mở lò nướng điện đặt trên kệ ra, một con gà được nướng chảy mỡ vàng ươm hiện lên trong tầm mắt.
- Ưm... - Cô hít hà - Họ không về liền, mình không cam đoan có thể giữ cái này trong bao lâu...
- Ha ha ha... Thần à, người vợ này của mày thật đáng yêu nha...
Từ đằng sau truyền đến tiếng cười, Lập An Hạ hốt hoảng xoay người lại. Là một mỹ nữ chính hạng a! Cao gầy, gương mặt góc cạnh, chiếc đầm đen bó sát để lộ phần lưng càng làm lộ những đường cong đúng chuẩn. Thật sự rất đẹp a! Lan Mị không câu nệ đưa tay ra vỗ vỗ vai Lập An Hạ, cười cười:
- Tiểu Hạ Hạ, em thật sự rất đáng yêu đấy!
Nhớ lại những gì mình vừa nói, gương mặt nhanh chóng xuất hiện một tầng đỏ lựng. Cô lắp bắp:
- Mọi... Mời mọi người vào phòng ăn...
- Chào mỹ nhân, anh hôm nay chính là đến đây để xem tài nghệ nấu ăn của em! - Trần Hạo cười sảng khoái, để lộ hàm răng trắng bóng.
- Mỹ nữ, nếu sau này em muốn tìm người ngoại tình, gọi cho anh đầu tiên nhé!
- Đủ rồi mọi người! - Mục Tống Thần đen mặt nói - Đừng trêu cô ấy nữa! Đi, chúng ta vào phòng ăn thôi.
Lập An Hạ vừa cắn môi vừa nhanh nhẹn gặp cả một con gà quay lớn ra đĩa. Xấu hổ! Quá xấu hổ mà! Cũng tại cái tôi tham ăn mà ra! Lần đầu tiên gặp mặt đã khiến cho người ta có ấn tượng xấu về mình. Cô bưng dĩa thức ăn cuối cùng ra bàn, Mục Tống Thần liền nhướng mày, chỉ chỉ chỗ trống ngay cạnh hắn. Lan Mị rót cho mỗi người một cốc rượu, vừa uống vừa nói:
- Chúng ta giới thiệu một chút cho Tiểu Hạ Hạ rõ đi! Tao nói trước... Chị được cha sinh mẹ đẻ ra đặt cho tên Lan Mị, em muốn gọi chị là gì cũng được, miễn là đừng có gọi...
- Mị Nhiiiii... - Trần Hạo và Hàn Thu đồng thanh kéo dài.
- Đúng! - Lan Mị ngửa cổ uống cạn hết ly rượu, sau đó cau mày - Mị Nhi nghe thốn vãi đi được!
- Tới anh tới anh! - Trần Hạo nở nụ cười sáng long lanh với cô - Anh tên Trần Hạo, năm nay hai mươi bảy tuổi, làm giám đốc công ty phần mềm máy tính Trung Hạo, độc thân xử nữ...
"Khụ khụ khụ!!!" - Đồng loạt Lan Mị, Hàn Thu và Mục Tống Thần đang uống rượu ho khan, ho đến lay trời chuyển đất.
- Ho cái gì mà ho! - Trần Hạo trừng mắt, rồi quay sang dịu dàng nói với An Hạ - Tiểu mỹ nữ, anh rất thích em a! Sau nay nếu có gì bất trắc, cứ đến Trung Hạo tìm gặp anh, đồng thời muốn tìm người để tâm sự, cứ gọi cho anh nhé! - Xong rồi còn tặng cho cô thêm một cái nháy mắt.
- Đủ rồi! TÊn Trần Hạo đó nói hùng hồn vậy thôi chứ "kĩ thuật" của cậu ta không "điêu luyện" như anh đâu! - Hàn Thu dứng dậy khỏi ghế, khoác vai An Hạ.
- Này, đây là vợ tôi đấy nhé! - Mục Tống Thần rốt cuộc không chịu nổi, lớn tiếng phản bác, nhưng Hàn Thu vẫn không có gì gọi là sợ hãi.
- Anh là mỹ nam Hàn Thu, gọi anh Thu là ok rồi! Sau này, như anh đã nói, nếu muốn ngoại tình, cứ đi tìm anh, sau khi "làm" xong, anh bảo đảm sẽ xóa sạch dấu vết, ai cũng không biết được!
- Hàn-Thu!
Sau đó, Mục Tống Thần đuổi tên kia chạy xuyên suốt qua khắp nơi trong nhà.
Lập An Hạ cũng phải bật cười. Bạn của "chồng" cô, thật sự đáng yêu, đáng yêu không chịu nổi!