Cuộc Ly Hôn Hoàn Mỹ

Chương 52: Hai đứa tụi em là thành viên chung nhóm, có lẽ là lâu ngày sinh tình



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hai ngày cuối tuần vội vã trôi qua, sáng sớm hôm sau, Viên Tinh Châu cũng bắt đầu hành trình trở về, vó ngựa không ngơi nghỉ mà về tới đoàn phim.

"Ái chà, vừa đi làm kiếm tiền vừa yêu đương!" Nữ chính Trình Trình tỏ vẻ cực kỳ hâm mộ, lại cảm thấy hứng thú hỏi, "Hai cậu làm thế nào mà hòa thuận ghê, cậu thế mà có thể tóm được hắn."

Viên Tinh Châu thầm nghĩ em cũng không biết làm thế nào mà tóm được, hiện giờ cậu vẫn có cảm giác giống y hệt như nằm mơ. Nhưng mọi người đều hỏi như vậy, cậu chỉ có thể viện ra một lý do thoái thác mà ngay cả chính mình cũng không quá tin tưởng.

"Thì cứ tự nhiên mà vậy thôi ạ." Viên Tinh Châu nói, "Hai đứa tụi em là thành viên chung nhóm, có lẽ là lâu ngày sinh tình? Dù sao cũng chầm chậm rồi cứ thế."

"Quao, lâu ngày sinh tình?" Trình Trình bày ra vẻ mặt chấn kinh, "Chưa gì đã dữ dội như vậy sao? Nhóm nhạc nam mấy cậu thật là biết chơi."

Viên Tinh Châu: "???"

"Trình tỷ, trưa nay ăn cơm lươn nhé?" Trợ lý của Trình Trình vội lấy cớ chen ngang hai người, lại cười xuề xòa với Viên Tinh Châu, "Vừa rồi chị Trình nhà chúng tôi nói giỡn."

Viên Tinh Châu: "......"

Viên Tinh Châu phản ứng chậm chạp, thế mới biết Trình Trình đùa chuyện người lớn.

Cậu bỗng cảm thấy có chút ngượng ngùng, dời mắt đi nhìn nơi khác.

Người trợ lý kia lại dí mất vào di động, theo sau kêu to một tiếng, "Viên ca, hot search của các anh nổ rồi kìa!"

Viên Tinh Châu đang dặm lại lớp trang điểm, chờ đến sau khi chuyên viên trang điểm xong việc, liền vội vàng lấy di động ra, đăng nhập tài khoản phụ đi vào xem.

Vị trí số 1 trên hot search là "Diệp Hoài cưỡng hôn Viên Tinh Châu", số 2 là "nụ hôn thế kỷ", nhưng mà bấm vào hai dòng nội dung đều dẫn đến cùng một video.

—— cậu xoay người lên sân khấu, Diệp Hoài kéo cậu về lại trong lồng ngực, trao một nụ hôn chóng vánh mà bá đạo. Sau đó cậu che kín mặt, đỏ bừng cả mặt mà chạy tới sân khấu PK.

Ánh đèn tập trung ở trên sân khấu, gương mặt của Diệp Hoài chìm ở bên trong nửa sáng nửa tối, ánh mắt trước sau như một, trong trẻo lại thâm tình.

Tuy rằng biết rõ đôi mắt của Diệp Hoài là trời sinh như vậy, nhưng chú nai con trong nội tâm của Viên Tinh Châu vẫn va đụng tứ lung tung*, nhịn không được mà kéo video đến mấy giây cuối cùng hết lần này tới lần khác, xem biểu cảm của Diệp Hoài sau khi mình chạy đi.

*một cách diễn đạt của người TQ để miêu tả cảm giác cảm giác hồi hộp, phấn khích, tim đập bịch bịch, tim đánh lô tô, tim nhảy cha cha cha khi gặp crush, gặp người yêu.

Video bị người chia sẻ tới chia sẻ lui, bên dưới mỗi một bài đăng Weibo đều có người hô to "Á chết tôi rồi". Dưới khu vực bình luận hot, mấy cái hàng đầu đã lên đến vạn like.

"Lại lừa chó vào tròng rồi giết!! Đã trả tiền cameo cho chó chưa vậy?"

"Mẹ của tui ơi aaa!! Diệp Hoài!!! Khuôn mặt mối tình đầu của tui!!! Anh thế mà sẽ cưỡng hôn! 5555555*, tui chết mất thôi cơ mà một màn này mlem mlem dã man aa!"

*555 (phiên âm: wǔwǔwǔ): cái này là khóc huhuhu í.

"Cũng quá ngọt rồi đi, giá trị nhan sắc của thần tiên, tình yêu trong phim thần tượng."

"Điên mọe rồi, đây là cảnh tượng kinh điển gì vậy, tuyệt đối sẽ càn quét giới giải trí cho coi......"

"Cười chết, mấy hôm trước còn có người tung tin hai người này là giả, kết quả Diệp Hoài đáp trả hôn người trước mặt công chúng, tui có thuyết âm mưu một chút, phải chăng có người nhìn trúng Châu Châu nhà chúng ta, muốn lén lút chọc ngoáy phá CP! Nhưng mà Diệp papa của mấy người vẫn là papa Diệp của mấy người, pha này xuất sắc quá đi mất......"

"Trang phục của Viên Tinh Châu...... Đây không phải là trang phục biểu diễn của Diệp Hoài à? Hay là tui nhớ lộn?"

"Cho nên hai người bọn họ biết là có người đang phát tán tin đồn sao? Hay là Diệp Hoài bị kích thích, năm ấy ở trong nhóm ổng chính là người không thích ống kính nhất, lúc nào fan chụp ổng cũng sẽ đen mặt, lần này giữa chốn đông người hôn nồng nhiệt...... Nói không phải cố ý tui cũng méo tin."

"Áaaaa......a! Hôm nay tui lại xỉu lên xỉu xuống!"

"Cầu P ảnh, ảnh chụp mỹ nhan cấp mười của tui ở đây, vị đại thần nào có thể P tui lên mặt của Viên Tinh Châu được không, huhuhu ——"

*P ảnh: photoshop, chỉnh sửa ảnh.

......

Người ở đoàn phim hiển nhiên đều đang xem cái này, mọi người sôi nổi cúi đầu lướt di động, lại ngó qua đây với ánh mắt sáng quắc, thi thoảng phát ra tiếng than thở không rõ ý nghĩa.

Viên Tinh Châu đã chẳng buồn lo phản ứng của mọi người, chính mình không ngừng lướt xuống dưới, nhìn đến phần bình luận hot bên dưới yêu cầu P ảnh kia, cư dân mạng trả lời bằng đủ loại cợt nhả, mang hình cô gái đi P ở trên mặt cậu, P ở bên cạnh ăn cơm chó...... tức khắc nhịn không được muốn phá lên cười.

Theo sát bên dưới cũng có bình luận của anti-fan, có nghi vấn cho rằng Viên Tinh Châu lăng xê, quay chương trình sao có thể mang di động chứ? Nhất định là sắp đặt từ trước.

Cũng có người phân tích Diệp Hoài và cậu ở cùng công ty, mới về nước nhất định là không được tự do như vậy, phỏng chừng bị cưỡng chế bức ép thế này thế nọ......

Đám anti-fan ở phần bình luận xúm lại xào nấu, chí chóe ở trên Weibo xong rồi lại lên tiếp diễn đàn chí chóe. Lại có vài người xem náo nhiệt bới ra bài đăng bôi nhọ "phát sóng trực tiếp ăn phân" kia.

Tui Chỉ Là Người Qua Đường 】: Đào mộ, đá một phát.

Tiểu Tuấn Là Ông Xã Tui 】: Mặt của chủ thớt đều phải bị đánh cho sưng vều.

872928】: Anti-fan nhà này cũng thật là quái gở, hai vị chính chủ nhà người ta đã ở trước đám đông hôn nồng nhiệt, còn một mực phải đóng dấu hai vị là giả, đây là trong lòng u ám đến mức nào chứ......

shipK】: Chủ thớt còn thiếu mọi người một chầu phát sóng trực tiếp ăn phân kìa kkkkkk!

Bóc Phốt CP Giả】: Tui là chủ thớt, tui xin lỗi xóa bài là được rồi chứ gì, bài đăng từ đời nào còn muốn lôi lên, đúng là fan theo chủ nhân, không thể trêu vào không thể trêu vào.

Chủ thớt âm dương quái khí* lại bị mọi người công kích một trận. Các anti-fan khác cũng nhanh chóng mai danh ẩn tích, tránh khỏi đầu ngọn gió.

*âm dương quái khí: cố tình nói mập mờ, một lời hai ý.

Các fan CP trả được mối thù lớn, ở trong siêu thoại nổ thành từng đợt từng đợt pháo hoa, lên tiếng đều những chuỗi spam tiếng gà thét chói tai tràn màn hình.

Có khoa trương đến vậy sao?

Viên Tinh Châu cười hềnh hệch không ngừng, mang vẻ mặt si ngốc mà chuyển qua chuyển lại giữa các trận địa xem bình luận của mọi người, lại theo chân fan CP lấy góc nhìn của phe thứ ba mà kích động một phen.

Mãi cho đến cuối cùng, vào buổi tối lúc kết thúc công việc, cậu nhào vào trang chủ web đăng video—— sau đoạn video ngang nhiên cưỡng hôn kia, tốc độ cập nhật của trang web video là chậm nhất, nhưng mà nội dung lại phong phú nhất, ngọt ngào nhất.

—— Bản kiểm kê mới của "đường" Hoài Châu 1215, thời lượng siêu dài, bao ngọt bao thật

——[ sốc ] Dùng chung tủ quần áo!! Tổng kết những khoảnh khắc ngọt chết người của chồng chồng Hoài Châu!

—— Hoài Châu - Tình yêu duy mỹ ( cập nhật đến Part 32)

——[ thiên hướng ấm áp ][ Hoài Châu ] Người là sổ lưu niệm thời thanh xuân của ta.

Cùng với những đoạn video được mọi người cắt ghép theo cốt truyện tự mình não bổ, chụp lên hai người các loại cốt truyện Mary Sue, lúc thì là tổng giám đốc xinh đẹp quyền lực yêu tôi, Diệp Hoài diện nguyên bộ tây trang bảnh bao chói lóa đến sân bay, Viên Tinh Châu ăn mặc rách rưới làm việc ở phim trường, hai người tương ngộ, sinh tình, sau đó lăn giường......

Lúc thì lại là cốt truyện xuyên không, Viên Tinh Châu trong bộ trang phục tiên hiệp xuất hiện ở cảnh trong mơ của Diệp Hoài, theo sau Viên Tinh Châu xuyên đến thế giới này làm thần tượng, Diệp Hoài trông thấy ở trên TV, lập tức hạ lệnh cho thuộc hạ trói người đem về, hai người bắt đầu "se chỉ luồn kim", hồi ức quá khứ......

Ngoài ra còn có kịch bản dân quốc, kịch bản niên đại, kịch bản cổ trang...... Các chương trình tạp kỹ, thước phim quảng cáo, cảnh hậu trường, ảnh sân khấu cả mới lẫn cũ của hai người...... Tất cả đều thành tư liệu sống của các tay "kéo" cắt ghép lão luyện.

Mà bất kể đi theo hướng nào, cuối cùng nhất định sẽ có một cảnh lăn giường, hình bóng mơ hồ mờ ảo diệu nhấp nhô, cùng với âm thanh nghe rất giống tiếng Viên Tinh Châu thở dốc......

Viên Tinh Châu xem đến mặt đỏ tai hồng, thầm nghĩ như vậy thực sự ổn sao? Mấy người tìm ở đâu ra cảnh quay hạn chế người xem như vậy! Tụi tôi hiện giờ còn chưa tới một bước đó đâu!

Nhưng mà bầu không khí của đoạn video cắt ghép vừa rồi quá tốt, một khi hóa thân chính mình vào, Viên Tinh Châu liền phát hiện dường như thật sự...... có chút rạo rực.

Quá ngốc rồi......

Mấy ngày sau, Viên Tinh Châu kết thúc công việc trở về nhà vào buổi tối, đều nhịn không được mở video ra xem một cái, một mặt theo chân fan CP gặm nhấm đường của chính mình, một mặt âm thầm khinh bỉ bản thân, sao mà ngốc như vậy háo sắc như vậy...... Người nọ ở trong video không phải Diệp Hoài, bản thân mình còn chưa bắt đầu lăn giường đâu! Đừng có suy nghĩ lung tung......

Có điều nếu lăn mà nói......

Viên Tinh Châu mặt nóng bừng tim nhảy loạn, lúc đi tắm lại nhịn không được mà lén lút soi gương, âm thầm tiến hành so sánh bản thân với thiếu niên nằm dưới trong video kia, xem làn da, xem dáng người...... có hay không chỗ nào thiếu sót......

Cậu ở nơi này hoàn toàn lâm vào thời kỳ yêu đương ngọt ngào, lúc đóng phim trên mặt đều giống như đang tỏa ánh sáng. Đồng thời ở trên mạng, chương trình ca nhạc cũng nhờ vậy thu hoạch một cơn sóng nhiệt độ lớn.

Lúc Weibo chính thức theo thường lệ đăng bài tuyên truyền, bình luận hô hào biểu thị muốn xem Viên Tinh Châu cũng hoàn toàn lấn át Nguyên Trừng.

Hoắc Dương Thanh kể từ khi đóng máy vẫn luôn nghỉ phép ở nước ngoài còn gọi đến chúc mừng: "Viên ca anh thế mà lại đi ca hát! Vì sao không nói cho em biết, em muốn nghe trực tiếp tận nơi!"

Viên Tinh Châu lúc nhận điện thoại đang tập lời thoại với Trình Trình, dở khóc dở cười ra hiệu cho đối phương rồi đi đến một bên, lúc này mới nói: "Báo tin cho cậu làm gì, cậu chẳng phải thoát fan rồi sao?"

"Thì không cho em bò tường trở về sao!" Hoắc Dương Thanh nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, "Em là fan âm nhạc của anh, anh không hát em liền bò đi, anh ca hát em lại bò về tới, đây không phải là lẽ thường tình ư?"

Viên Tinh Châu: "......"

"Quá khổ sở," Hoắc Dương Thanh ở bên kia thở dài, theo sau lại phẩn khởi nói, "Anh vừa xuống núi, cái tên ma-cà-bông Nguyên Trừng kia sớm muộn gì cũng hiện nguyên hình. Phong thuỷ luân lưu chuyển*, em chỉ chờ hắn và lũ fan kia của bị quả báo."

*phong thủy luân lưu chuyển: tương tự sông có khúc người có lúc.

Trong mắt tất cả idol và fan ở trong giới giải trí, nhà đối diện đều là cực kỳ độc ác không chừa thủ đoạn xấu xa, Hoắc Dương Thanh nhìn fan Trừng như vậy, fan Trừng nhìn fan Châu phỏng chừng cũng là như thế. Nhưng mà chân chính ai thua ai thắng, cùng với thực lực của bản thân, cùng với những việc thiện ác đã làm này, không có mối liên hệ trực tiếp.

Viên Tinh Châu bây giờ cũng từ từ nghĩ thông suốt rồi, cậu cũng vậy, Nguyên Trừng cũng thế, Diệp Hoài cũng vậy, nổi không nổi, hot không hot, một nửa dựa vào vận may, một nửa dựa vào vận tác*, một chút còn sót lại mới là bản lĩnh của chính mình.

*vận tác (运作): vận hành và thao tác, cách thức/cơ cấu hoạt động

"Em nghe người đại diện nói." Hoắc Dương Thanh lại tiếp tục kể, "Lần này anh biểu diễn đặc biệt tốt, tổng đạo diễn của chương trình bên đó còn khen anh với mọi người. Cơ mà nhà Nguyên Trừng quá điếm, thương lượng với người ta cắt bớt cảnh quay của anh."

"Thật thế ư?" Viên Tinh Châu sửng sốt.

"Công ty bọn trao đổi tài nguyên, để Nguyên Trừng tham dự chương trình, fan phụ trách nhiệm vụ thúc đẩy quảng bá, thế rồi tổ sản xuất chương trình cho hắn cơ hội tuyên truyền ca khúc mới." Hoắc Dương Thanh quả thật biết nội tình, cười cười rồi lại nói, "Nhưng mà tổ sản xuất chương trình phỏng chừng không nghe, độ hot của anh và Diệp Hoài so với đám fan đó mạnh hơn nhiều hahahaha, Diệp Hoài lần này rốt cuộc cũng làm được một việc đúng đắn."

Viên Tinh Châu: "......"

Viên Tinh Châu nghĩ đến video ngày đó, lại nghĩ đến vị này đã từng là anti-fan của Diệp Hoài, trong lúc nhất thời cũng không biết nói cái gì cho phải.

Hoắc Dương Thanh lại lải nhải đến say sưa, nói xong chính sự rồi lại nói: "Ngày mai em nhất định lót dép ngồi hóng chương trình, cổ vũ cho anh!"

Thứ bảy, chương trình được chiếu đúng giờ, Viên Tinh Châu vừa lúc kết thúc công việc, hấp tấp không chờ nổi mà muốn về nhà ngồi canh, rồi lại nghe nói nhà sản xuất đến.

Cậu không kịp tẩy trang, đành phải trước tiên vội vàng đi tìm nhà sản xuất.

"Chúng tôi chọn mấy ca khúc, bài hát kết phim và nhạc nền phim vừa lúc đều là cậu làm. Cho nên tới thương lượng chuyện bản quyền, chỉ là ca từ phải sửa lại một chút." Nhà sản xuất cười với Viên Tinh Châu, lại nhìn cậu nói, "Cậu ca hát lại hay đến như vậy."

Viên Tinh Châu không nghĩ tới hai bài hát của mình đều được chọn dùng, lập tức vui mừng khôn xiết.

"Tôi cũng nghe một chút," một người đàn ông tóc dài nói, "Giọng hát của cậu rất hay, bài hát kết phim cứ để cho chính cậu tự hát đi."

"Vâng ạ vâng ạ." Viên Tinh Châu vội gật đầu với người nọ, lại đưa số điện thoại của Lý Nguyên cho nhà sản xuất, giải thích, "Bản quyền của tôi là thuộc quản lý của công ty, để tôi nhờ chị Lý liên hệ ngài."

Nhà sản xuất cũng đã có danh thiếp của Lý Nguyên, thấy thế có chút kinh ngạc: "Cậu ký hợp đồng với Bối Tư?"

"Về mảng âm nhạc thì là như thế ạ," Viên Tinh Châu ngượng ngùng cười, "Tôi dự định phát hành album."

Nhà sản xuất bất chợt ngộ ra, gật đầu, "Thế làm nhanh lên một chút, nói không chừng lên lịch phát sóng phim vừa đúng lúc phát hành ca khúc, như vậy hai bên đều có thể tuyên truyền."

"Phát hành ca khúc......" Viên Tinh Châu có chút xấu hổ, gãi đầu, "Chắc là không nhanh được như vậy đâu ạ."

"Tinh Châu là tự sáng tác chứ hả, như vậy thì mấy tháng sao mà đủ được?" Một người khác lại nói, "Nếu nhanh cũng phải một năm, cậu tự soạn nhạc viết lời sao?"

"Vẫn chưa quyết được ạ, tôi tự mình soạn nhạc, nhưng biên khúc gì đó vẫn nên tìm dân chuyên." Viên Tinh Châu nhìn về phía đối phương, dừng một chút, thật thà nói, "Tôi viết lời cũng không giỏi."

"Vậy vừa lúc giới thiệu cho cậu." Nhà sản xuất nghe vậy cười nói, "Cậu biết đây là ai không?"

Viên Tinh Châu bối rối mà trợn tròn mắt.

"Chào cậu, tôi là Thạch An." Người đàn ông tóc dài tươi cười.

Viên Tinh Châu: "!!!!"

Thạch An là nhà viết ca từ rất nổi danh, mười năm trước Viên Tinh Châu còn đang đi học, những ca khúc Thạch An viết lời gần như là nam sinh trường học nào cũng nhất định biết hát, ca từ vô cùng mộc mạc, rồi lại lãng mạn đến không ngờ. Về sau không biết vì lý do gì, vị này đột nhiên giải nghệ không viết lời nữa, có vài vị ca sĩ trường kỳ hợp tác, độ phổ biến và thành tích của ca khúc mới đã bị ảnh hưởng.

"Thầy Thạch! Em, em chào thầy! Em là fan của thầy......" Viên Tinh Châu kích động mà nói năng lộn xộn, "Bạn học cả lớp của em đều là fan thầy, ca khúc 《 Tia nắng ban mai 》 còn là bài hát của lớp chúng em!"

"Là nhờ Thiên Vương* hát hay." Thạch An nở nụ cười hiền từ, nói với cậu, "Chăm chỉ sáng tác nhé."

*Thiên Vương (天王): dùng để gọi những ngôi sao ca sĩ nổi tiếng, ca hát xuất sắc.

Viên Tinh Châu dùng sức gật đầu, móc di động ra muốn thêm WeChat của đối phương, thế nhưng Thạch An lại chuyển ánh mắt qua nhà sản xuất, tự nhiên mà nói sang một đề tài khác. Viên Tinh Châu hơi ngẩn người, sau một hồi do dự, lại cất điện thoại vào trong túi.

Cậu thức thời mà cáo từ: "Hai thầy cứ bận việc đi ạ, em đi tẩy trang."

Nhà sản xuất cười gật đầu, nhìn cậu đi ra ngoài, lúc này mới nhướng mày, nhìn về phía người đối diện: "Chẳng phải cậu muốn đến xem người sao? Sao lại không tiếp chuyện, không hợp ý cậu?"

"Cũng không hẳn, một đứa trẻ rất ngoan." Thạch An cười ha hả nói, "Rất thú vị."

"Ừm, trước đó tôi còn từng lo lắng, nghe nói cậu ta và quan chức cấp cao trong công ty có giao dịch quyền – sắc. Ngoại hình của đứa trẻ này đúng là rất mời gọi những người đó nhớ nhung." Nhà sản xuất nhéo nhéo ấn đường, thở dài, "...... Thật là tạo nghiệt, dù sao bất kể thế nào, chỉ cần đừng bất chợt nổ ra tin tức gì ảnh hưởng đến việc phát sóng là được."

"Giao dịch quyền - sắc?" Thạch An lại lắc đầu, cười nói, "Vậy anh cảm thấy cậu ấy là giao dịch cái gì? Bằng thực lực và diện mạo của cậu ấy, phàm là được tút tát cho hoạt động đàng hoàng, đều sẽ là một ca sĩ không tồi. Anh xem, cậu ấy chậm trễ mấy năm nay, không có cơ hội ca hát, đóng phim là vai phụ, cậu ấy có thể giao dịch cái gì?"

Nhà sản xuất thoáng ngơ ngác.

"Anh phải phụ trách nhiều người như vậy, áp lực lớn, cho nên nghe cái gì cũng dễ dàng chịu ảnh hưởng." Thạch An thở dài nói, "Anh nhìn mà xem, đứa trẻ này chỉ vừa mới thoát khổ mà thôi."

Viên Tinh Châu cũng không biết phen nghị luận này của hai người, cậu tẩy trang xong liền lập tức trở về nhà, vừa báo cho Diệp Hoài ca khúc của mình đã được chọn dụng, vừa mở trang web video lên, lại tắt âm lượng bật TV.

Chương trình ở trên TV đã chiếu được một lát, trang xem online thì lại chiếu muộn hơn nửa giờ, vừa lúc bắt đầu.

Tổ sản xuất chương trình trước hết là đảo ngược thứ tự chiếu màn phỏng vấn trước khi lên sân khấu, phần của Viên Tinh Châu chỉ phát đoạn lý giải về ca khúc, các đội khác cũng có trọng điểm riêng, cho đến đội của Nguyên Trung, phỏng vấn viên quả nhiên hỏi một câu, "Lần này trong dàn khách mời cũng có thành viên chung nhóm cũ của cậu, cậu có muốn nói gì đó với cậu ấy không?"

Viên Tinh Châu vẫn luôn cực kỳ chán ghét lý luận "anh em tốt" của Nguyên Trừng, hơi khẽ nhíu mày, ai ngờ đối phương lần này lại rõ ràng mà đứng hình một chút.

"Ồ, thế ư." Nguyên Trừng ra vẻ kinh ngạc, sau đó bảo, "Chẳng có gì muốn nói."

Phỏng vấn giả hỏi: "Tại sao chứ?"

Nguyên Trừng cười lúng túng, nhìn về phía ống kính, lại chẳng hề nói gì.

Viên Tinh Châu có chút bất ngờ, tiếp theo, màn phỏng vấn kết thúc, cắt đến phần trình bày ca khúc của tuyển thủ A và Nguyên Trừng, Viên Tinh Châu mới bỗng chốc sáng tỏ.

Hai người này song ca chính là một ca khúc kinh điển nổi danh,《 Phản bội 》, sau này đổi tên thành 《 Tâm sự ngày xưa 》.

Đại ý của ca khúc là tôi xem cậu như anh em, cậu lại cướp đoạt sự nghiệp và người phụ nữ của tôi, khiến cho tôi khổ sở như vậy. Ca sĩ hát bản gốc có chất giọng khàn khàn, rất có cảm giác hoài niệm ưu thương, ca khúc vừa mới phát hành liền khơi dậy sự hưởng ứng đầy xúc động từ các thanh niên "điểu ti*" trong xã hội, bởi vậy còn có một tên khác là 《 Tâm sự điểu ti 》.

*điểu ti (屌丝): cách gọi các thanh niên không tiền không thế, thất bại trong cuộc sống, sự nghiệp lẫn tình yêu đều bết bạt.

Bọn họ là đội đầu tiên lên sân khấu, Nguyên Trừng mặc áo sơ mi trắng và quần tây màu đen, kiểu tóc thanh xuân, lại có khuôn mặt trẻ con, bởi vậy vô cùng phù hợp với hình tượng ngây thơ mới bước vào đời.

Mà tuyển thủ A tạo hình rock and roll từ đầu đến chân, đội ngược mũ lưỡi trai, trên người treo mấy sợi dây xích vàng, khệnh khạng bước đi ngang ngược lên sân khấu, gây ấn tượng là một thanh niên đã chịu tổn thương qua bao bể dâu thăng trầm của cuộc đời.

Giọng ca của hai người, một mềm mại, một sầu thương, hiệu quả thực ra rất không tồi. Nhưng mà ca khúc 《 Phản Bội 》 này có âm vực rất rộng, hai người bọn họ tông thấp không đủ, tông cao lên không tới, cho nên ở giai đoạn biên khúc làm điều chỉnh, sửa tới quãng giọng thoải mái của chính mình

Mà đúng như lời giám khảo nói, chờ đến đoạn điệp khúc ở phía sau, hai người này lại đều liều mạng gân cổ gào lên, ý cảnh của bài hát tức khắc bị phá nát đến gần như không còn gì.

"Các cậu hát không tới được bố cục của bài hát này." Trưởng ban giám khảo nói, "Vốn dĩ âm sắc như vậy ghép cặp với nhau, phối hợp lại phải là rất kinh diễm, nhưng các cậu đều quá nôn nóng, quá muốn thể hiện chính mình, một câu này trong ca khúc gốc, "cậu muốn tôi phải thế nào......" là biểu đạt một loại cảm giác bất lực, như thổn thức như kể lể. Những gì các cậu diễn giải lại là phẫn nộ, là chất vấn."

"Có lẽ đây là dụng ý cải biên của bọn họ thì sao?" Giám khảo C phản bác, "Tôi cảm thấy con người ta trước đây đều chú ý khắc chế, sau khi bị phản bội cũng vẫn phải tỏ ra tự mình nuốt trái đắng, nhưng thời đại bây giờ khác rồi, chúng ta hoàn toàn có thể biểu đạt cảm xúc phẫn nộ của bản thân......"

"Vậy thì bọn họ không nên chọn bài hát này." Trưởng ban giám khảo nói, "Mỗi một ca khúc, anh đều có thể có phương thức diễn giải của chính mình, nhưng không nên thoát ly hoàn toàn chủ đề của nó. Tác phẩm âm nhạc có cảm xúc của chính nó, còn về phần đào sâu phát triển, các cậu chỉnh giới hạn nốt cao của bài hát này tới Bb4, giảm thấp độ khó, ở mặt diễn giải cũng hoàn toàn chỉ là phô trương kỹ năng, tôi nhìn không ra thành ý của các cậu."

Lời này vừa nói ra, toàn bộ khán đài rộ lên.

Viên Tinh Châu không khỏi hít vào một hơi, vị thầy giám khảo này ăn nói bạo dạn phết.

Các giám khảo có mặt ở trường quay lập tức phản bác, giảng hòa cho cả hai người. Nguyên Trừng cắn môi, nhìn về phía chỗ ngồi ban giám khảo.

"Các cậu có chuẩn bị tác phẩm nào khác không?" Giám khảo C sau khi vắt kiệt sức biểu đạt "tôi cho rằng màn biểu diễn rất hay", lại hỏi Nguyên Trừng, "Các cậu đừng căng thẳng, có thể đàn hát một đoạn ca khúc mà mình quen thuộc."

Đã hết thời gian dành cho một đội, nhưng tổ sản xuất chương trình vẫn bảo lưu lại màn biểu diễn của Nguyên Trừng, quả nhiên, Nguyên Trừng đàn hát ca khúc kia, 《CRAZY》.

"Hay lắm." Giám khảo C dẫn đầu vỗ tay, sau khi khen một hồi, nói với hai người, "Tôi rất thích các cậu, cố lên!"

Đội tiếp theo là hai vị tiền bối trong giới ca sĩ song ca, Viên Tinh Châu mở TV lên, vội lấy di động ra xem Weibo. Quả nhiên, trên mạng đã rần rần. Fan của Nguyên Trừng photoshop khẩu ngữ chữ to, bắt đầu thảo phạt tổ sản xuất chương trình không làm người, giám khảo vì cọ nhiệt độ mà không cần biết giới hạn.

Mấy cái đề tài # Nguyên Trừng bị tế sống # cùng với # Nguyên Trừng bị mắng khóc #, nối đuôi nhau leo bảng.

"Người qua đường, tôi cảm thấy đội này hát rất tuyệt vời, mấy thằng cha nghệ sĩ hết thời ở đây giả vờ làm sói đuôi to cái gì, bắt nạt người mới rất đắc ý sao?"

"Trong mắt một ngàn người có một ngàn Hamlet*, cách diễn giải của Nguyên Trừng và Hứa Huy tôi cảm thấy rất hay, nghe mà khóc luôn."

"Có sao nói vậy, khán giả đều cảm thấy dễ nghe, tổ sản xuất chương trình lại vì nhiệt độ dùng bất cứ thủ đoạn nào, vừa lăng xê CP yêu đương vừa chèn ép người mới, chương trình rác rưởi, về sau méo bao giờ xem nữa!"

"Anh yêu đẹp trai ngời ngời mà tụi tôi đặt trên đầu quả tim, dựa vào đâu mà bị ông mắng như vậy! @Sản Xuất Âm Nhạc 798, ông xứng sao?"

"Người này làm công việc gì, trước giờ chưa từng nghe qua tên của hắn, cũng không biết có tác phẩm gì, tại sao lại tới cọ nhiệt độ của anh yêu?"

Khu bình luận ở trên Weibo, chỉ cần làm mới là tất cả gần như đều ám chỉ tổ sản xuất chương trình có nội tình mờ ám. Bên dưới weibo của giám khảo kín đặc lời mắng chửi, gần như không thể nhìn nổi.

Viên Tinh Châu không khỏi nhớ tới đoạn thời gian kia mình bị mắng, cậu đổi về lại tài khoản chính, gửi tin nhắn cho vị giám khảo kia, ngay sau đó lại ý thức được lúc này hộp thư của đối phương phỏng chừng cũng bị oanh tạc, hồi đó bản thân mình cũng từng nhận được các loại ảnh ma quỷ và ảnh khiêu dâm, chỉ hy vọng vị giảm khảo có thể có một người nhắc nhở ngài ấy, đừng tùy tiện xem tin nhắn.

Trong lúc cuộc chiến mắng chửi trên mạng đang kịch liệt, Nguyên Trừng đột nhiên cập nhật weibo 【 Cảm ơn mọi người cổ vũ, không có gì đâu, tôi rất OK. 】

Giám khảo C ngay sau đó chia sẻ: "Không có gì đâu, màn biểu diễn của cậu theo ý kiến của tôi thì rất hay, rất thích hợp, thẩm mỹ trong âm nhạc vốn dĩ đã không phân chia cao thấp."

Rất nhiều ngôi sao nổi tiếng cũng bắt đầu chia sẻ, lại là rặt một ngữ điệu: "Nguyên Trừng cố lên! Tỷ tỷ ủng hộ em."

"Tôi cảm thấy rất dễ nghe, tin tưởng chính mình."

"Ôm cậu một cái, rất hay."

"Hay cái gì mà hay? Tôi cảm thấy không hay." Giữa đám đông đang hô hào ủng hộ, đột nhiên có một cái ID quen mắt xông ra.

PYH: "Tôi là tác giả bài hát gốc, bài hát này là tặng cho một người bạn. Lần này trao quyền miễn phí cho tổ sản xuất chương trình, vốn dĩ muốn thu hoạch kinh hỉ, không nghĩ tới phải nhận về kinh hách, hát cái gì lố lăng thế này? Các người OK thì cứ OK đi, dù sao tôi cũng không OK."

Phan Vân Hải? Tác giả ca khúc vàng này không phải ký tên là "Bàn Đạt" sao?

Viên Tinh Châu sửng sốt, lúc này thật sự trợn tròn mắt.

==========================================================

1. nguyên văn của "se chỉ luồn kim": 圈圈叉叉 (quyển quyển xoa xoa, OOXX), 圈 là cái vòng, cái lỗ (O), còn 叉 là cái xiên (X), cái xiên chọc vào cái lỗ thì, ừm các cậu hiểu ý tôi rồi đấy._.

2. Phim dân quốc, phim niên đại: phim khai thác các câu chuyện từ thời nhà Thanh cho đến thập niên 30, 40, lấy bối cảnh Trung Hoa Dân Quốc, là đã cai trị từ năm 1912 đến năm 1949 trước khi rời sang đảo.

3. câu đúng là "trong mắt một ngàn có một ngàn Hamlet", ý nói mỗi người có cảm nhận, và cách diễn giải riêng về từng sự việc khác nhau, mà chị Ngũ nhầm, hoặc gõ thiếu thành "trong mắt một ngàn người có một Hamlet", cho nên tôi mạo muội sửa luôn.

4. Gà thét chói tai là mấy con này này =))


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.