Lúc này bên Thiên Mạc đang ngồi gõ nhẹ xuống bàn, nhìn hình ảnh của Ngữ Kỳ bị Tử Lạp chụp thật lâu.
Nghĩ tới cảnh cô ngủ dưới gốc cây đúng lúc hắn đi qua đó, cô nằm đó một góc yên tĩnh trông vô cùng giống một bức tranh 3D. Thiên Mạc nhíu mày đi lại gần nhưng Ngữ Kỳ hoàn toàn không có nhúc nhích gì, hắn cúi xuống tay nhẹ vén tóc cô lộ ra khuôn mặt thực xinh đẹp.
Nói xinh đẹp thì lại quá không đúng, nhưng nói đẹp trai thì thực sự vẫn thiếu. Cô là nét đẹp phi giới tính, trong nam có nữ trong nữ có nam trong truyền thuyết sao?
Thiên Mạc mỉm cười nhẹ thả tóc cô xuống rồi nhìn trong túi cô rơi ra ít kẹo socola rượu, hắn mỉm cười cầm tất cả số đó rồi quay đi, vừa đi vừa tranh thủ nhét một viên vào trong miệng.
"Vừa đắng vừa ngọt lại có thể say, khá quyến rũ." (Tác giả said: Khá bảnh.)
Trong lúc này Ngữ Kỳ chạy muốn vắt cả chân lên cổ sang chỗ Giao Hinh, cô thực sự khổ quá mà.
[Này, nếu Giao Hinh trùng sinh thì sao?] Ngữ Kỳ cảm thấy chưa chắc Giao Hinh trùng sinh sẽ là điều gì đó ghê gớm.
[Sẽ chẳng sao cả nếu Giao Hinh không có chấp niệm gì, nhưng tôi nói này ký chủ. Sẽ chẳng có ai ngẫu nhiên trọng sinh khi có cuộc sống trọn vẹn cả. Nữ chính và nam chính kệ họ tự tiến triển nhưng một nữ phụ không có hệ thống bảo kê hay cố tình phá tất cả tình tiết, thì chúng ta phải sửa nó. Nếu Giao Hinh không đi phá nam chính nữ chính thì chúng tôi cũng không muốn quan tâm, nhưng chúng ta không thể ngoại trừ khả năng là Báo Thù và cô gì gì đó thần kinh.] Hệ thống giải thích
Ngữ Kỳ cảm thấy có lý liền gật đầu, cô vừa chạy tới bậc thang thì nghe tiếng cạch một cái, Ngữ Kỳ ngước lên thấy Giao Hinh cũng chuẩn bị chạy xuống cầu thang.
Giao Hinh thấy Ngữ Kỳ liền mừng rỡ chạy xuống chân vô tình bước hụt...
"Á!"
"Giao Hinh!"
Giao Hinh mất thăng bằng ngã xuống, Ngữ Kỳ chạy vội lại đỡ, cô ôm lấy được Giao Hinh thì dùng chính bản thân làm đệm cho Giao Hinh.
Nhưng lúc này môi hai người đập vào nhau, trông vô cùng lãng... Cái con khỉ ấy. Ngã đập miệng vào nhau lúc này Ngữ Kỳ đã cảm nhận được mùi máu tanh trong miệng mình rồi. Thực sự là khá đau đấy.
[Ting! Giao Hinh đã trọng sinh nhiệm vụ thất bại...!]
What? Wait?!
[Này! Mi hỏng? Rõ ràng ta đỡ được Giao Hinh!!!] Ngữ Kỳ lên án
[Ký chủ à... Do môi hai người đập vào nhau và Giao Hinh vô tình nuốt phải máu ký chủ đó.] Hệ thống gãi gãi đầu
Gì? Lại do cô? Đỡ thì cũng trọng sinh còn ăn đau, không đỡ cũng trọng sinh. Rồi kết cục vẫn là trọng sinh thôi mà?
"Ai ui... Đau môi... Tiêu... Tiêu Du?" Giao Hinh đang muốn ngồi dậy còn đang nhíu mày, cô cúi xuống nhìn người đang làm đệm cho cô thì kinh ngạc không thôi...
Tiêu Du không phải đã mất rồi sao...? Giao Hinh trong phút chốc cảm thấy sống mũi cay xè tay run run chạm thử vào khuôn mặt của Ngữ Kỳ, khi cảm nhận được hơi ấm của Ngữ Kỳ cô cảm thấy trong lòng mừng phát điên miệng không khống chế được nói liên tục
"Tiêu Du, Tiêu Du, Tiêu Du, là anh! Anh còn sống! Anh chưa có chết! Anh còn sống, anh còn sống, Tiêu Du"
Ngữ Kỳ lúc này bị phản ứng của Giao Hinh làm cho không biết phản ứng ra sao, cô không biết trả lời thế nào.
[Ký chủ, tôi tra xét không thấy có dấu hiệu của Báo Thù, nữ phụ này chỉ đơn giản là sống lại một lần nữa thôi, cô vờ như không biết gì đi. Tôi khuyên cô không nên xé rách mặt của nữ phụ, nhỡ đâu cô ta hắc hoá, chúng ta sẽ bị đánh nhiệm vụ thất bại.] Hệ thống tra xét một hồi rồi nói.
Ngữ Kỳ trong lòng gật đầu rồi nhìn Giao Hinh muốn đẩy cô nàng ra vì đang nằm đất, dù gì cô cũng thấy có chút đau người. Nhưng lúc này Giao Hinh sờ chán chê mặt cô rồi thì ôm chặt cô không chịu buông, thậm chí cô còn thấy áo mình ẩm ướt hẳn.
Cô cảm thấy thắc mắc, tại sao lại khóc? Rõ ràng kiếp trước là nữ phụ cặn bã không thèm đi thăm mộ nguyên chủ, bây giờ lại khóc rất thảm thiết.
[Này, có cách nào xem xét kỹ cuộc sống của Giao Hinh không?] Ngữ Kỳ đắn đo, cô cảm thấy có uẩn khúc ở đây.
[600 tích phân.] Hệ thống đa cấp bay qua bay lại trong đầu cô.
[Mi tính cướp ngân hàng sao?] Ngữ Kỳ trợn mắt.
[Thế thôi ký chủ cứ ở đó đi nhé, tôi bận lắm.] Hệ thống tỏ vẻ, không thương lượng. Quyết không.
[Mua!] Ngữ Kỳ cắn răng trong lòng xót tích phân muốn chết.
[Ting! Cốt truyện của Giao Hinh, tuỳ thời bấm sẽ kích hoạt trong não bộ, sử dụng được 1 lần] Hệ thống thông báo.
Ngữ Kỳ để im, cô không thể tiếp thu cốt truyện trong lúc bị ghì cứng thế này được, cô hơi đẩy tay của Giao Hinh ra, giọng không nóng không lạnh
"Em làm sao vậy? Ngã đau quá sao?" Giả bộ quan tâm chút cho nữ phụ đỡ nghi.
Giao Hinh bị đẩy ra, chỉ bị sững lại một chút rồi ngồi dậy lau nước mắt lôi điện thoại ra nhìn.
"Năm 2019?" Dù Giao Hinh cố hạ thấp giọng mình xuống rồi nhưng vẫn không thể kìm nén được sự ngạc nhiên, cô là trọng sinh rồi?!
Ngữ Kỳ tất nhiên nghe được tiếng cô, nhưng thản nhiên vờ như không biết đứng dậy đỡ cô dậy rồi tự nhiên phủi bụi cho cô, đây là thói quen của nguyên chủ lẫn nữ phụ, cô cũng không có ý thay đổi nó. Thấy Giao Hinh hoàn hảo không còn vết bẩn cô mới phủi bụi cho bản thân
"Em có vẻ mệt rồi, vào nhà nghỉ ngơi đi, hôm nay trời hơi lạnh với cũng đã muộn rồi, anh về đây" Ngữ Kỳ muốn ù té luôn để về xem cốt truyện.
Giao Hinh lúc này mới định hình lại thấy Ngữ Kỳ tính bỏ đi, cô nhìn lưng của Ngữ Kỳ gầy nhưng vai rộng trong lòng đầy chua xót không tả được, vội vàng túm lấy góc áo của Ngữ Kỳ.
Ngữ Kỳ bị một lực kéo nhẹ từ phía sau, cô quay ra nhìn Giao Hinh đang kéo góc áo của cô, khuôn mặt đang cúi gằm xuống im lặng hồi lâu, tới lúc Ngữ Kỳ tính hỏi có chuyện gì thì Giao Hinh lên tiếng
"Em tối nay có thể ngủ với anh không..?"
"..." Cái hẹo gì vậy...
[...] Cái hẹo gì vậy... Từ ngày theo ký chủ, tôi bỗng cảm nhận được ký chủ thuộc dạng gái trai trẻ già đều không buông tha. Cầm thú, tra nữ!
"..." luôn có một hệ thống mắng chửi ta...
.
.
.
.
.
Ây da, nghỉ ngơi cũng đã rồi, viết tiếp nào. Khiếp thật 2 vote HE vs SE nó ngang nhau làm ta cực kì đau não, có cảm giác muốn già cả rồi 囧
2-3 ngày một chương đều đặn, khi nào ta có hứng sẽ câu cmt 1 chương mới ngay lập tức, cơ mà giờ thì chưa có. Love all ♪('ε` )