Tuy nói là hai người đã đính hôn , đổi nhà, nhưng ai vẫn ở phòng người đó . Ngô Thần đương nhiên là không thể không để ý chuyện này được, đặc biệt la sau lần tai nạn đó cô đã hiểu được vị trí của Âu Dương Hiên quan trọng thế nào trong lòng của mình.
Cho dù bây giờ hai người họ phát sinh chuyện gì đó cũng là bình thường, bọn Lưu Mẫn cũng chả có ai sau khi kết hôn mới tiên thêm một bước cả. Nhưng Âu Dương Hiên luôn nghĩ cho Ngô Thần, đến bây giờ anh vẫn còn khắc chế chính mình.
Ngô Thần đang ngủ trong phòng ngủ chính, Âu Dương Hiên ở phòng khách khổ tu , cuộc sống sau lễ đính hôn như vậy đến bây giờ đã qua đã hơn hai tháng. Lễ mừng năm mới năm nay, hai bà mẹ đều vụng trộm hỏi Ngô Thần về cuộc sống sau khi đính hôn của hai người, ngeh thấy Ngô Thần lắc đầu tỏ vẻ không có phát sinh chuyện gì, hai người đều có biểu cảm khó mà tin được. Nhưng hai người lại tin tưởng Ngô Thần sẽ không lừa các bà.Mẹ Âu Dương suy nghĩ, con trai mình sao lại thành thật như vậy chứ, liệu có nên gọi điện để thông suốt cho nó hay không? ! Mẹ Ngô thì lại nghĩ, con gái mình tìm người thật giỏi, con rể rất thương con gái, tốt lắm.
Tuy nói rằng bà đồng ý đã đính hôn chính là cam chịu cho hai người phát sinh chuyện gì đó, nhưng dù sao con gái nhà mình vừa mới lớn, có thể chờ thêm chút nào hay chút ấy đương nhiên ba mẹ Ngô sẽ không phản đối.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ 23 của Âu Dương Hiên ,Ngô Thần đã chuẩn bị phần đại lễ cho Âu Dương Hiên.
Hôm nay Âu Dương Hiên cũng giống như những ngày bình thường đi làm xong thì về nhà, bởi vì vẫn còn là đầu mùa xuân, 6 giờ trời đã tối om. Về dến nhà , nhìn thấy bánh ngọt trên bàn, Âu Dương Hiên tháo caravat bỏ cặp công văn xuống ghế đi vào phòng ngủ chính. Gõ cửa.
Ngô Thần đang ở tắm rửa trong phòng, tiếng nước ngừng chảy, chỉ nghe thấy âm thanh sột soạt mặc quần áo. Nhìn trên cửa thủy tinh lộ ra hình bóng, Âu Dương Hiên hít sâu một hơi, đem cửa phòng mở ra, đi ra bên ngoài phòng tắm chung tắm nước lạnh. Sau khi Ngô Thần lớn lên sự mê hoặc đối với Âu Dương Hiên càng lúc càng lớn .
Âu Dương Hiên tắm rửa xong đi ra, thấy Ngô Thần còn ở trong phòng chưa ra, nhớ tới bay giờ hẳn là cô đã tắm xong rồi, đến gõ cửa phòng, đẩy cửa đi vào.
Ngô Thần đang ngồi trước cửa sổ, lẳng lặng nhìn cảnh đêm. Phòng ngủ ấm áp, Ngô Thần chỉ mặc váy ngủ ngồi ở kia. Nghe được tiếng mở cửa, Ngô Thần nhìn Âu Dương Hiên bước vào nhẹ nhàng nở nụ cười.
Nhìn thấy nụ cười tươi rói của Ngô Thần, Âu Dương Hiên mê muội bước dến gần trước mặt Ngô Thần. Nhìn thấy cô mặt bộ váy ngủ trong suốt đứng đó như cô vợ nhỏ, Âu Dương Hiên nhất thời cảm giác một luồng khô nóng chạy khắp toàn thân, sự mê hoặc này không nhỏ rồi!
“Đây là quà cho anh à?” Âu Dương Hiên ôm lấy Ngô Thần kéo vào trong lòng, ôm chặt lấy.
“Anh có vừa lòng không?” Ngô Thần cũng đưa tay ôm lại Âu Dương Hiên, ngón tay nhẹ nhàng ở trên lưng của anh di chuyển. Giống như đánh đàn dương cầm, ở trên lưng của Âu Dương Hiên đàn từng nốt nhạc.
“Em xác định chứ? Em có biết hậu quả thế nào không.” Giọng nói của Âu Dương Hiên rõ rang đã trở nên khàn khàn.
“Chẳng lẽ anh không muốn sao?” Ngô Thần không trả lời vấn đề của Âu Dương Hiên, thật sự là đầu gỗ. Anh còn muốn như thế nào nữa đây? !
Đã nói như vậy , Âu Dương Hiên mà còn nhịn được xuống thì anh không phải là nam nhân nữa! Cúi xuống ôm lấy Ngô Thần đặt lên trên giường, không biết là điều hòa bật cao hay sao mà nhiệt độ của hai người đều nóng ran, Âu Dương Hiên thầm nghĩ những bộ đồ trên người này đều phải cởi bỏ.
Âu Dương Hiên đứng ở trước mặt Ngô Thần cởi từng thứ xuống, mắt Ngô Thần khôn chớp nhìn Âu Dương Hiên. Vẫn biết dáng người anh rất khá, không nghĩ rằng lại tốt đến như vậy. Màu làn da đồng cổ, tuy nrằng không có nhiều co bắp lắm nhưng lại không có một vết sẹo thừa, đùi thon dài mà hữu lực. Điều không đẹp duy nhất là vết sẹo trên cánh tay kia của anh, Ngô Thần tìm rất nhiều cách không thể làm cho nó biến mất hoàn toàn.
“Em có hài lòng với dáng người của chồng em không?” Âu Dương Hiên bỡn cợt nhìn Ngô Thần. Vốn nghĩ rằng Ngô Thần sẽ thẹn thùng quay đầu đi, ai ngờ cô vẫn nhìn anh còn gật gật đầu. Sau đó chậm rãi cởi váy ngủ của mình, trên người chỉ còn lại có một bộ nội y màu đen .
Âu Dương Hiên đờ người nhìn Ngô Thần, từng ánh mắt đốt lửa trên người Ngô Thần. Cái trán, chóp mũi, môi, xương quai xanh, Âu Dương Hiên lặng lẽ một đường trượt thẳng xuống , cho đến khi đến nơi căng tròn mềm mại kia khẽ cắn □, nhìn Ngô Thần ở dưới mình nhẹ nhàng run run thân thể, Âu Dương Hiên vừa lòng nở nụ cười. Bé con của mình, sẽ trở thành người phụ nữ của mình rồi.
Màn đêm buông xuống □, rèm cửa sổ đã sớm bị kéo kín, trừ thanh âm không ngừng truyền ra kia, thật sự nhìn không thấy cái gì ~( tác giả cũng muốn viết hcuts miêu tả, nhưng là sợ bị khóa mất , cho nên vẫn là buông tha thôi! )
Kích tình qua đi, Âu Dương Hiên đem Ngô Thần ôm đến phòng tắm chà lau thân thể, sau khi kích tình thiêu đốt một mảnh cảnh xuân. Âu Dương Hiên ngồi ở trong bồn tắm lớn, Ngô Thần ngồi ở trên người Âu Dương Hiên . Chủ yếu là anh vẫn lo lắng cho Ngô Thần đây là lần đầu tiên của cô, bằng không vào tính cách của Âu Dương Hiên làm sao anh có thể dễ dàng buông tha cho Ngô Thần như thế được.
Ngô Thần”Ha ha” nở nụ cười.
“Có cái gì vui mà em cười như thế?” Âu Dương Hiên sủng nịch ôm Ngô Thần, thay cô lau rửa nhẹ nhàng .
“Hừ, còn em tưởng rằng anh có thể kiên trì lâu hơn nữa cơ. Ai ngờ đâu chưa gì đã sụp đổ rồi” Ngô Thần tận hết sức lực đả kích Âu Dương Hiên. Kích tình vừa rồi làm cho Ngô Thần không dậy nổi thắt lưng, xem ra thật sự là anh đã nghẹn lâu lắm rồi, lần này mình cũng có chút chịu không được .
“Quà của em lớn như vậy, sao anh có thể không từ từ nhấm nháp được!” Âu Dương Hiên nhẹ nhàng trêu chọc Ngô Thần.
“Thật không? Hình như anh đâu có hài lòng với quà của em thì phải? !” Ngô Thần nhíu mày nhìn Âu Dương Hiên, anh dám nói không hài lòng thử xem.
“Làm sao có thể! Anh chỉ là sợ sẽ xúc phạm tới em, dù sao em vẫn còn quá nhỏ.” Âu Dương Hiên làm sao có thể không hài lòng cho được, bản thân mình đã có suy nghĩ đó bao nhiêu năm nay, nếu không phải cô quá nhỏ , có lẽ mình đã sớm hành động rồi.
Đặc biệt là hôm nay khi thưởng thức mỹ vị này, bởi vì nguyên nhân nhiều năm luyện tập vũ đạo, võ thuật cùng yoga , thân thể của Ngô Thần rất mềm mại, điều này làm cho Âu Dương Hiên vô cùng thỏa mãn.
Giúp Ngô Thần mặc quần áo, nắm tay cô tới phòng khách cùng nhau cắt bánh.
“Sinh nhật vui vẻ.” Ngô Thần giơ ly rượu chạm ly với Âu Dương Hiên.
“Cám ơn em.” Âu Dương Hiên mê luyến nhìn Ngô Thần như vậy . Bởi vì trải qua vận động kịch liệt sau đó lại ngâm nước ấm. Có lẽ là trải qua lễ rửa tội lần này , Âu Dương Hiên cảm thấy Ngô Thần tử trong ra ngoài tản ra loại quyến rũ không nói lên lời. Phụ nữ và cô gái nhỏ hoàn toàn không giống nhau.
Nếu đã ăn qua trái cấm, hai người làm sao có thể rụt rè được nữa. Âu Dương Hiên từ trong phòng khách chuyển vào phòng ngủ, hàng đêm sênh ca, đương nhiên vẫn không thể thiếu “ba con sâu” , dù sao Ngô Thần còn nhỏ.
Khi người lớn trong nhà đến thăm thấy hai người như vậy cũng có thể hiểu được chuyện gì xảy ra , nhưng họ cũng không nói gì, chỉ có chúc phúc mà thôi.
Mỗi ngày sáng sớm khi tỉnh lại Âu Dương Hiên đều cho Ngô Thần một cái hôn sáng sớm, đây là thói quen mấy năm qua . Hôm nay Âu Dương Hiên được nghỉ, bọn họ nằm trên giường nói chuyện.
“Yêu anh không?”
“Anh thì sao?”
“Từ sáu tuổi đến bây giờ, chắc cũng là yêu đi.”
“Anh không nói rõ ra làm sao mà em hiểu được!”
“•••”
“Anh muốn cả đời này cùng em sống hạnh phúc thế này, có được tính không?”