Cuộc Sống Bình Thản Hoàn Mỹ Sau Khi Trùng Sinh

Chương 46: Tương lai



Âu Dương Hiên hai ngày này phải tham gia một hội thảo ở nước ngoài, Ngô Thần một mình ở nhà. Hôm nay Ngô Thần đột nhiên cảm giác đầu hơi choáng , cô nghĩ có lẽ là bị cảm. Nhưng mà gần đây bởi vì muốn có em bé, Ngô Thần một năm rồi không có dùng các loại thuốc kháng sinh nào hết. Hôm nay Ngô Thần quyết định tiếp tục tự mình chịu đựng.

Giữa trưa phải tới nhà bà nội ăn cơm, bởi vì trong người không thoải mái, Ngô Thần quyết định lái xe qua nhà bà từ sớm. Mặc áo khoác thật dầy ra cửa, thẳng nhà bà nội mà đi

Bà nội Âu Dương nhìn thấy Ngô Thần như vậy, vô cùng  đau lòng. Bà đương nhiên biết Ngô Thần vì chuyện mang thai, trong một năm nay mặc dù có bênh đến thế nào cũng không chịu uống thuốc.Hai ngày nay vì bị cảm mà trông con bé lại càng gầy hơn .

Ông nội Âu Dương không nhịn được nữa , mà gọi điện thoại cho thầy thuốc gia đình của nhà  Âu Dương tới. Vị thầy thuốc này đã làm cho nhà Âu Dương đã vài chục năm, ở trong giới y học cũng được coi là ngôi sao sáng . Chỉ cần là ông nội Âu Dương gọi tới, ông ấy ngay lập tức chạy đến ngay.

Bởi vì ở nhà, hai ông bà cảm thấy không giống bị cảm a. Đưa tay xem mạch cho Ngô Thần, đầu tiên là trầm  một chút sau đó nở nụ cười. Ông nội Âu Dương nhìn bộ dáng này của ông bạn già, hơi khẩn trương , là có tin vui đúng không?

“Sao rồi?”ông nội Âu Dương không còn giữ được bộ dáng trầm ổn nữa, sốt ruột  hỏi lão Trần.

“Lão Âu, chúc mừng ông nhé . Đúng như mong ước của ông rồi, tứ đại đồng đường !” Những lời này làm cho Ngô Thần và bà nội Âu Dương sửng sốt.Bà nội Âu Dương có phản ứng, “Cám ơn trời đất, cuối cùng có tin vui. Không được, tôi phải gọi cho thằng cháu mất nết kia về, sao lại có cái thể loại làm chồng như thế . Tôi phải dạy dỗ nó một trận nên thân mới được.” Nói xong liền bước nhanh đi ra ngoài.

“Trần gia gia, cái thai được bao lâu rồi ạ ?” Ngô Thần nhẹ nhàng ôm bụng,  thì ra phản ứng gần đây của cô khác thường là do có em bé nha.

“Hơn một tháng , nếu muốn chắc vẫn nên đi bệnh viện kiểm tra, dù sao ông cũng không có nhiều chuyên môn về chuyện này lắm.”

Sau khi tiễn ông Trần về, Ngô Thần nhìn bà nội Âu đang ôm cái điện thoại, bà đang gọi cho ai thế? Nhưng nhìn bộ dáng cao hứng của bà nội, Ngô Thần lại thỏa mãn. Âu Dương gia mấy đời đều là độc đinh, bản thân cô đã nghĩ muốn sinh hai đứa cho ông bà, chắc hẳn bọn họ vui lắm. Hiện tại  chính sách con một cũng được nới rộng ra , cho dù sinh hai đứa cũng không sao hết .

Con của Hải Biên đã 5 tuổi rồi , con của Lưu Mẫn và Đường Vũ cũng đã 3 với 4 tuổi, Ngay cả Ma Giai cũng đã mang thai được mấy tháng rồi . Bây giờ, mình cũng được làm mẹ . Tính cả kiếp trước kiếp này cô cũng đã hơn 50 rồi, nhưng cũng là lần đầu tiên mang thai.

Ngô Thần nghĩ đến biểu tình của Âu Dương Hiên khi nhân được tin này, nhất định sẽ là sửng sốt, sau đó từ từ cười rộ lên hạnh phúc .

Sau khi từ lúc nhận được điên thoại của bà nội Âu Dương Hiên bị đơ người một lúc, công việc của Âu Dương Hiên cũng đã hoàn thành, bây giờ chỉ chờ đồng nghiệp hoàn thành xong thì cùng về. Nhưng bây giờ nhận được tin thế này, làm cao còn chờ được nữa, lập tức nói với cấp trên một tiếng, đặt vé máy bay sớm nhất về nhà. Lãnh đạo của Âu Dương Hiên là học sinh của bà nội Âu Dương, nghe được Âu Dương Hiên nói tin này làm sao dám ngăn cản, nhanh chóng thả Âu Dương Hiên về, còn dặn khi nào sinh thì báo cho ông một tiếng.

Ba mẹ Ngô đã sơm mua nhà ở tỉnh B, giờ nhận được tin Ngô Thần mang thai  , lập tức đặt vé máy bay, giữ trưa đã đến nơi. Ba Âu Dương bận không đi được, nhưng mẹ Âu Dương mẹ lập tức trở về. Đây là cháu nội của mình đấy!

“Âu Dương Hiên còn chưa về à?”mẹ Âu Dương vừa vào cửa đã nhíu mày nhìn Ngô Thần phải một thân một mình ở nhà.

“Mẹ, đừng nóng vội. Vừa rồi anh ấy nhắn đã lên máy bay rồi , buổi tối chắc là sẽ về đến nơi.” Ngô Thần chạy nhanh trấn an mẹ Âu Dương một chút, dù sao bà lo là cô sẽ bị tủi thân.

“Vậy là tốt rồi. Nếu không con ở luôn nhà bà nội đi, mẹ sẽ lo lắm.” Bởi vì từ tỉnh J đến tỉnh A gần hơn, cho nên mẹ Âu Dương đến trước, sau đó ba mẹ Ngô Thần mới tới.

“Đến đây, để mẹ nhìn xem, có gầy không.” mẹ Ngô vừa vào cửa đã kéo Ngô Thần nhìn phải nhìn trái. Nghe được tin Ngô Thần mang thai ,bà đã nghĩ ngay đến liệu con bé co gầy không. May mắn, thời gian trước đây tẩm bổ khá tốt, bây giờ còn không nhìn rõ. Nhưng khi đến lúc bị nghén chắc sẽ gầy hơn. Không được, tự mình phải bồi bổ cho con bé mới được.

Mẹ Ngô cùng với mẹ Âu Dương ở phòng bếp thương lượng những món mà phụ nữ có thai cần ăn, ba Ngô tâm sự với Ngô Thần chuyện cuộc sống hang ngày. Nhìn bé con bé bỏng của mình vẫn nâng trong lòng bàn tay đến bây giờ cũng đã bắt đầu làm mẹ người ta , ba Ngô mới chính thức cảm giác được mình đã già rồi. Mấy tháng nữa, đã được làm ông ngoại!

Ba người lớn trong nhà đợi cho đến khi Âu Dương Hiên trở về, giáo dục Âu Dương Hiên một phen mới trở về nhà.

“Em mệt không?” Ngô Thần nằm ở trong lòng Âu Dương Hiên  , lẳng lặng hưởng thụ  sự ôm ấp này ấm áp  . Mấy ngày nay anh không ở bên, mình cũng không ngủ được.

“Không sao chứ. Mấy ngày không gặp thôi sao trông em gầy thế? Là con không nghe lời em à?” Âu Dương Hiên vẫn nhẹ tay vỗ về bụng của Ngô Thần  , ở trong bụng của cô có đứa con bé bỏng của anh, đứa con của anh và cô!

“Con mới được bao lâu đâu, làm sao mà biết được có nghe lời hay không.” Ngô Thần ở trong lòng anh cọ cọ, dần dần ngủ say.

Nghe được tiếng hít thở truyền tới, trong lòng Âu Dương Hiên  càng ngày càng thỏa mãn, vợ của mình, con của mình, cả hai đang nằm trong lòng của mình. Đây là toàn bộ thế giới của mình!

Chín tháng sau, Âu Dương Du và Âu Dương Nhạc đươc sinh ra . Một nam một nữ, Ngô Thần  đã hoàn thành xong nhiệm vụ duy nhất này. Khi nhìn thấy con ra đời Âu Dương Hiên thở phào nhẹ nhõm.

Trong những tháng ngày Ngô Thần mang thai, Âu Dương Hiên ở  bên cạnh chăm sóc cho Ngô Thần  vô cùng cẩn thận.

Nhìn hai đứa bé lúc đầu chỉ nằm im trên giường rồi bắt đầu bò loạn nhà, nói tiếng ba mẹ đầu tiên, sau đó lại nhìn  tụi nhỏ dùng hai chân chạy nhào vào lòng mình, Ngô Thần chỉ cảm thấy cuộc sống của mình vô cùng hạnh phúc, ông trời thật sự là vô cùng  chiếu cố mình, làm cho từ khi trùng sinh cô được hạnh phúc đến vậy.

Một nhà  Ngô Thần và Âu Dương Hiên cùng hai cục thịt nhỏ trưởng thành, đến khi tụi nhỏ được 7 tuổi thì Ngô Thần tiếp quản công ty của ba, Âu Dương Hiên trở thành kiểm sát trưởng của viện tư pháp.

Sau đó, cuộc sống Ngô Thần  cứ tiếp tục hạnh phúc bình thản  như vậy, không có thay đổi gì lớn lao, tình cảm nồng đậm, thản nhiên  mà ấm áp, cuộc sống thế này mọi người có hy vọng được như vậy hay không?

Hoàn chính văn

Vỗ tay * bẹp bẹp* lần đầu tiên hoàn thành một bộ truyện không dài không ngắn ^^. Mình biết mình edit còn khá nhiều sạn lỗi chính tả nhưng mà, mặc kệ sóng gió cũng đã hoàn được bộ này rùi .. yeah yeah… còn 1 Pn nữa mình sẽ update sau hie hie hie … I Love U … cảm ơn các bạn đã ủng hộ,.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.