Như đã biết Mã Tiểu Thiên rời đi rồi, nhưng cậu có thể đi đâu được? Kí túc xá chắc.
Sau khi quay về kí túc xá thì Mã Tiểu Thiên càng nghĩ càng đau khổ, lấy di động ra nhìn thấy một loạt cuộc gọi nhỡ đều là của La Húc Đông gọi đến thì càng khó chấp nhận.
Điện thoại cho Tiểu Quý Tử, điện thoại được tiếp rồi, hét khóc thảm thương.
Tiểu Quý Tử bị dọa một đợi: “Em gái, sao vậy?”
Mã Tiểu Thiên: “Tui và La Húc Đông kết thúc rồi.”
Tiểu Quý Tử hỏi: “Ông đang ở đâu?”
Mã Tiểu Thiên: “Kí túc xá.”
Tiểu Quý Tử: “Đừng khóc, bây giờ ông đến nhà trọ X đi.”
Mã Tiểu Thiên lau nước mắt nước mũi đi đến nhà trọ, mở cửa phòng ra ôm lấy Tiểu Quý Tử tiếp tục khóc.
Tiểu Quý Tử: “Sao lại như thế này rồi, đừng có khóc rồi không nói gì hết nhá.”
Mã Tiểu Thiên đem mọi chuyện từ đầu đến cuối kể hết, vốn nghĩ Tiểu Quý Tử sẽ đau khổ, ghét mình, suy cho cùng người tình cũ cũng bởi vì Mã Tiểu Thiên nên mới tiếp cận Tiểu Quý Tử.
Kết quả Tiểu Quý Tử đại nghĩa lẫm liệt nói: “Em gái à, chị dẫn em đi đòi lại công bằng, cho hắn một lỗ trên mặt, cho hắn biết hoa vì cái gì mà lại nở, bắt nặt người của chị, lại còn muốn cướp luôn người đàn ông của em gái chị nữa chứ.”
Ngủ ở nhà trọ một đêm, sáng sớm ngày thứ hai, Tiểu Quý Tử gọi điện thoại cho người tình cũ hẹn gặp mặt.
Đến nơi hẹn, người tình cũ bất ngờ nhìn thấy Mã Tiểu Thiên thì nhướn mày.
Sau đó cũng Mã Tiểu Thiên bla bla bla một tràng, gì mà cậu nhanh chóng chia tay với La Húc Đông, hai người không hợp nhau, tôi qua về rồi anh ấy nhất định sẽ chia tay cậu.
Bản thân Mã Tiểu Thiên nghĩ, lại nhìn người kia, rất không tự tin ngồi kế Tiểu Quý Tử.
Tiểu Quý Tử không nghe nổi nữa, đứng thẳng lên, đập nhẹ xuống mặt bàn: “Vị nữ sĩ này, tôi nhịn cô rất lâu rồi.”
Người tình cũ: “Xin lỗi tôi là đàn ông.”
Tiểu Quý Tử giả vờ ngạc nhiên: “Cô là đàn ông?”
Người tình cũ nod (gật đầu).
Tiểu Quý Tử: “Đàn ông thích đàn ông, anh là đồng tính ư.”
Người tình cũ ngạc nhiên.
Tiểu Quý Tử tiếp tục nói: “Đồ đồng tính chết tiệt, biến thái bệnh hoạn.”
Người tình cũ đanh mặt lại: “Cậu đừng có…”
Đang nói thì bị ngắt.
Tiểu Quý Tử tức tối nói: “Cảnh cáo anh đồ đồng tính, đừng có mà cướp chồng người ta, đừng có tưởng đi du học về rồi thì có thể giả vờ đoan trang, nhìn đây này, người ngồi trước mặt anh là sinh viên hàng đầu của đại học Y khoa Z, 9851 đó, người ta cũng không kém anh đâu.”
Tiểu Quý Tử vừa dứt lời, giọng nói của La Húc Đông từ xa vang đến: “Mã Tiểu Thiên, cuối cùng em cũng chịu xuất hiện!”
Mã Tiểu Thiên không nói gì, chỉ là càng nhích lại Tiểu Quý Tử.
Tiểu Quý Tử cứ đứng như vậy rồi chỉ vào La Húc Đông mắng: “Anh đến đúng lúc lắm, hai người chính là một cặp đồng tính chết tiệt, mau lôi cái người trước mặt tôi đi ngay, xém chút nữa là ô uế mất hai đôi mắt của chị em tôi, lỡ như đôi mắt của em tôi có bị làm sao thì anh có bồi thường nổi không?”
La Húc Đông nghe xong đầu óc mụ mị: “Chuyện gì vậy?”
Tiểu Quý Tử cười nhạt: “Được lắm có gan hỏi tôi, hai người kết hợp lại khi dễ chị em tôi, đừng nghĩ rằng chị em tôi ngốc, thích anh, rồi để cho anh khi dễ.”
La Húc Đông: “Tôi không có.”
Mã Tiểu Thiên kéo góc áo của Tiểu Quý Tử, ý bảo cậu ta đừng nói nữa.
Tiểu Quý Tử giật ra: “Ông còn bảo vệ cho thằng đàn ông chết tiệt đó làm gì, người ta đã như vậy rồi.”
La Húc Đông: “Tôi thế nào?”
Cuối cùng Mã Tiểu Thiên mở miệng nói với La Húc Đông: “Anh muốn chia tay, được, tôi chấp nhận.”
Sau đó lại nói với người tình cũ: “Anh vừa lòng chưa, cướp người được rồi đó, vui vẻ chưa, hai người ôm nhau ăn mừng đi, chúng tôi tự động rút lui.”
Nói xong rồi kéo tay Tiểu Quý Tử bỏ đi.
La Húc Đông chặn đường: “Chia tay cái gì, nói rõ ràng xem.”
Mã Tiểu Thiên: “Còn thế nào nữa, anh ta quay về rồi, hai người làm lành, tôi còn ở đây làm gì nữa, 3P2 hả? Xin lỗi, tôi không có hứng thú.”
La Húc Đông hét lên với người tình cũ: “Anh đã nói gì với cậu ấy?”
Mã Tiểu Thiên: “Vậy vài ngày trước anh ta đến nhà ăn cơm, tại sao anh lại để anh ta nấu ăn chứ?”
La Húc Đông: “Em nấu ăn lúc nào cũng bị bỏng, anh ta có thể làm được, như vậy thì em sẽ bớt đi vài vết thương mới.”
Mã Tiểu Thiên: “Vậy anh ta muốn làm lành với anh tại sao anh lại không từ chối?”
La Húc Đông: “Anh từ chối rồi mà.”
Mã Tiểu Thiên: “Hả! Anh không nói với em.”
La Húc Đông: “Anh chưa nói à? Chuyện nhỏ nhặt quá anh quên mất.”
Mã Tiểu Thiên: “Hả?”
La Húc Đông: “Chuyển về chỗ anh đi, một mình anh yên ắng quá không quen.”
Mã Tiểu Thiên: “Hả?”
La Húc Đông: “Áo quần đồ đạc gì đều ở kí túc xá phải không? Có cần anh giúp em đem về không?”
Mã Tiểu Thiên: “Hả?”
La Húc Đông: “Hả gì mà hả, miệng mở to thế không sợ gió lùa vào à?”
Mã Tiểu Thiên đưa tay che miệng lại, La Húc Đông kéo cậu đi mất.
Tiểu Quý Tử nhìn thấy hai người họ kết thúc viên mãn, ngồi xuống một lát, bắt chéo hai châ, ngồi thẳng lưng lên, hai tay đặt ngay ngắn trên đùi: “Hai người họ viên mãn rồi, chúng ta có nên giải quyết một chút chuyện không?”
1 985: hoặc là công trình 985, chỉ những trường được chính phủ Trung Quốc ưu tiên đầu tư để trở thành trường đại học trọng điểm nghiên cứu đẳng cấp quốc tế và thực hiện các dự án phát triển cao cấp, tập trung vào chiến lược phát triển cấp quốc gia.
2 3P: ý nói tình tay ba, ý xa xôi hơn nữa là ba người cùng làm tình.