Cuộc Sống Điền Văn Của Tình Nhi

Chương 527: Pn29, vạn dặm truy thê



Pn29, vạn dặm truy thê

Lời Tử Hỉ, đã xúc động đến thần kinh của Tử phúc, suy nghĩ ước chừng thời gian uống một ly trà mới nói: "Chẳng lẽ là Tình nhi hối hận, muốn đổi ý? Mang theo Yên Nhiên chạy?"

"Chắc không đến mức này, Lâm gia và Tăng gia, bây giờ cũng không phải là hộ nhỏ, có thể nói đi là đi, cả một đại gia đình, có thể trốn sạch sành sanh trong vòng một đêm? Tỷ tỷ tuyệt đối sẽ không bỏ mặc tính mạng những người này không để ý. "

"Nếu không phải như vậy, chính là xảy ra chuyện gì chúng ta không biết, làm cho Tình nhi không dễ làm ra phán đoán, dứt khoát mang theo Yên Nhiên đi ra ngoài một chút. Nếu là như vậy, chúng ta yên lặng theo dõi kỳ biến trước đã, chờ bọn họ trở lại rồi hãy nói." Tử Phúc nói.

Không nói tới đám người trong nhà đang phỏng đoán, chỉ nói đến Tử Tình và Lâm Khang Bình mang theo Yên Nhiên đi hướng Tây hai ngày, lại từ hướng Tây đi về hướng Nam, chạy thẳng tới phủ Tùng Giang, lúc này, Đại Giang và Thải Vân cùng với phu thê Lý lão đầu đã cảm thấy có cái gì không đúng, chẳng qua, đều cho là nhà máy ở phủ Tùng Giang xảy ra vấn đề gì, vì Lâm Khang Bình lâm thời tìm cớ, muốn đi phủ Tùng Giang xem một chút, đến phủ Tùng Giang, A Thủy đang chờ, đi theo thuyền buôn, ra vùng biển tự do, Tử Tình mới nói tuyến đường cho Đại Giang bọn họ.

Yên Nhiên phản ứng trực tiếp nhất hỏi trước: "Nương, Tiểu Dực ca ca không biết ta đi xa như vậy, có thể lo lắng hay không?"

Tử Tình vuốt đầu Yên Nhiên, nói: "Bây giờ hắn chắc hẳn đã biết rồi, nương dẫn ngươi đi thăm Tam ca và Tứ ca của ngươi một chút, có thời gian hai năm, ngươi suy nghĩ cẩn thận một chút, muốn học những gì, nương đều ủng hộ ngươi, ngươi nếu không muốn gả cho Lý Dực, nương cũng ủng hộ ngươi, giúp ngươi tìm cách lui cửa hôn sự này."

“Nương, ta không thể rời khỏi Tiểu Dực ca ca, hắn sẽ đau lòng, ta cũng vậy." Trong đôi mắt to của Yên Nhiên lăn ra lệ nóng.

"Hai năm sau, ngươi nói cho nương đáp án, nương dẫn ngươi đi ra ngoài xem thử thế giới bên ngoài trước, hai năm sau, ngươi muốn trở về, nương cũng ủng hộ ngươi, chẳng qua là, hai năm này, nương hi vọng ngươi có thể tĩnh tâm suy nghĩ thật kỹ tương lai của ngươi."

Tử Tình cũng biết, trở về nói từ hôn, là trực tiếp đánh vào mặt Hoàng gia, nhưng là, cái cớ luôn có thể tìm được mà?

Chẳng qua, Tử Tình cũng không hi vọng đi tới một bước kia, dù sao, Tăng gia cùng Lâm gia còn có tính mạng và tiền đồ của bao nhiêu người, nàng không dám tùy tiện lấy ra đánh cuộc sự nhân từ của Lý Hãn. Nàng vẫn là hi vọng thời gian hai năm này, có thể làm cho Lý Dực trưởng thành để cho hắn làm ra một lựa chọn.

Thuyền buôn một đường qua Nam Dương, quần đảo Lữ Tống (đảo Luzon – Philippines), mỗi lần cũng sẽ dừng lại trao đổi hàng hóa, Tử Tình thấy Yên Nhiên tâm sự nặng nề, cho nên, mỗi đến trên đất liền, cũng sẽ mang theo nàng ra ngoài đi dạo, đáng tiếc, vẫn là khó thấy nụ cười của đứa nhỏ này.

Tình huống như thế cho đến khi nhìn thấy Thư Ngọc và Thư Vĩ mới tốt lên một chút, chẳng qua, Tử Tình vẫn là dặn dò mấy đứa Thư Ngọc phong tỏa chặt chẽ tin tức bọn họ đến, sợ đám du học sinh này biết được, tương lai trở về nước truyền đi, đối với khuê dự của Yên Nhiên sẽ tổn hại.

Không nói Lâm Khang Bình mang theo Tử Tình cùng Yên Nhiên du ngoạn khảo sát và đi học ở Đại Anh Quốc. Lý Dực lúc này cũng sớm đã biết được tin tức chuẩn xác Yên Nhiên xuất dương, lúc này, đã không dấu diếm được Lý Hãn rồi, hắn suy đi nghĩ lại, Lý Tường đã không tạo thành uy hiếp của hắn, liền trực tiếp tìm Lý Hãn ngả bài.

Lý Hãn nghe được tin tức Tử Tình mang theo Yên Nhiên xuất dương, khiếp sợ không thôi, tâm tư nữ nhân này quá khó nắm bắt rồi.

"Trẫm đã vì Lâm gia nhượng bộ rất nhiều rồi nàng còn có cái gì không hài lòng?"

"Cô cô mong muốn chính là tương lai của Yên nhi, có thể giống như nàng một đời một thế một đôi người, vừa bắt đầu lúc đồng ý đính hôn đã là năm phần bất mãn, nhưng là dưới áp bức uy nghiêm của Hoàng gia, hơn nữa năm phần nhìn ở phần ta từ nhỏ là được cô cô chiếu cố lớn lên, rồi mới miễn cưỡng đồng ý hôn sự. Sau lại, chuyện nhi thần cưới trắc thất, cô cô vẫn buồn bực, bất mãn này, đã tăng đến tám phần, lại trải qua chuyện gặp tập kích, bất mãn trong lòng cô cô chỉ sợ đến mười phần, cho nên, lúc này mới có thể mang theo Yên nhi rời nhà ra đi, chỉ sợ, nàng thứ nhất là muốn cho ta một cảnh cáo, thứ hai, cũng không loại bỏ là muốn suy nghĩ lại chuyện này." Lý Dực cúi đầu trả lời.

"Nàng dám? Thể diện của Hoàng gia là có thể tùy ý đùa cợt sao? Không sợ ta giết cả nhà nàng." Lý Hãn cắn răng nói.

"Phụ hoàng thật sự quyết tâm được sao? Cô cô cũng đang đánh cuộc, đánh cuộc phụ hoàng không phải là một kẻ lạm sát người vô tội. Cô cô chỉ sợ đã nghĩ được đường lui rồi, thật sự không được, sẽ báo mang bệnh bỏ mình, hoặc là trên biển gặp phải hải tặc chẳng hạn, sau đó cùng muội muội ở lại hải ngoại, đến lúc đó, thể diện Hoàng gia cũng bảo toàn rồi."

Không thể không nói, Lý Dực vẫn là rất hiểu Tử Tình, những suy đoán này không sai chút nào, Lý Hãn ngồi ở trên ghế, thật lâu không nói gì.

Nữ nhân này, thật là làm hắn đau đầu, thật sự giết, hắn còn không bỏ được, lỡ như ngày nào đó có chuyện gì, hắn còn có một ngày cầu nàng, ai biết trong đầu của nàng còn chứa cái gì? Hơn nữa, tâm tư của nam nhân có khi cũng là rất vi diệu, cho dù hắn không chiếm được nàng, nhưng là có thể nhìn tận mắt nàng sống hạnh phúc, đối với mình, cảm giác không phải là một loại an ủi?

“Hai trắc thất kia của ngươi, ngươi định làm sao bây giờ? Dù sao, đã là người của ngươi."

Lý Dực quỳ xuống, khai báo rõ ràng tất tần tật chuyện mình giấu diếm được ma ma như thế nào, giấu diếm được Lâm gia như thế nào."Nhi thần cũng không có động các nàng, vẫn không thể nói là người của nhi thần. Cũng bởi vì cái này, khi đó cô cô đã nói, muốn đưa Yên Nhiên xuất dương, cũng học tập sự độc lập của nữ tử, bởi vì Thư Duệ nói, nữ tử Tây Dương cũng có thể xuất đầu lộ diện ra ngoài đọc sách."

"Vậy ngươi định làm sao bây giờ?"

"Nhi thần muốn lặng lẽ đưa người đi, để cho các nàng mai danh ẩn tích, sống cuộc sống của mình. Còn có, nhi thần muốn tự mình đi Đại Anh Quốc, đi theo người năm nay xuất dương, nhi thần muốn đích thân đón bọn họ trở về, sau khi trở về sẽ thành thân ngay, xin phụ hoàng thành toàn."

"Vậy, vấn đề con nối dòng của ngươi, ngươi định giải quyết như thế nào?"

"Cô cô cũng là một người sinh bốn nhi tử, bà ngoại cũng là một người sinh bốn nhi tử hai nữ nhi, ta nghĩ, Yên Nhiên cũng có thể làm được. Cô cô nói, có trắc thất, là có thứ tử thứ nữ, trong đám thứ tử cũng không phải là không có người ưu tú, đến lúc đó, sẽ lại huynh đệ tàn sát, tiếp tục như vậy, một đời lại một đời, khi nào là tận cùng? Không bằng, mấy huynh đệ cùng sinh từ một mẹ, từ nhỏ giáo dục bọn họ phải gánh vác trách nhiệm của mình, như vậy, ngược lại huynh hữu đệ cung, nói không chừng còn có thể khai sáng một nếp sống mới đấy."

Lời Lý Dực nói, Lý Hãn không phải là không có nghĩ tới, hắn chính là đi tới như vậy, hôm nay, lại đến lượt Lý Dực, trong mấy nhi tử này, vẫn là Lý Dực xuất sắc nhất, hơn nữa, thân phận Lý Dực là trưởng tử, lẽ ra hắn được phong làm thái tử là chuyện danh chính ngôn thuận, nhưng là, Hoàng hậu hiện tại cũng sinh cho hắn hai nhi tử, Hoàng hậu có một thế lực của mình, cộng thêm nàng đã ngồi ở trên vị trí này, tất nhiên không cam lòng chắp tay nhường vị trí thái tử này ra.

Nhưng là, chỉ cưới một người, thật sự có thể tránh khỏi những vấn đề này sao? Trong lòng Lý Hãn còn có nghi ngờ chất vấn. Chẳng qua, hiện tại, phải nghĩ cách giải quyết vấn đề của Yên Nhiên, vấn đề trắc thất này, thì không thể không giải quyết trước rồi.

"Tự ngươi nghĩ biện pháp giải quyết, chẳng qua, trẫm nói trước, nếu như, thành thân trong vòng năm năm, nha đầu Lâm gia không thể sinh ra nhi tử, chuyện trắc thất, cũng không thể theo ngươi rồi." Lý Hãn chung quy vẫn là thỏa hiệp, thay vì nói hắn thỏa hiệp Lý Dực, còn không bằng nói là thỏa hiệp Tử Tình càng thêm chính xác hơn.

Lý Hãn nghĩ chính là, nếu như Lý Dực trong vòng năm năm không có nhi tử, đến lúc đó, bất kể chọn lựa biện pháp gì, hắn cũng có thể để cho nó thu phòng, có lẽ sinh nam tử để vào danh nghĩa Yên Nhiên, cũng không phải là không thể.

Chẳng qua, dưới tình huống như thế, Lý Dực còn có thể quản được mình, không có viên phòng, thật đúng là để cho hắn nhìn với cặp mắt khác xưa, nha đầu Lâm gia này, thật sự có ma lực lớn như vậy, có thể làm cho từ trong lòng từ trong thân thể của một nam tử, đều chỉ nghĩ tới một mình nàng? Tình cảm mãnh liệt như vậy, hắn chỉ từng thấy ở trên người Lâm Khang Bình, Lâm Khang Bình có thể vì Tử Tình buông tha tất cả tài phú, Lý Dực có thể vì Yên Nhiên làm được một bước kia? Đây rốt cuộc là phúc là họa, Lý Hãn nhất thời cũng không nhìn thấu.

Chẳng qua, Lý Hãn lúc này, trong lòng quyết định chủ ý, vị trí thái tử này, vẫn là nhìn thêm mấy năm, nếu như Yên Nhiên không có cống hiến lớn có thể phục chúng, mà Lý Dực lại không chịu cưới thiếp mà nói, vị trí thái tử này, chỉ sợ cũng không ngồi vững, nói như vậy, còn không bằng đi làm một tông thất Vương gia nhàn tản, tóm lại, hắn sẽ nghĩ biện pháp bảo toàn tính mạng hai người.

Lý Dực tất nhiên không biết ý nghĩ trong lòng Lý Hãn, lúc này, hắn đang ở trong nhà trưng cầu ý kiến của hai vị trắc thất, hai người này đã trông phòng trống ở Vương Phủ mấy năm, tất nhiên nản lòng thoái chí, bày tỏ mong muốn đi ra ngoài sống cuộc sống của mình, huống chi, Lý Dực lại đồng ý cho các nàng một khoản phí phong hậu.

Cho nên, ba ngày sau, trắc phi Thành Vương Phủ truyền ra tin tức bệnh tình nguy kịch, năm ngày sau, liền truyền ra tin dữ không trị được bỏ mình. Mà người, đã vào nhà ngũ phẩm thiếp thân thị vệ của Lý Dực, Lý Dực suy nghĩ đến thả ra bên ngoài, không chừng sẽ bị người nào đó lật ra, còn không bằng cứ để ở bên cạnh người của mình, hơn nữa, là chính thê của ngũ phẩm thị vệ, cũng không coi là bôi nhọ các nàng.

Hoàng hậu trong cung tất nhiên biết được tin tức này, nàng cảm thấy chuyện này, hết sức kỳ lạ, nhưng là, bên người nàng đã không có người có thể sai sử, chỉ đành phải nhắc nhở Lý Tường, chỗ này, tất nhiên có mờ ám gì.

Làm xong hết thảy việc này, Lý Dực liền bắt đầu chuẩn bị xuất hành, trước khi lên đường, hắn đi đến Lâm gia, ở thư phòng cùng bốn người Thư Duệ Thư Ngạn cùng với Tử Phúc Tử Hỉ, nói rõ sự thực Tử Tình cùng Yên Nhiên đi

Tử Phúc nghe xong bị làm cho sợ đến nhất thời không có ngồi vững, thiếu chút nữa ngã từ trên ghế xuống, "Lúc này có thể thế nào cho phải? Có thể thế nào cho phải?"

Lẩm bẩm hai lần, liền trực tiếp quỳ gối trước mặt Lý Dực, "Nếu như Hoàng thượng trách tội xuống, Nhị điện hạ đừng ngại nói, là hạ thần quản giáo không nghiêm, từ nhỏ không có dạy dỗ tốt muội muội, từ xưa tới nay huynh trưởng như cha, để cho Hoàng thượng xử hạ thần trọng tội, tha cho những người vô tội khác của Tăng gia và Lâm gia chúng ta."

Tử Hỉ cũng vội quỳ xuống, còn chưa có mở miệng nói chuyện, Lý Dực vội dìu hai người đứng lên, nói: "Hai vị cữu cữu, các ngươi trước hết nghe ta nói, sự việc không có xấu đến nước này, Phụ hoàng ta thỏa hiệp rồi, đồng ý ta sau này chỉ cưới một mình muội muội. Hơn nữa, lần này ta tìm các ngươi, thứ nhất là để cho các ngươi biết, ta muốn đi Tây Dương đích thân tìm muội muội về, thuận tiện bản thân cũng có thể tăng thêm kiến thức, thứ hai là, sau khi ta đi, chuyện trong cung, chuyện của triều đình, phiền toái bốn vị đảm đương cho ta thêm chút ít. Còn có, chuyện này, chỉ hy vọng bốn người các ngươi biết, những người khác, ngàn vạn lần không được tiết lộ."

"Điều này là đương nhiên, chúng ta biết nặng nhẹ." Mấy người Tử Phúc vội vàng gật đầu.

Sau Trung thu tháng tám, Lý Dực xen lẫn trong học sinh Quốc Tử Giám xuất dương, bước lên hành trình vạn dặm truy thê (theo đuổi vợ).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.