Cuộc Sống Điền Văn Của Tình Nhi

Chương 533: Pn35, cho Yên Nhiên thêm trang



Tháng giêng lúc vừa mở ấn, Lý Hãn giao hôn sự của Lý Dực cho Lễ bộ, Lễ bộ căn cứ vào ý chỉ của Hoàng gia, mời cao tăng trong tháng năm chọn lấy một ngày, định vào mùng sáu tháng năm, cho nên, hôn kỳ của Yên Nhiên coi là chính thức định xuống rồi.

Lý Dực thật sự phái người vào cuối tháng ba chạy tới An châu, đón Thầm thị và Tăng Thụy Tường cùng với một nhà Tử Lộc tới. Một nhà Tử Vũ ngay từ trong tháng giêng đã tới đây rồi, chẳng qua, bởi vì tổ mẫu của Hạ Cam Vĩnh đã lớn tuổi, lần này, hai phu thê Hạ thái thái không đi cùng, ở lại quê nhà chăm sóc Hạ lão thái thái rồi.

Mấy người Lưu thị đã đưa đồ thêm trang cho Yên Nhiên tới, bốn cữu cữu và một tiểu di này, mỗi nhà sáu gánh, Thầm thị một mình mua cho mười sáu gánh, trừ vật liệu may mặc đồ trang sức, còn có sáu rương gỗ chương thượng đẳng từ quê nhà mang đến, cùng sáu kháng bình gỗ lim đủ loại kiểu dáng, trong đó có bốn cái là mặt hoa làm bằng đá Vân Mẫu thiên nhiên.

Đây là Tử thọ hai năm qua đạp khắp phụ cận An châu tìm thấy, hắn khắc còn cho Yên Nhiên hai bồn hoa núi giả nhỏ, dùng là cũng là đá Vân Mẫu thiên nhiên, tạo hình kỳ lạ, chủng loại rất khác biệt, thật đúng là nhận được sự yêu thích của Yên Nhiên. Dĩ nhiên, Tử thọ cũng làm mấy thứ vật trang trí gỗ tốt lớn không ít, lần này đều mang từ An châu tới.

Tử Hỉ hai năm qua cũng không nhàn rỗi, xưởng thủy tinh đặc biệt nghiên cứu chế tạo cho Yên Nhiên gương lớn bằng thủy tinh có cơ quan, kháng bình thủy tinh, vật trang trí thủy tinh các loại..., cũng gom được hơn mười kệ.

Dĩ nhiên, Lâm Khang Bình mấy năm này cũng không có quên tìm kiếm đồ cưới tốt cho Yên Nhiên, chẳng hạn như tranh chữ Ngọc Thạch, chẳng hạn như đầu gỗ thượng hạng, chẳng hạn như đá hoa cương cùng đá cẩm thạch thiên nhiên, dùng để khảm ở trên bàn cao ghế cao, những đồ này ước chừng chồng chất một khố phòng, cộng thêm Tử Tình mấy năm này lục tục làm vài món đồ thêu lớn, Tử Tình tính toán sơ sơ, đồ cưới của Yên Nhiên này, lại có hơn hai trăm gánh.

Mùng hai tháng năm, ba đứa Vĩnh Cầm cùng Vĩnh Chi còn có Văn Lâm đến thăm Yên Nhiên, không khỏi hâm mộ nói: "Tứ tỷ tỷ mùa thu năm ngoái mới gả, đồ cưới này, so với Đại biểu tỷ đúng là kém rất nhiều."

Vĩnh Huyên đã xuất giá trước khi Tử Tình bọn họ trở lại rồi, gả chính là một gia đình quan kinh ngũ phẩm ở kinh thành, cũng xem là không tệ, lúc ấy Sở Sở làm chủ tặng mấy thứ thay Tử Tình, dĩ nhiên, cũng không có quên cho một ngàn lượng bạc thêm trang. Sau khi Tử Tình trở về, lại thêm mấy thứ đồ phái người đưa đi.

Vĩnh Chi cười nói: "Đâu chỉ Tứ tỷ tỷ, ba tỷ tỷ kia cộng lại, chỉ sợ cũng không đáng giá bằng đồ cưới của biểu tỷ, cái này, cũng không có cách nào so sánh, cha ta nói, cả nhà này có thể có hôm nay, toàn dựa vào cô cô."

"Đúng vậy, cha ta cũng nói lời này, bởi vậy, hai năm qua, ở nhà chỉ khắc đồ cưới cho biểu tỷ." Vĩnh Cầm cười chớp chớp mắt.

"Muốn chết, Tứ tỷ tỷ không ở nhà, hai con ranh các ngươi tới bắt nạt ta, xem không thu thập các ngươi một trận tử tế." Yên Nhiên vừa nói liền vói tay vào trong cổ Vĩnh Cầm.

Ba người ở một bên giễu cợt lẫn nhau, Vĩnh Cầm bởi vì cũng đến tuổi, Dương thị cùng Tử Thọ nhờ mấy người Tử Phúc và Lưu thị giúp đở để ý, đang cho Vĩnh Cầm xem tướng, tranh thủ năm nay cũng định ra để thành thân, Vĩnh Chương là đi theo Thư Vĩ ở hải ngoại, đoán chừng phải đợi cuối năm mới có thể trở về rồi, cho nên, hôn sự này, cũng chỉ có thể để Vĩnh Cầm trước rồi. Vĩnh Chi còn nhỏ, mới mười bốn tuổi, bằng tuổi Văn Lâm.

"Văn Lâm, sao ngươi không chơi đùa cùng chúng ta?" Yên Nhiên thấy Văn Lâm đứng không ở một bên, bèn hỏi.

"Văn Lâm đi Sơn Tây mấy năm, xa lạ với chúng ta rồi hay sao? Lúc nhỏ, không phải là thường ở chung một chỗ sao?" Vĩnh Cầm cũng hỏi.

"Ta nhớ được mà, lúc ta ở Sơn Tây, cũng nhớ mọi người các ngươi."

"Vậy ngươi vừa rồi nghĩ gì thế?" Vĩnh Chi bất mãn hỏi.

"Ta nghĩ, Yên Nhiên tỷ tỷ gả rồi, có phải nên đến lượt Ngũ biểu tỷ rồi hay không, khó khăn lắm ta mới trở về, các ngươi thế mà cả đám đều rời khỏi đây, trong lòng ta không được tự nhiên, ta cũng nhớ Tứ biểu tỷ rồi." Văn Lâm nói.

"Ngươi đừng nóng vội, ngươi cũng không còn hai năm đâu, nhưng là, nhớ ngày đó Đại tỷ tỷ còn ở đây, còn mang theo chúng ta ca hát ấy nhỉ, khi đó, mọi người chúng ta ở hậu hoa viên, là náo nhiệt và vui vẻ cỡ nào." Yên Nhiên nhớ lại nói.

"Không bằng, Đại biểu tỷ ngươi phát thiệp cho các nàng, mời các nàng trở về làm khách, mọi người cùng họp gặp, có được hay không?" Văn Lâm nói.

"Thôi, nếu là ta gửi thiệp, các nàng sẽ chê cười ta chờ các nàng thêm trang đó, dù sao các nàng cũng sẽ tới." Yên Nhiên suy nghĩ một chút, nói.

"Ai nói chúng ta sẽ tới thêm trang cho ngươi?" Vĩnh Huyên đỡ bụng tiến vào, nàng đã có thai năm sáu tháng.

"Tứ tỷ, ngươi có thuận phong nhĩ hay sao? Chúng ta vừa muốn phái người đi đón ngươi, ngươi đã tới rồi." Vĩnh Chi vỗ tay cười nói.

"Ta nào dám không đến? Chưa gì, người ta đã nhớ thương lên rồi, ta nói nè, cả đám chúng ta cộng lại, cũng không giàu có bằng ngươi, ngươi còn nhớ tới đám người nghèo chúng ta thêm trang cho ngươi, ta cũng nói cho ngươi biết, Tứ tỷ cũng không có thứ gì tốt." Vĩnh Huyên tiến lên nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Yên Nhiên.

Yên Nhiên đang muốn phản kích nàng.

"Ta là bà bầu, ngươi sẽ không ngay cả bà bầu cũng muốn bắt nạt chứ?" Vĩnh Huyên vội lui ra sau hai bước, nha hoàn theo tới đỡ nàng.

"Hừ, ngươi chờ, chờ ngươi sinh xong, ta không tha cho ngươi." Yên Nhiên chỉ đành phải dừng bước, chẳng qua lại đưa tay ra, "Lấy ra, thứ tốt gì?"

"Ta có thể có thứ tốt gì? Này, cho ngươi." Vĩnh Huyên nhận lấy một cái hộp từ trong tay nha hoàn, Yên Nhiên mở ra vừa nhìn, lại có thể là bốn tiểu oa nhi dáng điệu thơ ngây rõ ràng, là dùng ngọc Dương Chi khắc, bốn người hoặc ngồi hoặc nằm hoặc đứng hoặc ngồi xổm, thần thái khác nhau, rõ ràng rất giống thật, ngay cả lông mi trên mặt cũng có thể đếm được rõ ràng.

Yên Nhiên vừa nhìn, thật đúng là thích rồi, Vĩnh Huyên cười nói: "Biểu muội, ngươi cứ chiếu theo cái này mà sinh, giống như cô cô, cũng một hơi sinh bốn nhi tử."

"Muốn chết, ngươi thành thân rồi lời nói đùa nào cũng dám nói?" Vĩnh Cầm ở một bên xét hỏi.

"Đúng vậy, nếu không phải nể em bé trong bụng ngươi, hôm nay nhất định xé nát miệng của ngươi." Yên Nhiên lườm Vĩnh Huyên một cái.

"Muốn xé miệng người nào?" Ba người Vĩnh Liên cùng Vĩnh Lăng Vĩnh Dung đi vào.

"Hôm nay thật là đầy đủ hết rồi, còn không cần gửi thiệp đi đón." Văn Lâm cười nói.

"Nàng có thể nghĩ đến đi đón chúng ta? Sẽ không phải là nhớ thương đồ của chúng ta rồi chứ?" Vĩnh Lăng và Yên Nhiên quen thuộc hơn một chút, nói đùa.

"Đây cũng không phải, nàng còn có thể thiếu đồ tốt? Từ nhỏ, đồ nàng chơi, cái nào không phải là người ta chọn thứ tốt tới, ta cũng thấy kỳ quái, các ngươi nói, khi đó muội phu mới bao tuổi? Đã biết đối tốt với Yên Nhiên muội muội, những người khác, hắn nhìn cũng không chưa từng nhìn, nhớ tới ta liền không phục, các ngươi nói, chờ ngày thành thân đó, chúng ta nên nghĩ biện pháp gì, làm khó hắn một chút mới được." Vĩnh Dung nói.

"Đúng vậy, ta tán thành. Trở lại mọi người suy nghĩ thật kỹ, nghĩ được thông báo với nhau một tiếng, chỉ là không thể nói cho muội muội." Vĩnh Liên cũng cười nói.

"Đại biểu tỷ, hồi ngươi thành thân, chúng ta cũng không làm khó Đại tỷ phu." Yên Nhiên vội vàng tiến lên kéo áo Vĩnh Liên.

"Các ngươi nhìn một cái, người còn chưa đi qua, lòng đã sớm qua rồi, mở miệng một tiếng chúng ta, cũng không e lệ." Vĩnh Liên dùng ngón tay trỏ điểm xuống mi tâm của Yên Nhiên.

Vĩnh Chi và Văn Lâm ở một bên nghe, đều chà chà mặt Yên Nhiên, Yên Nhiên đuổi đánh các nàng cả viện tử, tiếng cười đều truyền đến mấy viện tử phía ngoài.

Lý Bình ở trong viện tử nghe thấy được, hỏi Thư Ngọc nói: "Muội muội ở nhà chơi đùa như vậy, nương sẽ không tức giận?"

Thư Ngọc thấy nàng hâm mộ đầy mặt, thương tiếc mà giữ tay nàng lại, nói: "Ngươi muốn chơi đùa như vậy, nương cũng sẽ không quản ngươi, mấy ngày nay, ngươi vẫn chưa rõ sao? Nhà ta thật không có những quy củ này. Cũng được, chờ muội muội thành thân, ngươi theo ta đi phủ Tùng Giang ở một đoạn thời gian, trong phủ ngươi là lớn nhất, ngươi muốn làm thế nào, đều tùy ngươi."

"Nhưng là, bộ dạng này của ta, có thể ra ngoài xa như vậy sao?" Lý Bình sờ sờ bụng của mình.

"Cũng phải, ngươi đi, ta còn phải phân tâm lo lắng cho ngươi, không bằng, ngươi cứ ở lại nhà, ta thu xếp công việc bên kia xong, sẽ trở lại cùng ngươi." Thư Ngọc cũng đặt tay vào trên bụng Lý Bình.

"Tướng công, ngươi, ngươi có muốn mang một người đi hay không?" Lý Bình thấp giọng hỏi.

"Mang người? Mang người nào? Bốn người bọn họ đã đi trước rồi." Thư Ngọc nhất thời không hiểu được.

"Ý của ta, là nữ nhân."

Thư Mgọc nhìn nhìn vẻ mặt Lý Bình, cuối cùng cũng hiểu nàng nói gì, không khỏi có chút tức giận.

"Nhà ta không có thông lệ cưới thiếp, ngay cả muội phu ta cũng bỏ quyền cưới thiếp, ngươi còn muốn thu xếp người cho ta, trong lòng ngươi không đố kỵ? Ngươi nói cho ta biết, trong lòng ngươi thật sự không đố kỵ?"

"Ta, ta cho là nam nhân đều giống như phụ thân ta?"

"Ngươi từ nhỏ đã chưa từng nhận được sự yêu thích của phụ thân, sau này, có ta thương ngươi, yên tâm, ta sẽ không bỏ mặc ngươi không quan tâm, ở trong nhà này, ngươi muốn làm cái gì, muốn nói cái gì, đều có thể, chỉ cần ta có thể làm được, ta đều tùy ngươi." Thư Ngọc ôm lấy Lý Bình vào trong lòng, một lúc, lồng ngực liền ướt ơi là ướt rồi.

Sau bữa cơm chiều, Sở Sở cùng Phương thị tới hẹn Lý Bình đi thêm trang cho Yên Nhiên, quy củ của Lâm gia, đứa lớn sau thành thân, thêm trang cho đứa nhỏ là một vạn lượng bạc, dĩ nhiên, đồ không tính là ở bên trong.

Lý Bình bây giờ cũng là một phú bà rồi, Tử Tình vào sau tết cũng cho bọn họ phân ra ngoài, theo ý Thư Ngọc, không muốn ba mươi vạn lượng bạc trong nhà này, chẳng qua, Tử Tình có ý là Lý Bình chịu khổ bao nhiêu năm này, trong tay có chút ngân phiếu bên người, trong lòng khẳng định cũng kiên định hơn.

Thư Ngọc lúc này mới đón nhận khoản bạc này, có điều lại nói, hắn dùng bạc này để mở nhà máy, coi như nhập cổ phần cho năm huynh muội bọn họ, tương lai chia hoa hồng cho mọi người, còn có, những tài sản khác trong nhà hắn không cần.

Mấy người Sở Sở đến trong viện tử của Yên Nhiên, vừa lúc mấy người Lưu thị cũng đều tới, đồ đã sớm đưa tới, lần này là cho ngân phiếu.

"Vẫn là Đại cháu ngoại gái này của ta sướng, vừa thành thân, bạc áp đáy hòm đã là mấy vạn lượng, nương của ngươi còn không thể cho ngươi mấy chục vạn lượng, đời này, nằm ăn cũng đủ xài." Lưu thị cười nói.

"Tỷ tỷ đem cổ phần xưởng thủy tinh cho Yên Nhiên, cái này cũng đủ cho cháu ngoại gái tiêu rồi." Phó thị cười nói.

"Ai nha, ta đây tương lai khi gả nữ nhi, cần phải đặt mua những thứ gì?" Tử Vũ phát sầu.

"Tiểu muội rầu cái gì? Cái này cũng không có cách nào so sánh, mấy nữ nhi của ta, chẳng phải đều là hai vạn lượng bạc đuổi ra cửa." Lưu thị cười nói.

"Chẳng phải là như vậy, nhà ta cũng thế, cái này không tệ rồi, gia đình cũng là như vậy. Nhà ai không vuốt hà bao của mình làm việc?" Trần thị nói.

"Người kế tiếp, nên đến lượt Vĩnh Cầm nhà ta rồi." Dương thị cười nói, hai ngày này, Lưu thị cho nàng xem mặt một người, là một thân hào nông thôn, tổ tiên cũng từng làm quan, gia cảnh giàu có, đối phương cũng nhìn trúng thế lực của Tăng gia. Nam hài bản thân cũng là du học từ Tây Dương trở về, là bạn cùng trường của Thư Ngọc, rất hợp ý nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.