Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ

Chương 14: Dự tiệc (hạ)



Editor: Cà Rốt Hồng

Bên này Tào Ngọc Nga ngăn xe ngựa của đại phu nhân cũng dẫn theo hai đại nha hoàn.

“Chuyện gì xảy ra?” Đại nha hoàn nhất đẳng bên cạnh đại phu nhân - Như Sương dưới sự chỉ thị của đại phu nhân, xuống xe hỏi, chờ đi tới thấy Tạo Ngọc Nga trang phục lộng lẫy lúc thấy rõ ràng lấy làm kinh hãi, bước nhanh về phía trước phúc một cái, cung kính hỏi: “Đại tiểu thư, người đây là?”

“Tránh ra, ta muốn gặp mẫu thân!” Tào Ngọc Nga lớn tiếng quát.

“Đều là một người không tỉnh tâm, cố tình lại vào lúc này!” Hiển nhiên đại phu nhân nghe được tiếng của Tào Ngọc Nga, dưới sự dìu đở của Như Lộ vén rèm xe lên xuống xe, thấp giọng khiển trách một câu.

“Mẫu thân!” Sau khi Tào Ngọc Nga thấy đại phu nhân xuống xe, quy củ phúc thân.

“Có chuyện lớn gì, phải nói lúc này! Ngươi một tiểu thư đại gia khuê các, cứ như vậy xông tới cửa lớn, thành cái dạng gì!” Mặt đại phu nhân không chút thay đổi khiển trách.

Tào Ngọc Nga nắm cái khăn trong tay, không chút hoang mang nói: “Mẫu thân dạy dỗ phải, là nữ nhi lỗ mãng, vốn là lúc trước phụ thân để cho nữ nhi đi theo mẫu thân cùng đi dự tiệc, nữ nhi không dám làm trái ý phụ thân, nên lúc này mới đuổi tới đại môn, lần sau nữ nhi không dám!”

Đại phu nhân hung hăng nhìn chằm chằm Tào Ngọc Nga, bà ta mười sáu tuổi gả cho Đại lão gia, đến bây giờ đã mười ba năm, thế nào không biết tính tình của Đại lão gia, lẽ ra ít chuyện nhỏ này, Đại lão gia hoàn toàn sẽ không để ở trong lòng, lại ở đâu ra đặc biệt để cho Tào Ngọc Nga cùng đi, hẳn là hai mẹ con Lý thị và Tào Ngọc Nga ở sau lưng xúi giục Đại lão gia, hoặc là bây giờ Tào Ngọc Nga hoàn toàn đang nói láo, đánh cuộc chắc chắn đại phu nhân hoàn toàn sẽ không lấy chuyện như vậy đi tìm Đại lão gia chứng thực, theo Đại lão gia, Tào Ngọc Nga lộ mặt trước tất cả phu nhân các nhà khác, chỉ có tốt không có xấu, nhất định sẽ không vì chuyện như vậy tức giận, nói không chừng còn có thể vì hai mẹ con Lý thị che giấu một phần......

“Đúng là ý của lão gia, sao ngươi không sai người tới đây nói trước một tiếng, lại làm ra chuyện ngăn cản đích mẫu ở cửa lớn!” Trong mắt Đại phu nhân lóe hàn quang, cất cao giọng nói.

“Mẫu thân thứ tội, là nữ nhi sơ sót!” Tào Ngọc Nga rụt rè phục thấp xuống khẽ nói, ở trong lòng thầm hận, buổi sáng hôm nay mình phái người đi phòng bếp lấy điểm tâm mới nhận được tin tức, sau khi vội vã trang điểm ăn mặc, thật vất vả mới chạy tới, coi như phái người nói trước, bà sẽ dẫn ta đi sao.

Trong lòng Tào Ngọc Nga biết đại phu nhân luôn luôn không thích mình, mỗi lần muốn đều sẽ chèn ép mình, từ nhỏ đến lớn, hàng năm vô số yến hội, đại phu nhân chỉ nhặt những cái không ra gì, mang mình đi hai ba cái trở về, mắt thấy mình lớn dần rồi, qua hai năm sẽ đến tuổi định thân, có cơ hội lộ diện tốt như vậy, vậy mà đại phu nhân tình nguyện dẫn Tào Ngọc Di mới bốn tuổi theo cũng không dẫn mình, nghĩ tới đây, trong mắt Tào Ngọc Nga cũng không khỏi lộ ra oán hận, chỉ là nàng ta vẫn cúi đầu, đại phu nhân không có chú ý thôi.

Thấy Tào Ngọc Nga vẫn đứng ở trước mặt xe ngựa, thời gian cũng không sớm, khai quốc quận công phủ lần đầu tiên phát thiệp mời Tào phủ, nếu đi trễ, không chừng các vị phu nhân nghĩ như thế nào!

“Được rồi, chờ trở lại sẽ cùng ngươi tính toán, ngươi đi ra xe phía sau, để cho Tứ tỷ nhi lên phía trước!” Sau khi Đại phu nhân nói xong, xoay người lên xe.

Không nói Tào Ngọc Dao biết đại phu nhân để cho Tào Ngọc Di đi lên xe trước mặt mình phải đi xe sau, trong mắt kia gần như muốn phun ra dao găm, trong lòng còn không biết mắng Tào Ngọc Di như thế nào, chỉ cho là Tào Ngọc Di lấy được lòng của đại phu nhân!

Thật ra thì, đây cũng là Tào Ngọc Dao tính sai, đại phu nhân hoàn toàn không phải thích Tào Ngọc Di mới vừa dời qua hơn, bất quá là bởi vì, mặc dù xe ngựa phía trước rộng rãi một chút, nhưng nếu là ba chủ tử ngồi lên còn có nha hoàn của mình, vẫn là quá nhiều, chẳng qua đại phu nhân thấy Tào Ngọc Di và nha hoàn của nàng đều nhỏ, muốn cho trong xe hơi thoải mái một chút thôi.

Tào Ngọc Di lên xe phía trước, đại phu nhân và Tào Ngọc Linh đều ngồi như lúc trước, hoàn toàn không có ý nhường chỗ ngồi, vẫn là mấy nha hoàn chen lấn, để cho Tào Ngọc Di ngồi xuống.

“Tới đây ngồi, tránh bị dập đầu!” Đại phu nhân chờ sau khi Tào Ngọc Di ngồi xuống, mới trừng mí mắt lên, ngoắc để cho Tào Ngọc Di ngồi ở bên cạnh mình.

Tào Ngọc Di thấp giọng đáp ứng, buộc lòng phải dịch qua, mới vừa ngồi vững, đại phu nhân liền nhàn nhạt nói một tiếng: “Đi thôi!”

Như Lộ vội vàng cao giọng hô ra bên ngoài: “Phu nhân phân phó có thể đi!”

Bên ngoài đáp một tiếng, xe ngựa từ từ di chuyển.

Đại phu nhân cùng Tào Ngọc Linh thỉnh thoảng cười cười nói nói, đại phu nhân lại chỉ điểm Tào Ngọc Linh những chuyện phải chú ý trong yến hội lần này, Tào Ngọc Di chỉ là một tiểu hài tử dĩ nhiên khả năng không làm ra chuyện lớn gì nhiều, hơn nữa bản thân Tào Ngọc Di cũng không muốn làm chuyện như vậy.

Thật ra thì, bản thân Tào Ngọc Di càng muốn ngồi chiếc xe phía sau hơn, bất kể là thấy Tào Ngọc Dao mặt lạnh, hay là Tào Ngọc Nga cười dối trá, cũng tốt hơn ở chỗ này làm cộc gỗ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.