Cuộc Sống Muôn Màu Của Anh Chàng Mặt Than

Chương 25: Trước gương…



Edit: Qiezi

Sau khi Trần Thải quay lại phòng học vẫn luôn nghĩ đến chuyện Điền Điềm quyến rũ Lý Tôn, càng nghĩ càng thấy diện mạo vóc dáng mình đều kém Điền Điềm, tâm tình cũng càng chùng xuống.

Sau khi tan học, Trần Thải thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà thì di động đột nhiên vang lên, lấy di động ra thì thấy là Lý Tôn gọi tới.

“Alo…” Bởi vì bên cạnh còn có những người khác, Trần Thải không tiện mở miệng gọi ông xã, không thể làm gì khác hơn là ậm ờ alo một tiếng.

“Tiểu Thải, em tan học chưa?” Lý Tôn không quá chú ý xưng hô của Trần Thải.

“Dạ rồi.”

“Tôi chờ em chỗ đậu xe cũ, bây giờ em xuống đi, chúng ta cùng về nhà.” Lý Tôn nói muốn đón Trần Thải về nhà.

“Dạ!” Trần Thải trả lời thật kêu, tâm tình u ám lập tức trở nên vui vẻ.

Trần Thải đến nơi đã hẹn, thấy Lý Tôn đang tựa bên hông xe chờ mình.

“Ông xã!” Trần Thải nhìn xung quanh không có ai, hưng phấn lao vào lòng lý Tôn.

“Ừ.” Lý Tôn vươn tay ôm chặt Trần Thải.

“Ông xã, sao anh trở về sớm vậy, em tưởng anh phải dùng cơm tối với hiệu trưởng.” Trần Thải đột nhiên ngẩng đầu từ trong lòng Lý Tôn.

“Tôi nói còn có việc phải đi sớm.” Lý Tôn trả lời qua loa. Kỳ thật là vì Lý Tôn nghĩ Trần Thải sắp tan lớp, cố ý từ chối dùng cơm, muốn đón cậu về nhà.

“Ông xã…” Trần Thải cũng biết Lý Tôn đối tốt với mình, ngọt ngào tựa vào lòng hắn.

Hai người về nhà, cơm nước xong xem tivi, sau đó cùng về phòng ngủ nghỉ ngơi, tâm tình Trần Thải vẫn rất tốt. Cho đến khi đi tắm, Trần Thải tìm quần áo ngày mai đến trường, lúc đứng trước gương khoa tay múa chân thì lại nghĩ đến chuyện Điền Điềm, Trần Thải nhìn mình trong gương như cái bàn giặt quần áo, trong lòng bắt đầu tự ti.

Trần Thải buồn bực sờ sờ trước ngực mình, đầu v* hoàn toàn phẳng, lại tức giận dùng ngón tay nhéo một cái.

“A!” Trần Thải kêu đau, đầu v* không bị nhéo sưng nhưng ngực lại ửng đỏ.

Trần Thải não úng nước lại đi so sánh dáng người với nữ sinh, nhưng nghĩ tới lúc Điền Điềm múa ballet luôn nhìn Lý Tôn, trong lòng cậu vô cùng đố kỵ, cần phải so sánh với Điền Điềm mới được.

Trần Thải không dằn vặt ngực mình nữa, cậu ngẩng đầu nhìn gương. Trần Thải cảm thấy mình eo nhỏ coi như tạm được, đường cong lả lướt hấp dẫn, tuy không có cơ bụng nhưng cũng không có thịt thừa. Thế nhưng nhìn xuống chút nữa, cái thứ giữa háng không hùng tráng uy vũ, nhưng bây giờ cậu đã nghĩ thông, làm một tiểu 0, phía trước chỉ cần có thể bắn là được, cũng không cần quá so đo dài ngắn lớn nhỏ làm gì, nhưng tính ra phía sau quan trọng hơn nhiều, ví dụ như mông phải mềm mại, hậu môn phải ẩm ướt…

Nghĩ như vậy, Trần Thải vô thức đưa tay ra sau bóp mông.

“Tiểu Thải…” Sau lưng Trần Thải đột nhiên truyền đến giọng nói khàn khàn của Lý Tôn. Hắn đã sớm tắm rửa xong, ra ngoài đứng sau lưng Trần Thải, nhìn cậu chằm chằm hơn nửa ngày, thấy cậu trần truồng đứng trước gương vừa nhéo đầu v* vừa bóp mông, thứ giữa hai chân Lý Tôn lập tức dựng đứng.

“Ông xã!” Trần Thải bị âm thanh của hắn làm hoảng sợ, nhất thời sửng sốt không biết nên phản ứng gì.

“Tiểu Thải, em đang làm gì vậy?” Lý Tôn cởi áo choàng tắm vứt sang một bên, lõa thể đi tới, từ sau lưng ôm Trần Thải cũng lõa thể vào ngực mình.

“Em… Em…” Trần Thải lắp bắp không nói rõ được. Chuyện của Điền Điềm là do cậu ích kỷ ghen ghét, có lẽ Lý Tôn không biết, Trần Thải sao có thể mặt dày nói ra chuyện mình ăn dấm bậy bạ.

“Hử?” Lý Tôn luôn ít nói hôm nay lại vô cùng cố chấp, cao giọng tiếp tục hỏi tới.

“Em… Em cảm thấy mình không đẹp… A… Ông xã…” Trần Thải không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt nhắm mũi trả lời, lại đột nhiên cảm thấy Lý Tôn chen dương v*t nóng hổi vào giữa hai cánh mông, kề sát miệng động không ngừng cọ xát, Trần Thải không kiềm chế được, bật ra từng tiếng rên rỉ.

“Tiểu Thải, nhìn gương.” Lý Tôn đưa tay ra phía trước xoa nắn thân thể Trần Thải.

Trần Thải dựa theo yêu cầu của Lý Tôn nhìn trước gương, chỉ thấy bàn tay hắn dọc theo cần cổ trượt xuống dưới, cậu không chỉ cảm thấy thân thể nóng lên, ngay cả da thịt trắng nõn cũng nhuốm một màu hồng nhạt. Khi Lý Tôn dùng hai ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn đầu v*, cậu phát hiện lúc nãy nhéo đầu v* mà nó không biến lớn, bây giờ lại căng tròn, tuy rằng dáng vẻ không quá lớn nhưng màu sắc đỏ tươi, đứng thẳng trước ngực vô cùng bắt mắt, cũng đặc biệt mê người. Lý Tôn xê dịch tay xuống chút nữa, vừa trượt đến bụng thì dương v*t của cậu đã hoàn toàn cương lên, dương v*t màu hồng run rẩy ngẩng cao đầu…

Trần Thải thấy dáng vẻ động tình của mình trong gương, mắt ngập nước, gò má ửng đỏ, môi khẽ nhếch… Trước giờ cậu chưa từng cảm thấy mình đẹp, nhưng lúc này cả khuôn mặt cậu thoạt nhìn rất diễm lệ động lòng người.

“Tiểu Thải đẹp nhất.” Lý Tôn ngậm vành tai Trần Thải nói nhỏ, vươn tay cầm phía trước của cậu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.