Cuộc Sống Náo Nhiệt Của Nông Phụ Dị Năng

Chương 45: Tiểu Bạch Đào oán hận



  Nhà Sở Phong Thu mua đất bạc màu, kết quả cuối cùng lại trồng ra rau tốt nhất thôn, trồng hoa màu cũng tốt, vốn đã đủ làm cho người ta hâm mộ ghen tị, hiện tại vừa nghe nói rau nhà bọn họ chẳng những chính mình ăn, còn có thể bán được cho tửu lâu, mọi người càng hâm mộ ghen tị lớn hơn.

Trong những người hâm mộ nhất là người nhà Tiểu Bạch Đào trong lòng đầy nước chua, bởi vì lúc trước bọn họ vì chuyện Tiểu Bạch Đào bị Đại Bạch Lê làm cho liên lụy động thai khí muốn đoạt lấy chuyện bán rau cho Hương Khách Lai từ trong tay Đại Bạch Lê, kết quả không thành, cái này làm cho trong lòng bọn họ đầy tiếc nuối, sau này bọn họ cũng từng đánh chủ ý với tửu lâu Trương Ký, nhưng lại không thành. Tửu lâu Trương Ký cảm thấy ở trên trấn muốn mua rau thì tiện lợi hơn, cần bao nhiêu liền mua bấy nhiêu, vừa mua vừa dùng đều kịp, sao cần tới bọn họ đưa chớ, không dùng được liền hỏng rồi, phí phạm tiền.
Hiện tại tửu lâu Trương Ký cư nhiên bỗng chốc liền lấy cả giỏ rau của nhà Sở Phong Thu, người nhà Tiểu Bạch Đào cảm thấy chuyện này quả thực chính là cười nhạo bọn họ.

Hơn nữa trong lòng Tiểu Bạch Đào không thoải mái, trong nhà tỷ tỷ dựa vào bán rau có nguồn thu vào, liền vì vậy, người nhà chồng cứ nói tỷ tỷ thị có số vượng phu, bởi vì quan hệ tốt cùng Triệu gia, mới được tài lộ, mà bà ta thì không có, hơn nữa sinh đứa nhỏ còn một đứa hai đứa đều xương cốt không tốt (lk:toàn là do mẹ tự làm mình sinh non sao nó tốt nổi???). Tuy rằng là tỷ muội nhưng Tiểu Bạch Đào liền càng không chấp nhận được nhà chồng lấy bà ta so sánh cùng Đại Bạch Lê, từ nhỏ đến lớn, bà ta đều mạnh hơn so với Đại Bạch Lê, diện mạo, dáng người, tính tình còn có đồ cưới, cái nào cũng tốt hơn Đại Bạch Lê! Kết quả hiện tại liền bởi vì chuyện bán rau, bà ta liền kém cỏi hơn Đại Bạch Lê, trong lòng bà ta có thể thoải mái mới lạ.

Tiểu Bạch Đào đến bây giờ đều có chút oán Đại Bạch Lê, kỳ thật bà ta chưa từng nói cho người khác, lúc trước bà ta sở dĩ bị sinh non, chẳng phải bởi vì cùng thím Điền cãi nhau mà sinh non, mà là bị tỷ tỷ Đại Bạch Lê làm tức giận, liền bởi vì lúc đó trong lòng mang tức giận, bà ta mới có thể cùng gây gổ với thím
Điền, kết quả sinh non. Lại nói đòi bồi thường người trong nhà không bằng người ngoài, hơn nữa đương thời tình huống cũng lại là thím Điền càng dễ dàng làm cho người ta tin tưởng thị bị tức giận, cho nên bà ta liền đổ oan cho Điền gia, cũng không nhắc lại là bị Đại Bạch Lê làm cho tức giận. Kết quả nhiều năm sau bà ta lại một lần nữa có thai, lại bởi vì Đại Bạch Lê làm hại bà ta động thai khí, kết quả lại sinh hạ một đứa bé xương cốt không tốt.

Oán càng thêm oán, Tiểu Bạch Đào mới có thể động tâm tư đoạt mối làm ăn của nhà tỷ tỷ, kết quả còn chưa có thành, vốn còn có oán khí, lại nhìn Đại Bạch Lê lướt qua càng tốt, cơn tức này trong lòng bà ta liền ra không được, cứ nghĩ tới mạnh hơn bà ta nhiều.

Tiểu Bạch Đào vốn đang nghĩ làm thế nào lại nỗ lực đem rau bán đi, để cho Đại Bạch Lê từ từ xem bản lãnh của bà ta, chứng minh chính mình so với Đại Bạch Lê tuyệt không kém, kết quả còn chưa có thành công, chợt nghe đến nhà Sở Phong Thu đã đem rau bán vào tửu lâu Trương Ký, hơn nữa tửu lâu Trương Ký còn tự mình tới cửa lấy rau, lấy còn không ít, bà ta tức giận xanh lè cả mặt.

Tiểu Bạch Đào chạy đến nhà Sở Phong Thu, cười tủm tỉm chào Hà Hoa đang may vá dưới tàng cây lê ở trong viện.

"A! Xem Hà Hoa may vá thật tốt, y phục nhỏ này làm cho người ta yêu thích."

Tiểu Bạch Đào đi đến trước mặt Hà Hoa cười khen hai câu, thấy gương mặt Hà Hoa trắng nõn cùng dáng người yểu điệu vẫn như cũ, trong lòng ghen tị, nghĩ mình bởi vì hoài một đứa trẻ béo không ít, trên mặt còn dài nổi đầy mụn, Hà Hoa lại còn bảo trì tốt như vậy, xem tướng thai này là một bé trai, liền càng ghen tị.

Hà Hoa nhìn thấy Tiểu Bạch Đào, thản nhiên cười, nói: "Thím thế nào đến đây? Tiểu Hoa Nhi trong nhà ai chiếu cố?"

Tiểu Hoa Nhi chính là khuê nữ của Tiểu Bạch Đào, bé gái ở nông thôn, bình thường đều đặt tên là Hoa là Thảo.

Tiểu Bạch Đào cũng không cần Hà Hoa tiếp đón, trực tiếp ngồi vào trên ghế con, cười nói: "Nó còn đang ngủ, trong nhà cũng có người xem. Bụng ngươi khá lớn, đến lúc đó khẳng định là một tên nhóc khỏe mạnh."

Hà Hoa cười, nói: "Con trai hay con gái ta đều thích."

"Vẫn là con trai tốt, ngươi là thai đầu, sinh con trai ở trong nhà này có thể đứng vững chân. Nếu sinh một nha đầu còn phải tiếp tục nặng lòng. Ta biết không xa nơi này có tòa miếu cầu thần thực linh nghiệm, không bằng nói chồng hoặc là mẹ chồng đi cầu một lần giúp ngươi, đến lúc đó khẳng định sinh một thằng nhóc mập mạp. Chờ ngươi sinh con trai, ngươi sẽ biết ưu việt của sinh con trai, nếu sinh một khuê nữ, hiện tại ngươi nói thích, đến lúc đó trong lòng sốt ruột
chỉ có chính mình biết."

"Con trai cũng tốt, con gái cũng tốt, ta đều thích. Bất quá miếu kia nếu linh nghiệm, ngươi nên đi một lần, cần xin cho Tiểu Hoa Nhi và ca ca nó, nói không chừng lập tức xương cốt liền rắn chắc."

Thương thị từ sau nhà đi qua, nhìn thấy Tiểu Bạch Đào đến, bước đi tới.

Sắc mặt Tiểu Bạch Đào có chút khó coi, con trai con gái của bà ta xương cốt không tốt, đây là tâm bệnh của bà ta, nguyên nhân vì như thế, bà ta mới càng thêm muốn kiếm tiền, như vậy con trai con gái đều có cuộc sống tốt, xương cốt không tốt sợ cái gì? Có tiền là được, đến lúc đó thú một cô vợ khỏe mạnh về, khuê nữ cho thêm chút đồ cưới cũng có thể gả đi ra ngoài, chính mình trong tay có tiền, đến già cũng không sợ. Kết quả tiền bà ta không kiếm được, tài lộ để cho nhà Sở Phong Thu đoạt, còn lấy đứa nhỏ thân thể yếu đuối đến kích thích bà ta, thật sự đáng giận!

Hà Hoa cúi đầu cười, kỳ thật nàng có chút mất hứng mấy lời vừa rồi của Tiểu Bạch Đào, nếu nàng là một cô vợ nhỏ đơn thuần, bị mấy lời kia của Tiểu Bạch Đào tẩy não, còn không bắt đầu sốt ruột a? Đến lúc đó làm cho đứa nhỏ phát dục rất không tốt? Thật sự xem ra bà ta quá ư thư thả, tới nơi này làm cho nàng ngột ngạt! Cho nên Thương thị nói những lời này, xem sắc mặt Tiểu Bạch Đào không tốt, trong lòng nàng liền cao hứng.

Xứng đáng, ai biểu ngươi làm cho người ta ngột ngạt, hiện tại trong lòng chính mình cũng vậy sao?!

Thương thị cũng không muốn cùng Tiểu Bạch Đào kết thù, liền chuyển đề tài, hỏi bà ta đến nhà có chuyện gì.

Tiểu Bạch Đào lại giơ lên khuôn mặt tươi cười, nói: "Ta này không phải nghe nói trong nhà các người bán rau cho tửu lâu Trương Ký sao? Đi sang nhà các ngươi coi, lãnh giáo cách trồng rau. Đến lúc đó chúng ta cũng không chỉ kiếm tiền nhờ vào chuyện bán rau, nhà mình có thể ăn được rau ngon cũng là chuyện tốt."

Trong lòng Hà Hoa nghĩ lừa ai chứ, lúc trước nhà các người vì chuyện bán rau mà tranh chấp cùng nhà Đại Bạch Lê. Bất quá Tiểu Bạch Đào nói thế, nàng cũng hiểu Tiểu Bạch Đào qua đây vì cái gì, đây là đến xem rau nhà nàng tốt ở chỗ nào, nhìn xem có thể cũng đem rau bán cho tửu lâu Trương Ký hay không thôi?

Thương thị nói: "Chúng ta trồng rau nào có bí quyết, cứ trồng như vậy, cần chăm sóc kỹ chút, cũng liền trưởng thành ra thế."
Hà Hoa đã ở bên cạnh gật đầu.

Tiểu Bạch Đào nói thẳng bọn họ không chịu nói lời nói thật.

Hà Hoa cười nói: "Vậy thím nói xem chúng ta có thể có bí quyết trồng rau gì? Loại rau này không phải đều trồng thế sao, cái này còn xem người trồng dụng tâm hay không dụng tâm. Còn có do ông trời thấy nhà chúng ta sống gian nan, cho nên tới chiếu cố chúng ta một chút, chuyện này dù là hâm mộ cũng không được."

Hà Hoa nói xong còn chỉ chỉ cây lê già cành lá sum xuê trên đầu mình.

Tiểu Bạch Đào nghĩ rằng có lẽ thật đúng thế, xem miếng đất này, trước kia rất không tốt, hiện tại lại thật tốt, khả năng thật đúng là ông trời giúp nhà bọn họ.
Cuối cùng Tiểu Bạch Đào nhìn nhìn đất trồng rau nhà Hà Hoa, vẻ mặt hâm mộ ghen ghét rồi rời đi, bất quá trong miệng bà ta cũng không nhàn rỗi, lại nói với người khác nhà Hà Hoa có bao nhiêu tốt, ám chỉ chiếm bao nhiêu tiện nghi, nghĩ khơi mào người khác ghen tị với nhà Hà Hoa.

Tiểu Bạch Đào cũng biết, người này chỉ cần nếu ghen tị, chuyện gì cũng đều làm được.

Thím Điền vốn chán ghét Tiểu Bạch Đào, nhìn thấy Tiểu Bạch Đào nói những lời này, lúc đó liền ồn ào, nói bà ta có ám muội, hai người nói qua nói lại một hồi rồi chửi nhau, cuối cùng đều động tay động chân.

Mấy người Hà Hoa nghe đến, đều chỉ lắc đầu cười, nghĩ người này thật sự rất kỳ ba. Sau đó Thương thị liền đem mười quả trứng gà đi đến nhà thím Điền, mặc kệ nói như thế nào, việc này coi như thím Điền vì lo lắng cho bọn họ, ôm chuyện bất công của thiên hạ, dù sao cũng cám ơn.

Thím Điền có chút ngượng ngùng, bà cũng cho chính mình hết giận, nhưng Thương thị kiên trì đem trứng gà lưu lại, sau khi bà nhận lấy, cùng nhà Hà Hoa đi lại càng cần.

Thanh danh Tiểu Bạch Đào lại hỏng thêm, biết Thương thị tặng trứng gà cho thím Điền, thím Điền cùng nhà Hà Hoa đi lại gần, bà ta đều ghi hận hai nhà này.  



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.