“Ôi~mệt chết mất.” Nhạc Tư Trà cả người té trên đất.
“Đứng lên, tiếp tục tập.” Lâm Thanh Nhã không hài lòng, đá cậu một phát “Múa thì có gì mà mệt, hôm nay em không luyện tốt đoạn này, không đợc nghỉ.”
“Đại tỷ, dù luyện thế nào em cũng không thể múa được mềm mại đáng yêu như một cô gái được, chị tạm tha em đi.”
“Không được, đứng lên nhanh.” Cô ngồi xổm xuống, nhéo mặt cậu.
“Vậy có thể cho em nghỉ một chút sao?” Cậu đã nhảy suốt một giờ, nếu không nghỉ ngơi, chắc chân cậu đứt mất.
“Luyện nửa giờ nữa mới được nghỉ ngơi.”
“Chị à, thật ra, Tư Trà đã rất cố gắng, cậu ấy đã có tiến bộ rất lớn, chị cho cậu ấy nghỉ ngơi chút đi.” Từ Tuyết có chút không đành lòng nhìn tiếp, dù sao bọn họ cũng là người quen.
“Đúng vậy a, em thấy cậu ấy tiếp thu rất tốt, chị cũng đừng nghiêm khắc quá, để cho cậu ấy nghỉ ngơi thả lỏng rồi chúng ta tiếp tục luyện.” Người đang nói là bạn tốt của Từ Tuyết cũng là bạn học của Nhạc Tư Trà – Tiếu Dao. Cô đóng vai bạn nhảy A, vẫn cùng Tư Trà học múa.
“Hai người đó đã xem giúp em thì cho nghỉ 10 phút, ra kia ngồi đi. Những người khác tiếp tục.”
“Cám ơn, nếu không mình sẽ bị mệt chết mất.”
“Ha ha, đâu có nghiêm trọng như thế. Chị ấy chỉ là nghiêm túc quá thôi.” Từ Tuyết cười nói.
“Đó là ưu điểm của chị ấy, nhưng là chỉ khổ chúng ta a.” khẽ nhún vai, cậu cũng hiểu tính cách của chị Lâm, vì thế không có gì khó chịu cả.
“Trong khoảng thời gian này mọi người cùng cố gắng. Nói thật, trước đây chúng ta không biết COS lại vui vậy, đặc biệt là trang phục, trước kia mình cũng đã rất thích mấy đồ cổ trang thế này, tiếc là bình thường không có cơ hội mặc, nhưng giờ thì khác, có thể thoải mái mặc ra ngoài, không ai thấy kìa quái, họ hâm mộ còn không kịp nữa là.” Tiếu Dao vẫy vẫy ống tay áo.
“Rõ ràng là trang phục của dân tộc mình mà lại không được mặc, đúng là đau lòng.” ‘Một thân bạch y, trường kiếm thiên hạ, khoái ý ân cừu’ đấy là giấc mộng của rất nhiều người, cậu cũng không ngoại lệ. Nhân vật Bạch Ngọc Đuờng đúng là giúp cậu thoả mãn giấc mộng, đuơng nhiên, tốt nhất không cần mặc nữ trang “Thật ra COS giúp chúng ta hoàn thành rất nhiều những giấc mộng mà mình không hoàn thành được.”
“Đúng vậy. Thật vui khi ra nhập câu lạc bộ COS, mình nghĩ mọi người cũng có cảm giác này phải không.” mọi người xung quanh tuy rằng mệt nhọc nhưng vẫn rất vui vẻ.
Đột nhiên “Hay là chúng ta đề nghị với Lâm tỷ cho nghỉ ngơi một ngày, mọi người cùng tụ tập, thả lỏng một chút.”
“Chị lại thấy là em muốn vui chơi đi.” Bọn họ nói chuyện không hề có ý nói nhỏ vì thế Lâm Thanh Nhã có thể nghe được rõ ràng “Tuy nhiên đề nghị này cũng không tồi. Ở dưới nhà em đốt thịt nướng cũng vui đấy … chị nhớ rõ là ở đấy có một bãi đất trống rất lớn.”
“Vâng, để em nói trước với bảo vệ, chắc là không sao.”
“Thời gian…8 giờ tối thứ bảy đi, nếu em đã đề nghị thì em làm luôn phụ trách chuẩn bị đi, cần chị cho người tới giúp không?”
“Không cần, em làm là được rồi, từ giờ tới thứ bảy còn 3 ngày, đủ thời gian.”
“Còn tiền … mỗi người góp 30 nhân dân tệ, còn lại câu lạc bộ sẽ chi.”
“Không thành vấn đề.”
“Tối nay để những ai muốn đi thì báo, nhờ Tư Tuyết và Tiếu Dao ghi lại danh sách nhé.”
“Không thành vấn đề, cứ để bọn em lo, dẫn thêm người có được không?”
“Có thể, nhưng chỉ được một người.”
“Vậy em đi thông báo cho mọi người.”
Nghe được tin liên hoan, mọi người đều rất vui vẻ, còn gọi điện thoại cho một vài người không tới được, cuối cùng tất cả cùng tham gia.
“Số người đã biết, câu lạc bộ có 33 người, mang theo bạn có 19 người, thêm anh Diệp Kình tổng cộng có 53 người.”
Số lượng đông, nguyên liệu nấu ăn cũng cần nhiều hơn, Nhạc Tư Trà bèn nhờ Cao Duơng giúp đỡ, để siêu thị nhà cậu ta vận chuyển tới.
“Mình để họ giảm giá 30%, cậu không thu tiền đóng góp của mình, thế nào?”
“OK.”
“Sân mình đã liên hệ được rồi, bọn họ đồng ý cho chúng ta mượn bàn và dụng cụ nướng, miễn phí, nhưng là chúng ta phải tự mình dọn dẹp.” Chỗ kia vốn là chuẩn bị cho các hộ gia đình.
“Không thành vấn đề. Đến lúc đó mọi người chú ý một chút là được.”
“Nguyên liệu nấu ăn lấy ở nhà Cao Dương, chúng ta được ưu đãi giảm giá 30%, đổi lại sẽ không thu phí liên hoan, mình đã đồng ý, chọn mua là một vài loại thịt, còn có đồ uống và gia vị. Đây là biên lai. Mình sẽ chuẩn bị thêm một ít rau và trái cây, cái này thì anh Diệp giúp liên hệ, vì khao mọi người nên là miễn phí.” Nhạc Tư Trà đưa ra danh sách.
Lâm Thanh Nhã nhìn nhìn, khẽ cảm thán “Đúng là hào phóng. Quả nhiên là thiếu gia nhà giàu.” số lượng mấy thứ đó cũng không ít a.
Mấy thứ này thực ra đều là Nhạc Tư Trà tự chuẩn bị, toàn bộ đều lấy từ không gian.
Thời tiết ngày thứ bảy rất tốt, gió nhẹ hiu hiu mang đi cái oi bức của nắng gắt cuối thu.
Tuy rằng trăng hôm nay sáng nhưng rất ít sao, có cũng chỉ là lẻ loi vài ngôi, nhưng dù sao ở nơi này cũng là cảnh đẹp khó có được.
Chưa đến 8 giờ, mọi người đã tới đây đủ. Dễ dàng thấy được ai cũng đều chăm chút cho mình, mỗi người đều rất xinh đẹp.
“Tất cả đã tới hết chưa?”
“Đều tới rồi.”
“Được rồi, mọi người yên lặng chút nghe tôi nói.” Lâm Thanh Nhã vẫy vẫy hai tay, ý bảo mọi người đều hướng về phía cô “Trong thời gian này mọi người đều rất vất vả nên hôm nay chúng ta tổ chức một buổi tiệc nướng để mọi người có thể nghỉ ngơi thả lỏng, đêm nay mọi người cứ vui chơi hết mình. Được không~~”
“Được~”
Mọi ngừoi đặt nguyên liệu nấu ăn lên bàn, cầm lấy đồ uống mình thích, tốp năm tốp ba cùng tụ tập một chỗ, vừa nướng thịt, vừa nói chuyện, ở đâu cũng có tiếng nói cuời vui vẻ.
Nhạc Tư Trà ngồi ở một cái bàn gần đấy để tiện lấy nguyên liệu, bên cạnh cậu là Diệp Kình, Lâm Thanh Nhã, Cao Duơng, Từ Tuyết, Tiếu Dao. Sáu người làm thành một bản, bàn của họ là ít người nhất.
“Tư Trà, loại nước tương này thơm thật, cách làm thế nào vậy?”
“Là bí phương mà dì cho mình.” Còn pha thêm nước trong không gian nữa.
“Này, đó là chân gà của mình, không được lấy!”
“Chưa bao giờ nghe tới nam phải nhường nữ sao? Cùng lắm thì lấy của tôi đưa cho cậu.”
“Của cậu hết rồi còn đâu.”
“Làm gì mà dễ giận thế, nam sinh mà không rộng rãi là không tìm thấy bạn gái đâu.”
“Cậu … được rồi, nam không cùng nữ đấu.” tức chết mất.
“Thực ra là đấu không thắng a~~”
“Được rồi, đừng ồn ào nữa, Dao Dao, mình đưa của mình cho cậu là được.”
“Chỉ có Tiểu Tuyết tốt nhất.”
“Hừ!”
“Tư Trà, sao em chỉ nướng giúp Diệp Kình, làm giúp chị nữa, chị muốn ăn chân gà, lạp xưởng còn có thịt xiên.”
“Lâm tỷ, nhiều vậy sao em có thể làm kịp chứ. Em nướng nãy giờ mà vẫn chưa kịp ăn miếng nào mà.” Đều bị mọi người lấy mất.
“Nhờ có một chút, ai bảo qua tay em nó sẽ ngon hơn chứ.”
“Uống một chút nước quả đi, mấy thứ này để tôi làm cho.”
“Không ngờ Diệp đại hội trưởng lại biết quan tâm người khác như thế, thế nào, coi trọng Tư Trà nhà chúng tôi rồi sao?”
“Cô muốn nói thế nào thì nói.” Trong khoảng thời gian này, anh đã quen với tính cách Lâm Thanh Nhã, dù sao cũng không phải nói thật.
“Khẳng định luôn sao? Đúng là không thú vị gì cả. Diệp Kình, nước quả này anh mua ở đâu vậy? Rất ngon a, rau cũng thế, có thể lấy giúp tôi ngô cùng hẹ được không.”
“Chị, chị ăn nhiều vậy không sợ béo sao?”
“Thể chất của chị vốn không béo được, ghen tị đi?”
“Vâng, nếu em có thể giống chị thì tốt, vậy sẽ không cần vì giảm béo mà ăn uống điều độ, nhiều đồ ăn ngon mà không dám đụng vào.”
“Rau cùng hoa quả hôm nay nghe nói là giống mới, có tác dụng làm đẹp, còn có thể giảm béo, hôm nay cậu ăn nhiều một chút cũng không sao.”
“Thật sao? Tư Trà, cậu không lừa mình chứ?”
“Không phải, chúng đã được trải qua thí nghiệm lâm sàng, không tin thì cứ hỏi Diệp học trưởng.” nước trong không gian có hiệu quả như vậy, cho nên thực vật lấy từ không gian cũng có chút hiệu quả.
“Thật vậy không? Diệp học trưởng?”
“Ừm.”
“Các chị em, Diệp học trưởng nói đêm nay mọi người có thể ăn thoả thích, không cần lo béo phì.”
“Tốt quá, lâu rồi mình chưa ăn thịt.”
“Chồng à, giúp vợ nướng nhiều một chút, hôm nay phải ăn thoả thuê.”
“Được.”
“Mình cũng muốn thịt nướng và chân gà, Tiểu Tuyết, cậu giúp mình nướng nhiều lên nhé.”
“Rốt cục mọi người đã đói bụng bao lâu rồi? Ăn nhiều như vậy.”
“So với lũ nam sinh thối tha các cậu còn ăn được nhiều hơn.”
“Nào nào nào, mọi người cùng nhau làm một ly, chúc chúng ta sẽ đạt được thành tích cao trong trận đấu, tốt nhất là được xuất sắc. ”
“Đúng, đạt giải nhất, chúc chúng ta sẽ mã đáo thành công.”