Lý thị ngủ trưa tỉnh dậy kêu Thái Tuyết vào “Gọi bà vú ôm Tuyền ca và Nữu Nữu lại”
Thái Tuyết cho người múc nước rửa mặt cho Lý thị, một bên cười nói “Tam Tiểu thư đã sớm kêu bà vú ôm Tuyền ca, Nữu Nữu đến viện nàng chơi rồi”
Lý thị cười nói “Nếu như vậy cứ để Tuyền ca và Nữu Nữu chơi ở chỗ nàng nhiều một chút, hai tiểu tử này yêu dính tam tỉ tỉ bọn họ”
Thái Tuyết cười nói “Nô tì thấy Tam Tiểu thư cũng yêu dính bọn Tuyền ca, Nữu Nữu”
Lý thị cười “Ta xem hôm nay càng nóng bức, bảo Chu tẩu tử nấu một nồi nước ô mai để vào băng, lấy trái cây và dưa rửa sạch sẽ đưa tới cho Thế tử và thiếu gia trong phòng đi. Ngày hôm nay hơi nóng, ăn một chút cho lên tinh thần, đọc sách cũng tốt hơn”
Thái Tuyết đứng sau lưng chải đầu cho Lý thị nghe vậy cười nói “Tam Tiểu thư đã sớm phân phó cho người đem đi rồi, ngay cả ô mai sáng sớm đã sai Bích nhi nấu xong để trong băng mấy canh giờ”
Lý thị lắc đầu cười nói “Nha đầu Nguyên Thu này từ nhỏ tính tình đã ổn thỏa. Nay lớn hơn vài tuổi, làm việc càng chu toàn hơn lúc bé”
Thái Tuyết cười “Còn không phải là phu nhân dạy tốt, tam Tiểu thư nhà chúng ta cũng được lão vương phi, Quận vương phi khen một phen đấy”
Lý thị nghe trong lòng càng hưởng thụ, sai tiểu nha đầu lấy ô, Thái Tuyết đỡ đến viện Nguyên Thu. Mấy người còn chưa vào nhà, chỉ nghe tiếng cười khanh khách của Tuyền ca và Nữu Nữu, tiểu nha đầu giữ cửa thấy Lý thị đi tới vội vung rèm lên báo “Phu nhân tới”
Nguyên Thu nghe chạy ra đón, Lý thị kéo tay nàng vào nhà hỏi “Ngủ trưa rồi sao?” Nguyên Thu cười nói “Ngủ một chút, tỉnh dậy ôm Tuyền ca và Nữu Nữu tới phòng con chơi”
Lý thị thấy giữ nhà có một tấm thảm lông dê lớn, vì trời nóng Nguyên Thu sai người trải chiếu trúc lên trên, Tuyền ca và Nữu Nữu hai đứa bé ngồi trên chiếu cầm con ngựa gỗ nhỏ trong tay chơi.
Tuyền ca nhìn thấy Lý thị đi vào trước, vội quăng xe ngựa nhỏ chạy tới Lý thị trong miệng kêu “Mẫu thân ôm, mẫu thân ôm”
Lý thị cười ôm Tuyền ca vào ngực hôn một cái, lại ngẩng đầu nhìn Nữu Nữu, ai ngờ Nữu Nữu căn bản không để ý Lý thị, đang bận nhét xe ngựa Tuyền ca bỏ lại ôm vào ngực, Lý thị và Nguyên Thu thấy nhất thời dở khóc dở cười.
Tuyền ca ở trong ngực Lý thị nửa ngày chán mới chạy lại chiếu, lúc này mới phát hiện đồ chơi của mình bị Nữu Nữu ôm chặt vào ngực, chỉ còn lại mấy bộ đại bố Nguyên Thu tự tay may rải rơi đầy đất. Tuyền ca đành ôm một đại bố cún con đứng trên chiếu, trơ mắt nhìn món đồ chơi trong ngực Nữu Nữu, nước mắt vòng quanh hốc mắt, uất uất ức ức nghiêng đầu nhìn Nguyên Thu. Nguyên Thu nhìn thấy chỉ cười ý bảo hắn chính mình đi hỏi Nữu Nữu lấy.
Tuyền ca lúc đầu nhăn nhó không chịu đi, sau thấy Nguyên Thu thật sự không giúp hắn, chỉ đành tiến lên nói với Nữu Nữu “Muội cho ta một cái với”
Nữu Nữu nghe vậy càng ôm chặt vào ngực, đầu nhỏ dao động như trống lắc “Không được”
Tuyền ca nhìn Nguyên Thu một cái, thấy Nguyên Thu khích lệ hướng hắn cười, lấy dũng khí nói “Muội ôm trong ngực cũng chơi không được, không bằng để xuống chúng ta cùng chơi”
Nữu Nữu ôm một lúc lâu thấy cánh tay nhức mỏi, vẫn ngồi đó suy nghĩ nửa ngày, thấy Tuyền ca nói có lý cầm lấy đưa cho Tuyền ca. Lý thị thấy thế không khỏi nở nụ cười, tiến lên ôm Nữu Nữu vào ngực nói “Vật nhỏ này, sao lại bá đạo như vậy?”
Nữu Nữu không thích Lý thị ôm, mắt hướng lên nhìn trộm, chỉ sợ Tuyền ca học nàng trộm đồ chơi. Lý thị thấy Nữu Nữu trong lòng không yên chỉ đành thả nàng xuống. Nguyên Thu không chịu thả Nữu Nữu trở về kéo nàng cười nói “Nữu Nữu, muội xem ca ca không nhân cơ hội giành ngôi nhà nhỏ của muội, muội biết tại sao không?”
Nữu Nữu ngồi trong ngực Nguyên Thu không dám lộn xộn, giương mắt nhìn Nguyên Thu nói “Vì Nữu Nữu trả lại xe ngựa cho ca ca rồi”
Nguyên Thu cười nói “Nữu Nữu đối tốt với ca ca, ca ca sẽ đối tốt với Nữu Nữu phải hay không?”
Nữu Nữu nghiêng đầu một hồi mới gật đầu, nhếch miệng cười nói với Nguyên Thu “Nữu Nữu sẽ đối tốt với ca ca, cũng tốt với tỉ tỉ cũng đối tốt với đại ca ca”
Nguyên Thu nghe vậy cười buông tay để Nữu Nữu đi chơi, thấy Nữu Nữu chạy về, đem ngôi nhà nhỏ mình chơi nửa ngày cho Tuyền ca, mình ôm con thỏ nhỏ nẳm một bên người đại cẩu hùng kể chuyện xưa Nguyên Thu dạy cho mình.
Lý thị thấy bọn họ chơi vui vẻ cũng không đi quản bọn họ nữa chỉ sai bọn nha đầu trông kĩ đừng đụng ngã. Bà vú và mấy nha đầu ngồi chồm hổm ngoài tấm thảm coi chừng, vì Lý thị nói đứa bé phải gọi tên mới nuôi lớn được, mấy nha đầu bà vú cũng gọi Tuyền ca, Nữu Nữu dụ bọn họ chơi.
Lý thị và Nguyên Thu vào trong phòng nói chuyện, trong chốc lát nha đầu phòng lớn chạy tới báo “Trương di nương lại cãi vả với Lâm di nương, cũng đang chạy đến phòng lớn kiện cáo” Lý thị nghe vậy nhíu chân mày “Bảo các nàng quỳ ở bên ngoài chờ ta về” Tiểu nha đầu kia đáp, một đường đi về phòng lớn.
Nguyên Thu nghe vậy vội đứng dậy đỡ Lý thị cười nói “Mẫu thân không cần tức giận vì hai di nương, kệ bọn họ đi”
Lý thị cười vỗ vỗ tay nàng vịn Thái Tuyết về phòng lớn.
Năm đó khi Truyền ca và Nữu Nữu ra đời, Cố Lễ thấy viện của Trương di nương gần phòng lớn, viện lại lớn chuẩn bị dọn dẹp viện cho Tuyền ca. Liền hạ lệnh Trương di nương chuyển đến viện Lâm di nương, viện Trương di nương cho người ta dọn dẹp quét vôi lại dành cho Nữu Nữu sau này.
Từ lúc vào cửa Lâm di nương đã bất hòa với Trương di nương. Trương di nương lại ghi hận Lâm di nương hủy dung mạo, luôn châm chọc Lâm di nương là ở chỗ lạnh lẽo, lão gia sẽ không đi xa như vậy nhìn nàng, cười nhạo Lâm di nương bạc mệnh. Lâm di nương bị chửi tự nhiên không cam tâm, mỗi lần đều giơ chân châm chọc lại, nói cái gì là hủy dung mạo xấu xí, chính là ở dưới mắt lão gia cũng không thấy lão gia nhìn nàng.