Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi

Chương 253: Chúc mừng tiểu oan gia



EDIT: JULIA

Từ sau ngày biết được bí mật hộp gấm, Triệu Tương Nghi vẫn luôn lưu ý những phương diện sinh hoạt

Vì Bùi Tử Quân, nàng bắt đầu nghiêm túc luyện tập nữ hồng, cũng may Nhâm thị dạy cho nàng rất nhiều kỹ xảo, đều nhớ trong đầu, lúc dùng cho thực tế thì hơi vụng về tí thôi.

Ngày đó thấy túi thơm trong hộp gấm, Triệu Tương Nghi rung động.

Tuy nói, xiêm y, giày của Bùi Tử Quân đều do quý phủ mời những tú nương nổi danh làm, nhưng cho dù đồ có tốt, có tinh xảo đến đâu làm sao so được với đồ ái thê làm?

Hắn bởi vì trân trọng túi thơm, sợ rằng chỉ có một cái này, sau này sẽ không có nữa, nên luyến tiếc không mang, cất kỹ như vậy

Bùi Tử Quân nhận được một đôi giày đen do Triệu Tương Nghi làm, cùng với mấy cái túi thơm tinh xảo, cái loại tâm tình kinh hỉ này không diễn tả được.

Hắn kích động ôm lấy Triệu Tương Nghi.

Hai người cứ như vậy săn sóc lẫn nhau, ấm áp lãng mạn ở Nghi Quân sơn trang nửa tháng, nếu không phải Ông thị phái người đến mời về, hai người sợ rằng còn phải ngây ngô lâu lắm.

Ông thị đến thúc giục hai người không phải là vì cả hai mà là vì chuyện của Bùi Mẫn Nhu, Bùi Tử Quân là đại ca phải đưa ra chủ ý.

Lại nói tiếp, Bùi Mẫn Nhu nhỏ hơn Triệu Tương Nghi một tuổi, cũng đến tuổi thành thân rồi. Nên sớm vì Mẫn Nhu xem xét việc chọn hôn sự, đợi đến lúc đủ tuổi rồi thì gả đi, đây là chuyện duy nhất mà Ông thị quan tâm.

Bùi Tử Quân và Triệu Tương Nghi sau khi nhận tin tức, lưu luyến không rời ly khai khỏi Nghi Quân sơn trang, chạy tới huyện Giang Ninh.

Vừa mới trở lại Bùi phủ, Triệu Tương Nghi không kịp vấn an cha mẹ chồng, đã bị Bùi Mẫn Nhu vội vội vàng vàng lôi đi.

Hai người một đường chạy đến tiểu viện của Bùi Mẫn Nhu, Bùi Mẫn Nhu phiền lòng đuổi tất cả hạ nhân đi, sau đó thở phì phò ngồi trên nhuyễn tháp không nói lời nào.

“Đây là thế nào? Ai ăn gan hùm mật gấu chọc Mẫn Nhu của ta tức giận thế này?” Triệu Tương Nghi khoanh hai tay, đùa với Bùi Mẫn Nhu.

Bùi Mẫn Nhu ngẩng đầu, oán trách: “Tẩu tử đến l1uc nào rồi còn tâm tình đùa muội... Sớm biết vậy cũng không gọi tẩu qua đây.”

Nghe vậy, Triệu Tương Nghi cười tươi ngồi bên cạnh Bùi Mẫn Nhu, vươn tay ôm lấy vai Bùi Mẫn Nhu: “Rốt cuộc làm sao vậy?” Giọng nói cực kỳ ôn nhu.

Bùi Mẫn Nhu nghe vậy, phiền não trong lòng dần an định xuống, nặng nề thở dài, muốn nói lại thôi.

“Muội không biết nên nói như thế nào... Thật là phiền a.” Một lúc lâu, Bùi Mẫn Nhu bỗng nhiên nói như vậy.

Triệu Tương Nghi vỗ vỗ vai của nàng ấy, trấn an nói: “Vậy suy nghĩ thật kỹ, sau đó sẽ nói với tẩu, tẩu chờ muội.”

Bùi Mẫn Nhu lắc đầu, uể oải, giống như gặp phải nan đề.

Rất ít khi nhìn thấy dáng vẻ Bùi Mẫn Nhu như vậy, Triệu Tương Nghi bắt đầu âm thầm phỏng đoán, Bùi Mẫn Nhu sở dị phiền não, có phải là do chuyện chung thân đại sự không? Mà nàng ấy và Mạc Thiểu Kỳ có tình cảm với nhau, đã không còn là bí mật gì nữa.

“Ừ...” Triệu Tương Nghi do dự, cuối cùng mở miệng, “Nghe nói nương bắt đầu tìm hôn sự cho muội, tẩu và ca muội vì việc này mà trở về, nhiều người thì thêm nhiều ý kiến, bảo đảm có thể gả cho người tốt.”

“Tốt cái gì mà tốt...” Bùi Mẫn Nhu vừa nghe Triệu Tương Nghi nói đến hôn sự, trong lòng liền phiền não, không khỏi ai oán, “Nương chọn cho muội mấy người nhưng muội đều không nhìn trúng...”

Bởi vì muội chỉ quan tâm đến Mạc Thiểu Kỳ a, nha đầu ngốc.

Triệu Tương Nghi thầm nói trong lòng

“Tẩu cũng không biết, ánh mắt Mẫn Nhu lại cao như vậy, nào nói cho tẩu nghe, muội thích dạng người nào?” Triệu Tương Nghi cũng không có lập tức nói thẳng tâm tư của Bùi Mẫn Nhu, chỉ từng bước từng bước dò hỏi.

Bùi Mẫn Nhu vừa nghe, hai gò má đỏ bừng, lập tức thu lại, mặt hơi nhăn nhó:”Tẩu tử nói gì vậy…Chuyện hôn nhân đại sự tất nhiên là do phụ mẫu làm chủ, muội nào dám nói không thích, muội là một cô nương, đâu thể đứng ra chọn chồng, nếu bị ngoại nhân biết, không cười muội mới lạ?

“Ơ, không biết lúc nãy là ai nói, nương chọn cho mấy người nhưng không hài lòng nhỉ.” Triệu Tương Nghi cũng mặc kệ những giáo điều, nàng chỉ quan tâm Bùi Mẫn Nhu có thật hạnh phúc không.

“Tẩu tử” Bùi Mẫn Nhu dở khóc dở cười, vừa tức vừa xấu hổ, đồng thời thầm mắng lúc nãy quá hồ đồ, nhanh mồm nhanh miệng, nói ra tiếng lòng.

Triệu Tương Nghi như đi guốc trong bụng Bùi Mẫn Nhu, cũng bi ai thay cho nữ nhân thời đại này.

Mặc dù hoạt bát như Bùi Mẫn Nhu, cũng bị những giáo điều, quy củ trói buộc, trong lòng dù có tình yêu, lại không dám nói ra, chỉ sốt ruột, thầm buồn với quyết định của cha nương, lại không dám đứng ra ngăn cản.

“Mẫn Nhu, muội cũng không còn nhỏ.” Tuy nói, ở trong mắt Triệu Tương Nghi, Bùi Mẫn Nhu còn là một thiếu nữ đang trổ mã, thế nhưng ở thời đại này mà nói, Bùi Mẫn Nhu thực sự không còn nhỏ, chí ít không còn là một đứa bé không hiểu chuyện, mà là một đại cô nương.

“Cho nên, tẩu tử hy vọng muội có thể đối mặt với tình cảm của mình, mặc kệ tất cả, chỉ cần làm theo trái tim là được, chỉ có như vậy, sau này mới không hối hận.” Triệu Tương Nghi thật tình khuyên nhủ

“Muội, muội có thể làm vậy sao?” Triệu Tương Nghi n1oi thế, Bùi Mẫn Nhu chưa từng có những suy nghĩ điên cuồng như vậy

Mình, mình thích ai đó, phải cố gắng gả cho người đó sao? Làm như vậy, thực sự không gặp báo ứng và phỉ nhổ?

Hai người rơi vào trầm mặc.

Cuối cùng là Bùi Mẫn Nhu phá vỡ không khí trầm mặc: “Thật ra, muội hâm mộ tẩu và ca ca.” Bùi Mẫn Nhu ngước đầu nhìn Triệu Tương Nghi, trong mắt mang theo tia lấm tấm mong đợi, “Hai người trong lòng đều có nhau, dù xảy ra nhiều chuyện, ca ca vì thú tỷ mà bỏ ra rất nhiều. Hôm nay hai người rốt cục đến được với nhau, thật hâm mộ đi được.” Nàng thở dài.

“Muội cũng có thể.” Triệu Tương Nghi kéo tay Bùi Mẫn Nhu, lại phát hiện nàng ấy bởi vì câu nói này mà tay run run.

“Mẫn Nhu, muội có người trong lòng?” Triệu Tương Nghi nghĩ lúc này là thời cơ tốt.

Bùi Mẫn Nhu ngẩng đầu: “Tẩu tử... Tẩu, tẩu.” Nói không thành lời.

Triệu Tương Nghi cười thầm, nha đầu ngốc, mỗi ngày đều nhắc tới Mạc Thiểu Kỳ, chỉ thích cùng Mạc Thiểu Kỳ cãi vả, không có ý định với thằng nhóc đó mới lạ, cho mình che giấu rất tốt ư?

Bùi Mẫn Nhu vô lực cười: “Tẩu tử, tẩu làm sao nhìn ra được?”

“Tẩu không phải dùng mắt, mà dùng tâm nhìn, cho nên tẩu phát hiện ra.” Triệu Tương Nghi sử dụng một chút triết lý, sau đó, kéo chặt tay Bùi Mẫn Nhu cười nói, “Hơn nữa, tẩu biết là ai nữa đó.”

Bùi Mẫn Nhu lần thứ hai run lên, bất quá về sau lại từ từ khôi phục như thường, trên mặt cũng dần dần có dáng tươi cười: “Cũng chỉ có tẩu mới xứng là tẩu tử của muội.”

“Ừ...” Bùi Mẫn Nhu do dự một chút, cuối cùng mới nói ra, “Không sai, tẩu đoán đúng rồi, người muội để ý là tên tiểu tử Mạc Thiểu Kỳ kia... Chỉ là, chỉ là suy nghĩ của hắn không giống muội.”

“Đó cũng là lý do muội không dám nói với mẫu thân...” Bùi Mẫn Nhu đột nhiên cảm thấy thật ủy khuất, “Tẩu tử... Muội, muội không xác định được trong lòng hắn có muội không nữa, hắn là người thờ ơ, hoặc là hắn chưa bao giờ thích muội, chỉ là coi muội là muội muội mà thôi. Như vậy, muội nói với mẫu thân, đến lúc đó việc này truyền đến Mạc gia, mà khi đó Mạc Thiểu Kỳ không hài lòng, mà châm chọc, chẳng phải tổn thương đến muội sao? Hơn nữa, hơn nữa... Nào có một cô nương nào giống muội đi nói những chuyện này... Dù thế nào cũng phải chờ Mạc Thiểu Kỳ chủ động tìm người đến cầu hôn.”

“Tẩu thấy chắc đâu.” Triệu Tương Nghi lắc đầu, Mạc Thiểu Kỳ đối xử với Bùi Mẫn Nhu, không giống như những người khác

“Hơn nữa, không nên quá cố kỵ những lễ nghi phiền phức, điều lệ, quy củ, bằng không, muội sẽ không có được hạnh ph1uc. Hạnh phúc, là phải do chính tay mình đoạt lấy, hiểu chưa?” Triệu Tương Nghi nói thêm.

“Ý tẩu tử là?” Trong mắt Bùi Mẫn Nhu dâng đầy hy vọng.

“Thử xem, chẳng phải sẽ biết sao.” Triệu Tương Nghi nháy mắt

Đây gọi la, binh bất yếm trá.

Trước đây, Trần Vi không phải dạy cho nàng cách tiếp cận Trương thiếu, mới kích thích được Bùi Tử Quân sao?

Hôm nay dùng trên người Bùi Mẫn Nhu và Mạc Thiểu Kỳ.

Trải qua cuộc nói chuyện ngày ấy, Bùi Mẫn Nhu đột nhiên đổi tính, đối mặt với an bài của Ông thị, cơ hồ là thập phần thuận theo, biểu thị nguyện ý suy nghĩ một chút, khiến Ông thị vô cùng kinh ngạc, kéo Triệu Tương Nghi hỏi nhiều vấn đề, Triệu Tương Nghi chỉ cười nói, không bao lâu mọi người sẽ biết câu trả lời.

Hai người chọn một đối tượng có điều kiện tốt, sau đó mượn miệng hạ nhân, “Lơ đãng” nói ra tin Bùi Mẫn Nhu gần đây nghị thân với người khác cho Mạc Thiểu Kỳ nghe...

Kết quả cực kỳ hiệu quả, Mạc Thiểu Kỳ nhiều lần muốn vào Bùi gia.

Bùi Mẫn Nhu lại làm bộ không có sao, dùng thái độ lạnh nhạt đối với Mạc Thiểu Kỳ, nói cái gì gần phải lập gia đình, không có thể giống như trước cùng hắn hồ nháo được, kì thực, ngầm cười trộm.

Triệu Tương Nghi ở một bên nhìn, không khỏi thầm than Bùi Mẫn Nhu hành động còn cao tay hơn mình.

Lúc đó Bùi Tử Quân tìm mình vì việc này, nàng còn không có giả bộ được như thế này, liền bại lộ...

Sợ Bùi Mẫn Nhu quá mức, sẽ đánh mất Mạc Thiểu Kỳ, Triệu Tương Nghi ở trong tối, nói với nàng như vậy là được rồi.

Thế nhưng, thật không nghĩ tới, Mạc Thiểu Kỳ lại xúc động, không nói hai lời, chạy đi tìm người nghị thân, đem con người ta đánh cho một trận.

Bùi Mẫn Nhu và Triệu Tương Nghi đều không nghĩ tới sự tình không khống chế được đến dạng này, có thể thấy được Mạc Thiểu Kỳ so với Bùi Tử Quân còn kh1o đối phó hơn...

Sau đó, Bùi Mẫn Nhu dở khóc dở cười đi tìm Mạc Thiểu Kỳ, thầm mắng hắn đầu đất, lại không biết vãn hồi, còn chạy đi đánh người

Hai người nói gì đó, Triệu Tương Nghi không biết, nàng chỉ biết là, một tháng sau, hai người này cư lấy hết dũng khí đi tới trước mặt trưởng bối, muốn trưởng bối thành toàn cho cả hai người họ.

Hai nhà vốn là quan hệ thân thích, đã biết đương nhiên vui vẻ không ngớt, kỳ thực Ông thị đã có ý định này rồi, lại sợ Mạc Thiểu Kỳ đối với khuê nữ vô tâm vô ý, đến lúc đó vạn nhất cự tuyệt, hai nhà gặp nhau cũng không tốt.

Bây giờ hai đứa nhỏ lưỡng tình tương duyệt, tất nhiên là không thể tốt hơn

Lúc này, các trưởng bối cùng nhau, hòa hòa khí khí chọn một ngày lành, liền đem việc hôn nhân của hai người định xuống, chỉ chờ Bùi Mẫn Nhu lớn chút nữa, đem nàng vào cửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.