"Lão sư, anh nhớ tới thay đổi y phục, đeo mặt nạ vào."
Không chờ người đàn ông kịp mở miệng, Trì Vi đã cắt ngang rồi chạy nhanh như trốn lao ra khỏi phòng.
Chỉ là khi cô cuống quýt rời đi, điện thoại di động nhất thời vẫn ở trên giường, màn hình vẫn còn sáng, hộp thư đến hiện lên một tin nhắn chưa đọc.
Bạc Dạ Bạch cầm chiếc điện thoại lên, vừa mới để một bên thì bất ngờ ngón tay chạm vào màn hình, tin nhắn lập tức được mở ra.
Bất thình lình nội dung bên trong bức thư đập vào mắt.
(Vi Vi, cô hãy nghĩ lại một chút, nếu muốn lợi dụng Bạc Dạ Bạch, trước mặt mọi người sẽ phải thừa nhận mình bao dưỡng đàn ông. Đả thương địch thủ một ngàn, tự tổn tám trăm, không đáng giá!)
Người gửi tin nhắn là A Tầm, tính theo thời gian thì chính là lúc Trì Vi đỡ bản thân lên lầu nghỉ ngơi.
Tầm mắt dừng lại ở hai chữ "Lợi dụng", đôi mắt ngưng tụ, trồi lên một sự mờ mịt khó hiểu.
Cuối cùng anh tay tiện tay một chút, lặng yên xóa tin nhắn đi.
...
Trên đường bước xuống lầu, đầu óc Trì Vi mông lung mờ mịt.
Rõ ràng là muốn lợi dụng Bạc Dạ Bạch, đối phó với Trì An trước mặt mọi người… Thế nhưng chỉ trong chớp mắt, trong nhưng giây phút vừa qua, cô đã bắt đầu từ bỏ tâm tưởng!
May rằng đó chỉ là một dao động nho nhỏ, lập tức cô lấy lại tỉnh táo để còn xử lý mọi việc.
Nhưng trong lúc này đây, cô không cách nào phủ nhận rằng Bạc Dạ Bạch đã cứu mình, có phần đền ân trả oán.
Cuối cùng… Trì Vi cắn môi, nghiêm túc nghĩ, quá mức thì sẽ bồi thường cho hắn gấp bội!
Vì mất tập trung nên nhất thời Trì Vi không chú ý tới cô gái đang vội vã bước lên lầu, không cẩn thận hai người đã va phải nhau.
Ngay lập tức bốn mắt nhìn nhau hơi run run.
Trì Vi choáng váng, bởi vì nhận ra cô gái này không phải người ngoài nào khác mà chính là bạn gái hiện tại của Lệ Trường Phong, Trì Vị Vãn, một diễn viên điện ảnh đang "hot".
Còn Trì Vị Vãn cũng kinh ngạc không kém với cô gái có khuôn mặt xinh đẹp hút hồn người kia, tuy rằng bước chân vào làng giải trí đã lâu, tận mắt chứng kiến biết bao vẻ đẹp quyến rũ nhưng vượt qua cô gái này, đã ít lại càng ít hơn!
Trong vài giây ngăn ngắn, hai người đều có chút suy nghĩ, mặt ngoài không thể hiện chút nào.
"Diễn viên Trì, may mắn được gặp cô."
Nhàn nhạt gọi tên, gặp được vị hôn thê của Lệ Trường Phong, nội tâm Trì Vi vẫn không hề gợn sóng.
Tự nghĩ mình nổi tiếng, bị cô gái này nhận ra, Trì Vị Vãn không chút ngạc nhiên, chỉ gật đầu khẽ mỉm cười: "Xin lỗi, không cẩn thận đụng phải cô, tôi còn có chút việc gấp."
Trì Vi tỏ ra là đã hiểu, hơi nghiêng đầu nhường đường, nhìn Trì Vị Vãn tiếp tục bước lên lầu, trong tay còn cầm điện thoại nghe: "Bây giờ Yên Nhiên ra sao rồi. Cuối cùng người kia là ai mà lại chọc cô ấy đến phát bệnh, lập tức phái người đi tìm, để hắn trả giá!"
Lệ Yên Nhiên phát bệnh.
Đầu tiên Trì Vi ngẩn người ra, nghĩ lại thì thân thể Lệ Yên Nhiên không được tốt, hình như là bị hen suyễn.
Nhếch bờ môi, Trì Vi cảm thấy đúng là báo ứng, còn chưa nghĩ ra nên tính nợ với cô ta thế nào, ngược lại đã tự dằn vặt mình!
Nghĩ như vậy thật muốn cảm tạ kẻ cầm đầu.
Một lần nữa về đến đại sảnh, có lẽ vì Lệ Yên Nhiên phát bệnh, vẫn không hề lộ diện, mọi người vẫn ăn uống náo nhiệt, cũng không ít người ra ngoài đứng trên du thuyền ngắm biển.
Trì Vi nhìn quanh một vòng vẫn không nhìn thấy A Tầm và Nguyễn Nguyễn đâu, mọi người liên tục nhận ra Trì Vi, liền muốn trò chuyện tạo dựng quan hệ.
Cũng may vì khí chất băng giá của cô, luôn luôn biểu lộ sự cao quý, không khác nào một nàng công chúa kiêu sa không thể nào với tới nên làm không ít người bỏ đi ý nghĩ đó.
Cô nhớ đến cách đây không lâu Lệ Bắc Thành đã nhảy xuống biển, không biết hiện tại ra sao.
Lo lắng sẽ có án mạng, theo bản năng Trì Vi rời khỏi đại sảnh bước ra bên ngoài du thuyền.
Xa xa một mảng sáng sủa ở phía trước có mấy nhóm bạn đang đứng.
Trì Vì vừa mới bước lên thì tình cờ trông thấy Cung Tinh Tầm cùng một người khác đang cãi vã cái gì đó.
Định thần nhìn lại, không phải Cung Trân Trân thì có thể là ai.
Chỉ cần vừa nghĩ cô cũng đoán được nguyên nhân, chính là cô làm Cung Trân Trân mất mặt trước mọi người, vạch trần Nữ hoàng Hoa hồng của cô ta chỉ là hàng nhái, A Tầm là người của Cung gia nhưng lại bất công với cô ta giúp đỡ mình, khẳng định cô ta rất tức giận.
Lại nhớ tới không chỉ một lần, mà rất nhiều lần A Tầm nói rằng quan hệ của mình và Cung Trân Trân không hề hòa thuận.
Đang định mở miệng gọi thì đột nhiên Cung Tinh Tầm xoay người đi, không muốn tiếp tục dây dưa cùng Cung Trân Trân, lập tức ánh mắt hai người đối diện nhau!
Vẻ mặt Cung Tinh Tầm chậm lại, nghĩ Trì Vi lên lầu trước, lo lắng gọi điện thoại không tiện nên đã gửi đi một tin nhắn, không ngờ cô vẫn chưa hề trả lời.
Giờ khắc này nhìn thấy Vi Vi, muốn tiếp tục khuyên cô một cái, thay đổi kế hoạch cố chấp của mình.
Ở phía sau, Cung Trân Trân không có liếc về Trì Vi, mà một lòng oán độc trừng mắt nhìn bóng lưng Cung Tinh Tầm, xung quanh có ai chú ý không.
Bỗng dưng cô bước về nhanh về phía trước, bỗng nhiên giơ tay đẩy một cái.
Trì Vi đã nhìn thấy rõ nên đột nhiên đồng tử co rụt lại, lo lắng gọi to: "A Tầm, cẩn thận phía sau!"