Cuối Cùng Thì Ta Cũng Có Thể Nhìn Thấy Chữ Viết Kì Quái

Chương 23



“Mọi người, sớm an.”

Ngày hôm sau còn phải lên lớp, Quý Trạch An thức dậy rất sớm, hơn sáu giờ sáng liền rời giường. Nhìn quần áo treo trong tủ quần áo viết ‘(^ khẩu ^) mặc ta mặc ta’, cậu cười cầm lên một bộ đồng phục. Bỏ đi áo ngủ, thay đồng phục, chào hỏi cái nam nhân vốn nên ngủ ở trên ghế sa lông hiện tại lại bưng bữa sáng trong phòng khách kia, sau đó đi toilet rửa mặt, bắt đầu làm theo gương chỉnh lý chính mình.

(→→) An An, nhanh, đem ngốc mao trên đầu ngươi vuốt thẳng lại.

Thời điểm Quý Trạch An nhìn thấy những chữ xuất hiện trên gương, liền đem lược dính chút nước bắt đầu vuốt phẳng lọn tóc nhếch lên ở trên đầu kia, thẳng đến nhìn thấy gương không còn phun tào mới tẩy sạch lược một lần, lau sạch sẽ, lúc này mới đătl lại vào trong cái cốc cắm lược lúc đầu. Thời điểm nghiêng người qua, Quý Trạch An không chú ý tới chữ trong gương biến thành ‘(へ) đồng phục thật xấu, quả thực không nỡ nhìn thẳng, bất quá nhìn tại phân llượng An An còn là học sinh thì phải vậy, về sau khẳng định để hắn đem bọn nó áp đáy hòm.’

‘(.? д?.) nói bậy! Mặc ta là mới thật tuyệt sắc! Ta đây mới là vị thanh xuân chính quy!’

Quý Trạch An tiếp nhận sữa Du Dịch đưa tới uống một hơi, hoàn toàn không biết gương cùng giáo phục đang tại sau lưng của cậu cãi cọ, cậu ngẩng đầu lên nhìn: “Ngươi đi mua về?”

Hương vị sữa này tuyệt đối không là làm từ sữa bột nhà cậu, bữa sáng trên bàn cũng không phải nguyên liệu nấu ăn ngày hôm qua cậu mua về đặt ở trong tủ lạnh, huống chi áo dài hắn mặc ngày hôm qua đã biến thành áo ngắn màu đen cùng quần dài cùng màu. Quý Trạch An nhìn về phía vị trí cái chìa khóa cũ màu lam nhà cậu trên bàn trà, cậu cũng xem nhẹ chữ ‘Như thế nào’ ở mặt trên cái chìa khóa rõ ràng đã bị người dùng kia đi.. Huống chi, đại môn nhà cậu cũng thực làm hết phận sự, kỹ năng do thám cũng rất cường đại.

‘(? 0?) báo cáo tiểu An, 4:15:26 sáng người này rời đi, 5:20:22 cầm cái chìa khóa ngốc vù vù kia mở ta trở về.’

Quý Trạch An nhìn thoáng qua phương hướng đại môn, sau đó lại nhìn về phía Du Dịch.

“Ân, ta dùng cái chìa khóa của ngươi.” Du Dịch gật đầu, sau đó mang tiểu hài tử ngồi vào bên cạnh bàn ăn, ý bảo cậu nhanh ăn điểm tâm.

Quý Trạch An nhìn nam nhân ngồi ở bên cạnh, truyền cho hắn miếng Sandwich được làm thực tinh xảo, tiếp nhận một miếng cắn một hơi, trong đầu lại nghĩ những lời ngày hôm qua người này nói cùng mình …

Người này nói hắn chính là cái loại thiên sát cô tinh TV từng nhắc đến, nguyên bản Quý Trạch An muốn mỉm cười mà qua, chính là cậu làm không được. Cậu không chỉ trọng sinh, mà còn chiếm được quà tặng trọng sinh—— nhìn thấy văn tự đáng yêu, cậu tin tưởng lời nam nhân này nói.

Du Dịch nói vì mệnh cách mình mà tại thời điểm còn nhỏ người trong nhà liền tai nạn cùng ốm đau không ngừng, thẳng đến sau khi thuật sĩ huyền học đi ngang qua vạch trần mạng cách của hắn với người trong nhà, người trong nhà tại trước sinh nhật bốn tuổi của hắn liền đuổi hắn đi, mà còn vì không muốn lại bị liên luỵ nên chưa từng liên hệ qua, thẳng đến mấy năm gần đây đột nhiên nhảy nhót đi ra nói hối hận với hắn … Quý Trạch An nghe đến đó đều muốn thay cái nam nhân không thích nói chuyện này hỏi một chút bọn họ muốn làm gì, cậu biết rõ lấy tính cách người này sẽ không làm như thế.

Cũng như Giang Khâm Dật nói, vài năm này hắn vẫn ngẫu nhiên có liên hệ cùng bọn họ, dù sao bọn họ sinh d*c hắn, cũng dưỡng d*c hắn vài năm, giữa bọn họ nhất định tồn tại nhân quả, cho nên hắn còn phải trả cho bọn họ, nếu không như vậy thì sẽ bất lợi với tu hành của hắn. Du Dịch nói cho Quý Trạch An sự tình Giang Khâm Dật chính là một sự kiện cuối cùng hắn làm thay bọn họ, hắn đã hoàn toàn không nợ bọn họ, bọn họ không quản được hắn cũng không có tư cách quản hắn, hắn yêu ai cùng một chỗ với ai cũng là chuyện của hắn. Hắn cũng không phải con cháu thế gia phổ thông bị người trong nhà chặt đứt tiền tài, dùng quyền thế chèn ép một chút liền sống không nổi. Nhân mạch chuyến đi lần này của hắn còn nhiều hơn so với tưởng tượng của bọn họ, có thể nói mạng lưới quan hệ của hắn ngẫm lại còn muốn lớn hơn so với người Giang gia, dù sao hai mươi năm công tác này của hắn cũng không phải làm không.

Tối hôm qua Quý Trạch An nghe Du Dịch nói những lời này, có chút đau lòng hắn, cũng có chút bội phục hắn.

Bất quá vừa nghe người này mệnh khắc lục thân, vô tử vô nữ vẫn nhịn không được thổn thức… Cậu ngược lại không có một chút sợ hãi, lo lắng mệnh cách người này vượt qua giới hạn ảnh hưởng đến mình, dù sao ở chung lâu như vậy một chút sự tình bất hạnh cũng không có phát sinh, huống chi cậu có thể trọng sinh, cũng là một loại mệnh cứng đi. Quý Trạch An không hiểu cái gọi là quý nhân thiên ất Du Dịch nói, cũng không thèm để ý hắn bởi vì mệnh cách mà đối tốt với cậu, so ra cậu càng thêm sợ hãi cái loại người hoàn toàn không có lý do gì liền đối tốt với một người.

Hắn tuyên thệ trung thành với cậu, hắn muốn sống yên ổn, không phải cái gọi là vui đùa một chút.

Chỉ là điểm này liền đủ để cho Quý Trạch An động tâm, huống chi đối với nam nhân này cậu vẫn luôn có hảo cảm khó có thể nói rõ.

Thuận theo tự nhiên, Quý Trạch An căn cứ tâm tư của mình gật đầu, hai người bọn họ đại khái đều là cái loại người sợ hãi tịch mịch đi…

“Mang theo, ăn khi đói bụng, thân thể ngươi còn đang trưởng thành.” Du Dịch nhìn Quý Trạch An ăn xong cơm liền đeo túi lên lưng, đem túi Sandwich đã sắp xếp chỉnh tề bỏ vào trong cà mên cậu mang theo, còn cả nhét thêm một chai sữa vào trong túi, đưa cho Quý Trạch An.

Quý Trạch An tiếp nhận, nhìn về phía hắn, “Ngươi đây là tính toán ở lại nhà của ta? Hôm nay không công tác?”

“Ân, ta lưu lại quét tước vệ sinh, ngươi…” Cậu cự tuyệt ý tưởng chính mình đưa cậu đến trường, hắn vì thế còn cố ý mua xe, Du Dịch có một chút mất mát, thật vất vả xác định quan hệ, chính là quyền lợi của hắn tựa hồ cũng chỉ mở rộng một chút như vậy, còn phải không ngừng cố gắng.

“Ân?”

“Không có gì, trên đường cẩn thận, chú ý an toàn.” Du Dịch nguyên bản muốn hỏi một lần thật sự không cần hắn đưa đi sao? Hắn đều đã dừng xe ở dưới lầu nhà cậu. Bất quá tại sau khi chạm đến ánh mắt của cậu liền đem lời này nuốt xuống. Giai đoạn hiện tại có thể để cho hắn tại trong nhà cậu muốn làm gì thì làm hắn cũng đã rất cao hứng, tuy rằng cậu cự tuyệt dọn qua ở cùng hắn, chính là cậu không có phản đối chính mình thêm vào nhà cậu một cái giường.

Đổi giầy xong thời điểm đứng ở cửa chuẩn bị rời đi, mới vừa tiếp nhận cái chìa khóa trong tay Du Dịch, Quý Trạch An đột nhiên nhớ tới cậu quên một chuyện.

“Du Dịch, ta muốn ngươi giúp một chút.”

Du Dịch nhìn về phía tiểu hài tử, không tiếng động hỏi ý kiến hắn phải giúp cái gì.

“Trước đó không phải ta nói cho ngươi ta thông qua thử vai sao?” Quý Trạch An nhìn về phía Du Dịch sau đó giải thích, chuyện này cậu còn thật không biết phải tìm ai đến hỗ trợ, “Nhưng điện ảnh lại chụp ảnh-quay phim sau khi khai giảng, ta bây giờ là học sinh cao tam, muốn xin nghỉ, trường học bên kia yêu cầu người giám hộ hoặc là người phụ trách tương quan đoàn phim đi qua một lần, ta… giữa ta cùng người giám hộ của ta, ân, ta không nhất định có thể được bọn họ ủng hộ, cho nên muốn xem ngươi có chút quan hệ gì có thể giúp ta xin nghỉ không.”

Du Dịch vừa nghe, gật đầu, hắn biết trường học tiểu hài tử. Trung học số một Giang Thành, trường học trọng điểm Giang Thành, hiệu trưởng trường học đã từng là hộ khách của hắn, hắn đi nói với hắn một tiếng hẳn là là có thể thông qua xin phép, hoàn toàn không cần phải đi thỉnh người đoàn phim hỗ trợ, vấn đề là…

“Tiểu An, cao tam rất trọng yếu.” Du Dịch biết Quý Trạch An không thiếu tiền, hắn cho rằng cậu chỉ là vì tiền mới đi làm kẻ chạy cờ, hiện tại dưới tình huống này, cậu chẳng lẽ không hẳn là lấy học tập làm chủ? Phải bồi thường cũng không sao, hắn gánh được.

“Ân, ta biết, chính là ta cũng rất muốn đi, cho dù đi nơi khác chụp ta cũng sẽ mang sách giáo khoa theo tại thời gian nghỉ mà học tập, ta không muốn mất đi cơ hội này…”

“Được, ta sẽ giúp ngươi giải quyết, không cần lo lắng.” Du Dịch đi qua, cúi đầu, nhẹ nhàng hôn hôn mặt của cậu, tại lúc hắn bộ dáng ngốc lăng lại nhu nhu đầu của cậu. Tóc của cậu thực mềm, sờ lên không giống thứ đâm đau tay của nam sinh khác, bất quá sợi tóc hơi vàng, vẫn là dinh dưỡng không đủ. Một trong những nguyên nhân Du Dịch muốn ở cùng tiểu hài tử chính là hảo hảo giúp cậu bồi bổ, để cậu trở nên khỏe mạnh hơn.

Tiểu hài tử vừa đi, Du Dịch liền nhịn không được mừng thầm, hắn híp mắt ngồi ở trên ghế sa lông bộ dáng nhìn qua tựa như đại miêu được thuận mao.

Thời điểm khóa học, Quý Trạch An lại bị chủ nhiệm phụ trách lớp Lữ Thiến gọi qua. Nàng ngồi ở ghế mình, để Quý Trạch An ngồi trên ghế đối diện tại văn phòng giáo viên, nhìn cậu, một hồi lâu mới ra tiếng: “Hiệu trưởng vừa mới gọi một cú điện thoại cho ta bảo ta phê nghỉ cho ngươi, cho nên ta đã phê giấy xin phép nghỉ của ngươi.”

“Lão sư còn nghĩ rằng ngươi sẽ tìm người phụ trách tương quan lại đây một chuyến …” Lữ Thiến vẫn là nhịn không được lo lắng nhìn Quý Trạch An. Chuyện này hiệu trưởng đều đã nhúng tay nói phải đồng ý, nàng một cái giáo viên giảng dạy tự nhiên cũng sẽ không đối nghịch với hắn, ít nhất người liên hệ hiệu trưởng nhất định là người có thân phận, nàng tựa hồ không nên lo lắng như vậy, người như vậy hẳn là sẽ không ham cái gì của một hài tử. (có ảnh ham cúc của em =)))))

“Thực xin lỗi, Lữ lão sư…” Quý Trạch An cảm thấy thật xin lỗi cái Lữ lão sư chân chính quan tâm mình này, chuyện này chính là lúc ra cửa buổi sáng lâm thời mới nói cùng Du Dịch, cậu chưa bao giờ nghĩ qua đối phương xử lý nhanh như vậy, càng không nghĩ đến đây chính là sự tình một cuộc điện thoại, muốn cậu giải thích cậu cũng giải thích không ra cái gì.

Lữ Thiến nhìn biểu tình Quý Trạch An, biết cậu cũng thật không ngờ là thông qua phương thức này, nàng cũng sẽ không lại rối rắm như vậy, khoát tay áo với cậu, “Không có việc gì, không có việc gì. Có điện thoại hiệu trưởng cô cũng yên tâm, ít nhất hiệu trưởng nhận thức người nọ, cô cũng liền không cần lo lắng ngươi bị người xấu lừa.”

Quý Trạch An chớp chớp đôi mắt nhìn chủ nhiệm lớp nhà mình, tiếp tục nghiêm túc nghe nàng nói.

“Ở bên ngoài cũng không cần buông tha học tập, có thời gian rảnh liền xem sách, cô biết thành tích ngươi tốt, tuy toàn bộ cao tam chúng ta đều là khóa ôn tập, ngươi cũng không thể bởi vậy mà lơi lỏng.” Lữ Thiến đứng lên, lấy ra tờ giấy tràn ngập chữ trước đó chính mình dùng hồng bút viết đưa qua, “Đây là một chút tiến trình đại khái một tháng này mà cô hỏi qua các giáo viên khác, cô hy vọng ngươi có thể mang theo sách vở qua bên kia, thời điểm không vội liền gia tăng học tập.”

Quý Trạch An tiếp nhận tờ giấy kia, rất là cảm động, gật gật đầu thật mạnh, “Cám ơn cô, ta sẽ, ta sẽ không buông bỏ học tập, cũng sẽ đuổi kịp tiến trình.”

Lữ Thiến vỗ vỗ bả vai nam hài, cười nói: “Được, có những lời này của ngươi cô an tâm.”

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: (:з” ∠) gần đây có chút vội, có thể sẽ không đúng hạn đổi mới, ta sẽ tận lực ngày càng …

Tiếp tục vô sỉ cầu cất chứa cùng nhắn lại.

Chờ ta bận bịu xong ta sẽ duy nhất khôi phục nhắn lại, cám ơn nhắn lại tiểu thiên sứ nhóm, sao sao đát

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.