Cưới Ngay Kẻo Lỡ

Chương 242



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 242: Tổng giám đốc Lệ đầu hói bụng phệ

Trần Tấn Phong nhìn khuôn mặt thanh tú của Võ Hạ Uyên, nguy hiểm nheo mắt, dục vọng kêu gào nhưng chịu đựng mà hôn nhẹ lại Võ Hạ Uyên, dự định đợi khi nào về nhà sẽ dạy cô biết thế nào là trời cao đất rộng, cho cô biết thế nào là người đàn ông bị khơi dậy dục vọng.

Vì vậy, ngày hôm sau, Võ Hạ Uyên như đã đoán trước, dậy không được nhưng may mắn là đã Trần Duy Hòa đã thành thạo, lái xe đưa Đỗ Minh Thông đến các trường quay.

Chân chính gặp lại Võ Hạ Uyên chính là bốn ngày sau tại lễ trao giải của người trong nghề, thân phận thật sự của người đại diện Đỗ Minh Thông ít nhiều đã bị truyền ra, Võ Hạ Uyên cũng không che giấu bộ dáng nữa, nhưng sắc mặt không tốt lắm sau khi đến hiện trường.

Đỗ Minh Thông ngồi bên cạnh cô: “Chị Hạ Uyên bị làm sao vậy?”

‘Võ Hạ Uyên xoa nhẹ thái dương: “Bởi vì miệng nhất thời kích động, nên bị người dẫn vặt không nhẹ”

Đỗ Minh Thông: “Hả?”

Võ Hạ Uyên cười nhẹ: “Chọc tức Trương Tấn Phong rồi” Tối hôm đó trở về nhà, người đàn ông vốn dĩ trầm ổn bình tĩnh đột nhiên như bị lửa đốt, bọn họ dính vào nhau hai ngày!

Hai ngày! Cô thức dậy liền tìm cái gì đó để ăn, sau đó cô bị Trương Tấn Phong lôi kéo tiếp tục, căn phòng tràn ngập hương vị khó tả. Nếu không có thêm hai ngày nữa, cô đã không thể đến được đây ngày hôm nay.

Đô Minh Thông nhìn Võ Hạ Uyên thương cảm: “Chị Hạ Uyên rất thảm nha”

Bắt đầu lễ trao giải, Đỗ Minh Thông có chút hưng phấn, Võ Hạ Uyên ăn ngay nói thật: “Chị đã bàn với Trương Tấn Phong rồi. Danh sách người đại diện đêm nay có điều chỉnh.

Đêm nay không có liên quan gì với chị”

Đỗ Minh Thông không hiểu: “Tại sao?!

Công việc của người đại diện quả thực không thích hợp với nhà họ, một hai năm còn được, về lâu dài đừng nói là Trương Tấn Phong, Võ Hạ Uyên lo lắng Đức Minh sẽ quên bộ dạng của cô.

“Phương Minh Trạch sẽ chỉ định cho em một người đại diện tốt, nhưng Khương Thi thì sẽ khá rắc rối” Võ Hạ Uyên thì thào.

Khương Thi tuy rằng không có tới hiện trường, nhưng cậu †a đã nghe nói qua, sau đó hỏi Trần Duy Hòa, cả người nhất thời thấy không ổn, cũng may lúc đó cậu ta không có nghe lời tên khốn nạn Lưu Nguyên Cường kia, nếu không cậu ta không biết mình bây giờ chết như thế nào!

Khương Thi làm việc chăm chỉ hơn, cậu ta biết Võ Hạ Uyên cùng Đỗ Minh Thông đã đi như thế nào, tuy không thiếu người khác giúp đỡ, nhưng là kỹ năng diễn Đỗ Minh Thông xác thực sự là chắc tay, cậu ta cũng phải có cái gì mới có thể dùng!

Sau khi trao giải, Võ Hạ Uyên cảm thấy nhàn nhã hơn rất nhiều, Phạm Minh Trạch biết sau dẫn dắt Khương Thi có thể cô sẽ không mang theo ai nữa nên không thu xếp thêm công việc khác cho cô.

Nhưng rất nhanh sau đó, một số bình luận không hay bắt đầu xuất hiện trên Internet.

‘Vừa mới bắt đầu, một số tài khoản tiếp thị đăng ảnh Võ Hạ Uyên và Đỗ Minh Thông trong cùng một khung hình, sau đó gió đổi chiều.

“Người đại diện đó sẽ không thích Đỗ Minh Thông của chúng ta, đúng không? Các người nhìn cách cô ấy cười kìa”

“Tôi cũng cảm thấy không ổn lắm”

Võ Hạ Uyên cũng thấy nhưng không để trong lòng, cho đến khi hộp thư đến trên Facebook của cô nhận được rất nhiều lời chửi bới, cho rằng cô có ý đồ xấu “dụ dỗ” Đỗ Minh Thông và âm mưu bay lên cành cây để hóa thành phượng hoàng, cuối cùng Võ Hạ Uyên mới nhận thấy có điều gì đó không ổn. Đúng lúc này, một số phương tiện truyền thông có thẩm quyền đột nhiên tung ra một bài báo nói rằng Võ Hạ Uyên đã kết hôn và là vợ của ông chủ ET, bởi vì Thiên Thần là tài sản nghiệp của bọn họ nên cô mới đến để giúp đỡ.

Ngay sau khi tuyên bố này được đưa ra, cơn phong ba đã lắng xuống rất nhiều, nhưng nó chỉ yên ẳng trong vài ngày sau đó lại có một làn sóng phản ứng dữ dội hơn tấn công phản bác lại.

“Vợ của tổng giám đốc thì sao? Có thể so sánh với Đỗ Minh Thông của chúng ta sao?”

“Ông chủ nào hiện tại không đầu hói bụng phệ? Hay là có chồng xấu xí nên dùng địa vị của mình để tiếp cận nam thân đình đám, đúng không?”

“Đồng ý với lầu trên, có ai còn nhớ chuyện của bà chủ truyền thông Kim Hoàng không?

Thật sự là kinh tởm chết đi được!”

“Đồng ý, fan phải bảo vệ Đỗ Minh Thông của chúng ta! Đỗ Minh Thông nếu anh bị lừa gạt thì ra hiệu một cái đi!”

‘Võ Hạ Uyên dở khóc dở cười, trong lúc đó thì Trương Tấn Phong kia lại nhướng mày lạnh lùng, đầu hói bụng phệ? Đang nói về ai vậy?

Ngay sau đó, một số bức ảnh trong ngày trao giải Cánh Diều vàng được tung ra, người đàn ông trong bức ảnh mặc vest đen, anh ngồi trên ghế hai chân thon dài thẳng tắp, một tay chống căm, nét mặt tuấn tú, ánh mắt vô cùng dịu dàng, nhìn một người phụ nữ, người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp và dáng điệu uyển chuyển, chính là Trương Tấn Phong và Võ Hạ Uyên.

Tiếng mắng chửi trên Internet đột ngột dừng lại.

Những người qua đường chứng kiến toàn bộ quá trình và kết thúc đều chế nhạo.

“Giống như sự xuất hiện của ông chủ ET, đánh bại rất nhiều tiểu thịt tươi phải không?”

“Tổng giám đốc Lệ biểu thị rằng, không có ai có thể đánh bại tôi! Tôi chỉ tình cờ muốn xây dựng một công ty để vợ tôi vui đùa một chút và xem các người kích động”

“Nhan sắc làm tôi muốn quỳ xuống! Khí chất! Khí chất nha các bằng hữu! Đây mới là quý tộc nhai”

“Những lời mắng nhiếc gay gắt này, điều tra kỹ càng cho tôi” Trương Tấn Phong chỉ tay vào, liệt kê ra một danh sách: “Tôi không tin đây chỉ là những lời nói vu vơ”

Phùng Bảo Đạt gật đầu: “Vâng, tổng giám đốc Lệ”

Không đợi Võ Hạ Uyên cập nhật tình huống, Trương Tấn Phong đã nhanh chóng giải quyết sạch sẽ Diệp Vũ.

Ý đồ của Diệp Vũ khó mà nguôi ngoai nên muốn dùng dư luận để bôi đen Võ Hạ Uyên, nhưng tiếc rằng đòn đánh của cô ta không đủ sức, mới vừa ra tay đã gặp Trương Tấn Phong, nếu không có sự nhượng bộ của Diệp Thành Trung, Diệp Vũ sẽ phải vào tù nửa năm.

“Những bình luận trên mạng đó, khiến tôi cười chết mất” Trần Anh Thư ngồi đối diện với ‘Võ Hạ Uyên, mặc váy nhỏ mới mua, tiếp theo đó Bùi Tố mày mày hớn hở nói: “Anh rể đầu hói bụng phệ sao? Mở to mắt chó nhà bọn họ rat “

Bùi Tố lười biếng phun ra vòng khói, cố thủ trên ghế sô pha như rần nước: “Bọn họ chỉ là kẻ ngu ngốc dễ bị người khác dät mũi, quan tâm bọn họ làm cái gì?”

“Chị Bùi Tố, hôm trước em thấy chị ở nhà hàng Bán Nguyệt” Trần Anh Thư phấn khởi nhìn chẵm chăm vào Bùi Tố.

Hiếm khi trên mặt Bùi Tố xuất hiện một tia mất tự nhiên, Võ Hạ Uyên cũng quan tâm hỏi: “Sau đó thì sao?”

“Chị Bùi Tố hẹn hò cùng với anh Kim” Trần Anh Thư trêu ghẹo.

Bùi Tố dùng tẩu thuốc vỗ trán Trần Anh Thư một cái: “Cái gì mà hẹn hò? Bọn chị có chuyện bàn bạc”

“Được rồi, được rồi, là có chuyện, có chuyện” Giọng nói của Trần Anh Thư kéo dài, sau đó nghiêm túc nói: “Nhưng mà chị, anh Kim đối với chị thật tốt, chị đã suy nghĩ thật kỹ chưa?

Bùi Tố nghe vậy, ánh mắt trở nên sâu thẩm lạ thường, một lúc lâu sau mới đáp: “Các người phải biết, chị đã qua cái tuổi tin tưởng vào tình yêu rồi “Nhưng cậu vẫn có thể yêu, đúng không?”

Võ Hạ Uyên thì thào: “Bùi Tố, anh Kim là người rất tốt”

“Bởi vì là người tốt, nên tớ hy vọng anh ấy có thể tìm được một người phụ nữ tốt” Bùi Tố trầm tĩnh khẽ nói.

“Chà, có được hay không, cậu nói cũng không tính, anh ấy nói mới tính” Võ Hạ Uyên cười nói: “Bùi Tố, khi nào cát bụi lắng xuống, cậu cũng có thể cho anh Kim một cơ hội.

Cũng không uống công anh ấy thành tâm chờ đợi và bảo vệ cậu nhiều năm như vậ ‘Vẻ mặt Bùi Tố hơi biến nhưng rất nhanh liền bình tĩnh trở lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.