Tuy rằng Lưu Phi chưa bày tỏ thẳng thắn tình cảm dành cho cô, nhưng Mai Thùy Hân không phải đứa ngốc, cho nên cô không muốn ở gần Lưu Phi quá nhiều.
“Ồ, vậy cảm ơn cậu!” Dù sao cũng là bạn học còn phải gặp nhau mỗi ngày, Mai Thùy Hân thật sự không muốn làm cho quan hệ hai bên căng thẳng quá.
Dưới tàng cây ngoài cửa có một chiếc xe Lamborghini đang đỗ. Trịnh Thiên Ngọc ngồi trong xe, sắc mặt âm trầm tới mức vắt được nước.
Thằng oắt kia chính là “đàn anh” mà Mai Thùy Hân đã gọi sao? Tay Trịnh Thiên Ngọc thiết chặt vô lăng tới mức gần như bóp nát nó. Đôi con ngươi phẫn nộ của hắn nhìn chằm chằm vào hai kẻ đang thân mật với nhau trong tiệm hoa.
Lưu Phi quan tâm bước tới giúp Mai Thùy Hân kéo cánh cửa sắt của tiệm hoa xuống. Trong lòng cậu ta vui lắm. Dù sao thì cậu ta cũng theo đuổi Thùy Hân lâu như vậy rồi, hôm nay là lần đầu tiên được ở gần cô ấy tới vậy. Tuy bình thường tính cách Mai Thùy Hân rất thoải mái cởi mở, nhưng cô luôn bộn bề nhiều việc, cậu ta gần như không có cơ hội ở riêng với cô.