Trì Tảo Tảo còn chưa tỉnh ngủ đã bị Diệp Khuyết ôm dậy.
Cô nhắm mắt lại, mềm như bông dựa vào người anh, trong miệng nỉ non: “Ông xã, phía dưới của em còn có chút đau, có phải tối qua anh quá dùng sức rồi không?”
Thực ra, cô không muốn đến trường học, muốn ngủ một chút nên cố ý nói như vậy.
Ai biết, bỗng nhiên Diệp Khuyết lại nói: “Để anh nhìn xem.”
Hả?
Trì Tảo Tảo mở to hai mắt, theo bản năng khép chân lại: “Khụ khụ, thôi bỏ đi! Chắc một lúc nữa là khỏi, haha.”
Để anh nhìn? Như thế cô sẽ xấu hổ mà chết, cho nên vẫn không nên lười, cô cần rời giường.
Vừa muốn đứng dậy cô đã thấy Đường Vãn Nguyên đang đứng trước cửa phòng, nổi giận đùng đùng, trừng mắt với cô, như muốn cô ăn tươi nuốt sống cô.
Con mẹ nó, trong lòng Trì Tảo Tảo hoảng hốt, gần đây cô đâu có đi chêu chọc tam tiểu thư của Đường gia đâu nhỉ?
Ừm, hình như là không có.
Nhưng vì sao, cô ta lại nhìn cô bằng ánh mắt oán hận này?
Trì Tảo Tảo không ra, đẩy đẩy Diệp Khuyết, nhìn về hướng cửa: “Vãn Nguyên kìa!”
Diệp Khuyết mắt điếc tai ngơ, cầm quần áo, tự mình mặc vào cho cô
Trì Tảo Tảo còn làm ra vẻ thẹn thùng: “Ông xã, em nói Vãn Nguyên đang ở đây, chuyện mặc quần áo, để em tự làm.”
Nếu là để cho người khác nhìn thấy Diệp Khuyết mặc quần áo cho cô, người khác sẽ cảm thấy Trì Tảo Tảo nhược trí, lớn như vậy, còn muốn người khác mặc quần áo cho.
Con mẹ nó, quá mất mặt.
Nhưng mà Diệp Khuyết lạnh lùng nhìn, khiến dũng khí của Trì Tảo Tảo ngay lập tức biến mất.
Được rồi, một người đàn ông mặc áo cho người phụ nữ mình yêu cũng không có gì.
Lại thấy, Vãn Nguyên đã rời đi rồi.
Trì Tảo Tảo mặc xong quần áo, không nhìn thấy Đường Vãn Nguyên ở cửa, bĩu môi nói với Diệp Khuyết: “Ông xã, vừa rồi anh có nhìn thấy Vãn Nguyên không, dáng vẻ vừa rồi của chị ta giống như giận em, chẳng lẽ là chị ta ghen tỵ?”
Diệp Khuyết không còn lời nào để nói, lôi cô đi rửa mặt.
Trì Tảo Tảo vừa đi vừa nói chuyện: “Em biết, chị ta thích anh, vừa rồi anh lại đối xử với em như vậy, trong lòng chị ta sẽ cảm thấy không thoải mái, cho nên mới rời đi.”
Anh không phản ứng lại với cô, đưa bàn chải cho cô.
Trì Tảo Tảo nhận lấy, lúc đánh răng, nhón mũi chân hôn lên môi Diệp Khuyết.
Trên mặt người đàn ông lập tức xuất hiện một vùng bọt trắng.
Anh cũng không tức giận, dùng khăn lau sạch, rồi lại lấy khăn lau lung tung lên mặt cô.
Trì Tảo Tảo không chịu nổi sự trà thù của anh, nhấc chân lên đá anh, anh nhanh chóng né tránh, không khỏi bật cười.
Trì Tảo Tảo nhìn thấy anh cười, hai mắt phát sáng, dáng vẻ si mê nhìn anh: “Mẹ nó, ông xã ông cũng sẽ cười ư? Em còn cho rằng anh là người máy, không có thất tình lục dục đấy?”
Anh vứt khăn lông lại cho cô, vỗ vào mông cô một cái: “Làm nhanh lên, anh đưa em đi xem phim.”
“A?” Trì Tảo Tảo kinh hỉ, trong miệng đầy là kem đánh răng nói: “Không phải chứ, hôm qua là lễ tình nhân mà anh không đưa em đi, đến hôm nay mới đi, một chút thành ý cũng không có.”
Anh đi xa, nhẹ giọng nói một câu: “Vậy không cần đi.”
Trì Tảo Tảo kích động vội vội vàng vàng súc miệng rồi nói: “Không, em muốn đi, đây chính là lần đầu tiên anh đi xem phim với em, em muốn xem phim tình cảm cho người lớn.”
“….” Diệp Khuyết.
Thấy sắc mặt anh đen lại, Trì Tảo Tảo cười rộ lên, nhón mũi chân lên hôn anh, làm nũng: “Ông xã, có phải anh cảm thấy em sắc hay không? Em nói cho anh biết, trên thế giới này em chỉ sắc với một mình anh, cho nên anh không cần lo lắng, ha ha ha”