“Ừm thật ngoan, không trách đàn ông lại thích, bọn chị nhìn còn thích nha.”
Lúc nói chuyện, tay Tô Nghiên còn sờ lên mặt Trì Tảo Tảo.
Mạch Mạt cũng nói: “Đúng vậy, bộ dáng của em ấy như chim non nép vào người, mình là đàn ông mình cũng thích.”
Trì Tảo Tảo: “….”
Sao cô lại cảm thấy hai người này không có thiện ý.
Bỗng nhiên cô sầm mặt, nhìn Đường Vãn Nguyên nói: “Chị tìm tôi có chuyện gì?”
Lúc này, Đường Vãn Nguyên mới đi lên phía trước nói: “Chẳng lẽ em quên hôm nay là sinh nhật chị rồi sao? Chị đã đặt chỗ ở quán Bar, nên muốn mời em đến để chúc mừng sinh nhật chị.”
Hôm nay là sinh nhật Đường Vãn Nguyên.
Con mẹ nó. Cô đã quên.
Chẳng qua nếu như chị ta đã mời cô, vậy cô sẽ miễn cưỡng đến.
Thế là bốn người ngồi lên taxi, lúc đến quán bar đã là 7 giờ.
Lúc này ở đó có rất nhiều người, Trì Tảo Tảo đi theo ba người, bộ dáng họ nóng bỏng, xinh đẹp.
Tiếng nhạc đinh tai nhức óc vang lên, trước mắt cô đều là nam nữ trưởng thành, ăn mặc hở hang điên cuồng nhảy trên sàn nhạc.
Nhìn thấy cảnh này, Trì Tảo Tảo nhớ đến lần đầu tiên cô tới quán Bar.
Khi đó là do Đường Hoàn Quân mang cô đến, tình cảnh cũng không khác lúc này nhiều lắm.
Đường Vãn Nguyên dẫn mọi người đi vào phòng đã đặt trước.
Không nghĩ tới trong phòng đã có người hơn nữa đều là đàn ông, có khoảng 7, 8 người, tất cả đều anh tuấn, nhưng trong mắt Trì Tảo Tảo, không có ai đẹp trai hơn Diệp Khuyết.
Đường Vãn Nguyên còn nắm tay Trì Tảo Tảo đến giới thiệu với mấy người này.
“Các cậu, đây là em gái mình, lúc nữa không được bắt nạt em ấy nha.”