“Gì cơ?” Trì Tảo Tảo cho rằng lỗ tai mình có vấn đề, đập đập tai, đứng trước mặt anh hỏi: “Đi cùng anh đến nước Úc? Hưởng tuần trăng mật?”
“…” Diệp Khuyết không còn lời nào dẻ nói, đặt chén xuống, vòng qua cô để lên lầu.
Trì Tảo Tảo tung tăng đi theo anh: “Có phải anh muốn đi tuần trăng mật hay không, nếu đúng em sẽ không tức giận, ai u, ông xã, đừng lạnh lùng như vậy, anh nói xem có phải chúng ta đi hưởng tuần trăng mật không?”
“Không phải!” Anh đáp.
“Vậy chúng ta đi làm gì?”
Anh cũng không có quay đầu lại: “Để đề phòng khi anh đi công tác, em lại ra ngoài lêu lổng, cho nên em sẽ đi cùng anh.”
Trì Tảo Tảo nghe thấy là đi công tác, cũng không tức giận, không chút do dự đồng ý: “Cũng đúng, chỉ cần ở bên anh thì làm gì cũng được.”
Anh muốn vào phòng, nhưng cô nhanh hơn anh, vào phòng anh trước.
Diệp Khuyết lạnh lùng nhìn cô, ánh mắt muốn đuổi cô ra ngoài.
Nhưng da mặt Trì Tảo Tảo rất dày, lập tức nhảy lên giường anh, không đi.
“Khi còn nhỏ, em thường xuyên ngủ chung với anh, chỉ là sau khi lên trung học thì anh không cho em ngủ cùng, tuy em không biết vì sao, nhưng hôm nay em phải ngủ với anh, anh không được đuổi em ra, vừa lúc sáng mai anh có thể gọi em dậy.”