Cưới Vợ Ngốc

Chương 15



( 15)

Mới đó mà hôn nhân của Triết Phong và Tịnh Lan đã gần một năm.. cũng gần tới kỷ niệm ngày cưới của Triết Phong và Tịnh Lan rồi, nhưng công ty dạo này nhiều việc khiến Triết Phong bận riết đi sớm về khuya là chuyện cơm bữa.. nhiều lúc Tịnh Lan còn trả gặp được Triết Phong!

" Dì Bích ơi hôm nay con muốn mang cơm trưa đến công ty cho chồng " người này là Dì Bích người mà Triết Phong mướn riêng để chăm sóc cô!

" Được rồi phu nhân vào ăn cơm đi bây giờ tôi đi chuẩn bị " Tịnh Lan nghe vậy lắc đầu

" Không ạh con đi lên ăn cơm với chồng không ăn một mình đâu " Dì Bích nghe vậy bất giác lắc đầu cũng phải cũng lâu rồi phu nhân và cậu chủ chưa ăn cơm cùng, nói đến việc này khi đếm cũng không hết!

" Được rồi vậy phu nhân mau lên phòng thay đồ đi.. bây giờ Dì Bích bỏ thức ăn vào hộp rồi cho phu nhân mang lên công ty ăn với cậu chủ có được không? " Tịnh Lan nghe vậy vui vẻ mỉm cười đồng ý nhanh chóng chạy lên phòng thay đồ.. miệng còn ngân nga mấy câu hát!

Sau khi chuẩn bị xong mọi việc Dì Bích sai người đưa Tịnh Lan đến công ty, Dì Bích muốn gọi điện thoại báo trước cho Triết Phong nhưng Tịnh Lan không đồng ý.. nhất quyết đòi bà giữ im lặng để tạo bất ngờ cho Triết Phong!

Đến công ty cô cũng chẳng cho tài xế đi cùng nhất quyết đi vào một mình.. nhưng vừa đến cửa đã bị chặn lại!

" Cô muốn đi đâu? " Tịnh Lan ú ớ nhìn bảo vệ:

" Gặp chồng " Tịnh Lan thành thật trả lời còn bảo vệ khi nghe cô nói thì đơ một cục, công ty này không dưới vài ngàn người vậy mà cô nói tìm chồng? Biết ai là chồng cô mà tìm?

" Chồng cô tên gì? " Tịnh Lan khẽ suy nghĩ cái tên này biết tên chồng cô để làm gì? Có phải thích chồng cô không?

" Tên là Triết Phong " Suy đi nghĩ lại Tịnh Lan vẫn nhẹ trả lời tên cho bảo vệ! Bảo vệ nhìn cô với ánh mắt suy nghĩ ở công ty này ngoài tổng tài cao thượng của bọn họ thì không ai có tên này.. mà cô gái này! Nhìn thì cũng ngốc ngốc nhưng lỡ ra là vợ tổng tài thật thì sao? Lỡ mà đắc tội thì xem ra cái mạng nhỏ này khó giữ nghe nói tổng tài cực kì yêu thương vợ! Đang mải suy nghĩ thì giọng nói khác vang lên:

" Có chuyện gì vậy? " Bảo vệ nghe thấy liền cúi đầu

" Giám đốc cô gái này muốn tìm chồng " Tịnh Lan nghe bảo vệ nói vậy cũng gật đầu!

" Tên gì? "

" Triết Phong " chưa để bảo vệ nói Tịnh Lan đã nhảy vào.. Tuệ Tuệ nghe vậy híp mắt!

" Cậu bị ngu hả? Chủ Tịch mà lại có vợ nhìn ngu ngốc như vầy sao? Đuổi về " Tịnh Lan bị hét làm cho giật mình!

" Xin lỗi giám đốc là tôi sơ ý.. cô gái mời cô về cho " Tịnh Lan bị bảo vệ cầm tay kéo ra thì hốt hoảng

" Buông ra tôi muốn gặp chồng.. các người không buông tôi sẽ méc chồng đó " Tịnh Lan vùng vẫy thoát khỏi tay bảo vệ chạy vào trong công ty, nhưng bị Tuệ Tuệ nắm lại:

" Các người là đồ xấu bỏ ra " Tịnh Lan vùng vẫy nhưng bị cô ta hất mạnh té xuống đất.. hộp cơm cũng lăn theo:

" Cái con ngu này mày ở đâu chui ra vô đây nhận chồng vậy? Còn mang cái thứ quỷ quáy gì vào đây vậy hả? " Thấy Tuệ Tuệ cầm lấy hộp cơm của mình Tịnh Lan không suy nghĩ mà giựt lại:

" Trả đây.. cơm của chồng mà " bị Tịnh Lan đánh vào tay Tuệ Tuệ làm cô ta cảm thấy đau liền đưa tay lên tính tát vào mặt cô nhưng,.... tay bị nắm chặt lại hất mạnh qua một phía:

" Vợ tôi nuôi tôi còn chưa dám lặng lời cô bây giờ không chỉ lặng lời còn lại giám động tay? " Giọng nói quyền lực vang lên khiến cả công ty im lặng không dám nhúc nhích!

" Chủ T...ịc.. h "

" Chồng " Tịnh Lan nhìn thấy Triết Phong liền vui mừng không suy nghĩ liền nhảy đến ôm Triết Phong, cả công ty đứng hình trước cảnh này:

" Chồng họ ức hiếp Tịnh Lan không cho Tịnh Lan gặp chồng.. đuổi Tịnh Lan về, còn muốn đánh Tịnh Lan nữa " Tịnh Lan uất ức nói thấy vậy cô ta liền hoảng loạn:

" Chủ tịch không như anh nghĩ đâu " chưa để cô ta nói hết Triết Phong hét lên:

" Câm miệng.. tôi chẳng quan tâm vợ tôi có sai không? Dù cho cô ấy sai thì nên nhớ cô ấy mãi đúng.. cô nói ai " Ngu Ngốc? " vậy? Có phải cô không nên dùng lưỡi nữa không? cô có cần cắt bỏ nó? " Triết Phong gằn từng chữ!

" Chồng cháo lưỡi ăn rất ngon "

https://www.facebook.com/pagekieuanh2k2/ link pape

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.